Chương 841- 860

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 841: Bốn người chụp chung

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

Tiêu Vũ Đồng để cho nhân viên làm việc đi lấy một đống lớn đồ ăn vặt tới, rồi nói: "Cung Húc, cậu đem đồ ăn vặt ôm vào trong ngực, sau đó ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon!"

Mắt Cung Húc sáng lên nhìn chằm chằm một đống lớn đồ ăn vặt kia hỏi lại: "Tôi có thể ăn không?"

Diệp Oản Oản nâng tay đỡ trán: "..." Cô biết ngay mà...

Tiêu Vũ Đồng bật cười: "Làm động tác ăn nhưng không phải thật sự ăn, chờ lát nữa chụp xong những thứ này có thể tặng cho cậu!"

Nói xong nhìn về hướng Diệp Oản Oản: "Nhưng có thể ăn được hay không tôi không làm chủ được."

Cung Húc lập tức nhìn Diệp Oản Oản, đang muốn mở miệng làm nũng, Lạc Thần ở bên cạnh vừa sửa lại cà vạt, một bên mặt không thay đổi mở miệng nhắc nhở: "Để tôi nhắc cậu một chút, tháng này trọng lượng cơ thể của cậu đã vượt chỉ tiêu ba cân rồi đó."

"Mịa nó! Tiểu gia mập thì sao, cậu có tư cách gì nói tôi mập, cậu mời tôi ăn cơm hay là uống canh, chỉ với một khối thịt thì tôi có nghĩa vụ nghe cậu nói hay sao? Cậu có mời tôi ăn thịt bò thịt dê chân giò hun khói xúc xích hay không, có mời tôi ăn gà vịt tôm cua bào ngư vi cá chân gấu hay không, có mời tôi ăn thịt nướng lẩu và bún cay hay không, hay mời tôi ăn qua hoành thánh bún gạo chua cay chè xôi nước không..."

Diệp Oản Oản: "..." Thật là đủ lắm rồi đó nha...

Tiêu Vũ Đồng đang cười, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, vội vàng chụp lại hình ảnh lúc này.

Cung Húc ôm lấy đồ ăn vặt tức giận bất bình hầm hầm nhìn Lạc Thần, Lạc Thần đứng ở một bên sửa sang lại cà vạt vẻ mặt xem thường...

Rất nhanh, bộ ảnh chụp thứ hai cũng thuận lợi kết thúc.

Diệp Oản Oản chuẩn bị ba chủ đề, thật ra nhiều nhất chỉ cần yêu cầu chụp hai bộ đã đủ rồi, nhưng bởi vì hiệu quả hai bộ chụp trước đều vô cùng tốt, cho nên Tiêu Vũ Đồng mãnh mẽ đề nghị muốn chụp luôn bộ thứ ba.

Bộ thứ ba cần chụp là ngoại cảnh, cho nên phải lựa chọn thời gian thích hợp.

Dưới tình hình gần tới thời gian xuất bản, mà Tiêu Vũ Đồng vẫn cố ý muốn chụp bộ thứ ba, có thể thấy là đối với hai người quả thật rất hài lòng.

"Bộ thứ ba chúng ta ngày khác tiếp tục đi, rút ra một bộ làm ảnh bìa, cái khác có thể làm ở bên trong trang, tổng biên tập, có thể giúp chúng tôi liên lạc cái cảnh trí, ngoại cảnh yêu cầu một khu rừng trúc..."

"Có thể, cái này để tôi giải quyết cho." Sài Vĩnh Lê nhanh nhẹn mở miệng nói.

Tiêu Vũ Đồng cười nói: "Không nghĩ tới hiệu quả chụp ảnh lại tốt như vậy, đột nhiên đối với ảnh bìa lần này rất có lòng tin, coi như ép không được "Sắc Đẹp", chất lượng cũng tuyệt đối là thượng thừa rồi!"

Nói xong, nhìn lướt qua hướng của Diệp Oản Oản và Diệp Mộ Phàm, thuận miệng hỏi: "Đúng rồi, sau khi rời khỏi Quang Diệu mọi người chuẩn bị đầu quân cho công ty khác sao? Hay là..."

"Chúng tôi chuẩn bị thành lập công ty của riêng mình." Diệp Oản Oản trả lời.

"À... Là như vậy! Tự mình tự thành lập công ty cũng không tệ đâu! Diệp tiên sinh tuổi trẻ tài cao, nhất định có thể thành công!"

"Cảm ơn."

Ánh mắt của Tiêu Vũ Đồng như có điều suy nghĩ nhìn Diệp Oản Oản đánh giá, không nhịn được đề nghị: "Thừa dịp còn có thời gian, không bằng tôi chụp cho bốn người một tấm để phục vụ cho công tác tuyên truyền được không?"

Diệp Oản Oản chần chờ: "Chuyện này... Có thể quá phiền toái hay không?"

Ánh mắt Tiêu Vũ Đồng xưa nay chưa từng có sáng như vậy, lộ ra kích động, không kịp chờ đợi mở miệng nói: "Không phiền toái không phiền toái, thuận tay mà thôi."

Diệp Oản Oản cười nói: "Một cái thuận tay này của cô, có thể làm bao nhiêu người đều cầu không được."

Tiêu Vũ Đồng trong giới nhiếp ảnh rất nổi danh, sau khi "ViVi" thất thế không ít tạp chí muốn đào cô ấy đi, bao gồm cả "Sắc Đẹp", nhưng cô ấy vì nhớ tới tình xưa, cho nên từ đầu đến cuối không nguyện ý rời đi.

"A a a! Ảnh công tác! Tôi muốn chụp tôi muốn chụp! Tôi có thể cùng Diệp ca chụp chung không?" Cung Húc ở phía sau ồn ào.

Diệp Mộ Phàm liếc cậu ta: "Nếu là ảnh công tác, dĩ nhiên là cả bốn người cùng nhau chụp! Dựa vào cái gì Diệp Bạch lại phải chụp riêng với cậu chứ!"

Muốn chụp riêng cũng phải là anh em bọn họ chụp chứ!

Cung Húc bĩu môi một cái rồi nói: "Cắt, không có ý nghĩa, hai người mà chụp chung sẽ kéo thấp giá trị nhan sắc của tôi và Diệp ca..."


Chương 842: Cảnh đẹp ý vui

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

CMN, anh ta kéo thấp giá trị nhan sắc của người chụp chung sao?

Diệp Mộ Phàm giận dữ nói: "Cậu chính là người kéo thấp chỉ số thông minh của ba người chúng tôi đấy!"

Trong lúc hai người tranh cãi, Diệp Oản Oản vội vàng đem hai người tách ra: "Được rồi được rồi, nhanh vào trong thay quần áo đi!"

Cung Húc lầm bầm, tiến tới trước mặt Diệp Oản Oản: "Diệp ca, hai chúng ta cùng thay đồ đi!"

Diệp Oản Oản không nói gì: "... Cậu là học sinh tiểu học sao?"

Làm gì cũng muốn cùng nhau làm là sao...

Trước khi Diệp Mộ Phàm nổi khùng lần nữa, Diệp Oản Oản vội nói: "Mọi người đi trước đi, tôi có việc muốn cùng tổng biên Sài trao đổi một chút."

Cô làm sao có thể cùng bọn họ vào trong thay đồ được chứ...

Một lát sau, bốn người cũng lần lượt thay quần áo xong đi ra.

Khi bốn người đồng thời xuất hiện ở trước mắt mọi người, toàn bộ nhân viên làm việc trong phòng chụp ảnh không khỏi lên tiếng thán phục...

Trời ạ! Chuyện này... Ai cũng quá đẹp đi!

Quả nhiên, đàn ông lúc đẹp trai nhất vẫn là khi được ăn mặc chỉnh tề.

Hình tượng của Diệp Bạch và Felix hoàn toàn không thua gì hai người nghệ sĩ, bốn người đứng chung một chỗ khí chất mỗi người đều mang đặc sắc riêng của mình, Cung Húc bướng bỉnh khoe khoang, Lạc Thần trầm ổn nội liễm, Felix phong lưu mê người, Diệp Bạch cao quý lười biếng, bốn người ăn mặc như nhau thỏa đáng đứng chung một chỗ, giống như một bức tranh, quả thật là cảnh đẹp ý vui.

Tiêu Vũ Đồng nhiệt huyết lại dâng lên, cầm máy chụp hình hưng phấn không thôi mở miệng nói: "Như vậy, Diệp tiên sinh, anh ngồi ở chính giữa, Cung Húc cậu đứng ở bên phải, Lạc Thần cậu bên trái, Felix phía sau một chút... Diệp tiên sinh vẻ mặt của anh không cần điều chỉnh, chỉ cần buông lỏng, giữ vẻ mặt hờ hửng này là thích hợp nhất... Đúng đúng đúng... Chính là như vậy... Hoàn mỹ..."

"Xoạt xoạt" "Xoạt xoạt" âm thanh không ngừng vang lên, Tiêu Vũ Đồng hoàn toàn chuyên tâm trong công việc, vốn chỉ là nghĩ thuận tay giúp bọn họ chụp một tấm ảnh công tác giúp tuyên truyền, không nghĩ tới lại mất thời gian chụp như một bộ ảnh thật vậy.

Tiêu Vũ Đồng cầm máy ảnh đến trước mặt tổng biên Sài, hưng phấn nói: "Tổng biên, anh xem, hiệu quả như thế nào?"

Sài Vĩnh Lê nhanh chóng xem ảnh chụp trong máy, trên mặt lộ ra ánh mắt vui mừng, lúc này đi tới trước mặt Diệp Oản Oản, rồi nói: "Diệp tiên sinh, những tấm hình này, chúng tôi có được chọn một chút hay không, để đem nó đặt ở bên trong lần phỏng vấn riêng này?"

Diệp Oản Oản lúc này mở miệng nói: "Dĩ nhiên có thể."

Lần này xem như tuyên truyền miễn phí cho công ty bọn họ trong tương lai rồi, cớ sao mà không làm.

..................................

Sau đó trong khoảng thời gian này, Lạc Thần và Cung Húc đi theo tạp chí "ViVi" bay đi đến thành phố S chụp ngoại cảnh, ảnh bìa lần này chụp hoàn thành vô cùng thuận lợi.

Diệp Oản Oản và Diệp Mộ Phàm đi đăng ký công ty xong xuôi, thuê một ngôi nhà để làm văn phòng làm việc, sau đó bắt đầu ở trên mạng tuyển nhân viên xây dựng đoàn phim.

Cùng lúc đó, Quang Diệu truyền thông dường như muốn sử dụng những giá trị cuối cùng của Cung Húc và Lạc Thần cho nên dùng hết sức lực tiếp tục lợi dụng hai người, đồng thời từ mọi phương diện chèn ép bọn họ, ở trong nghề thả ra tiếng nói, để cho mỗi công ty không muốn hợp tác cùng bọn họ, càng không cho phép nghệ sĩ Hoàn Cầu và bọn họ có bất kỳ qua lại nào.

Dù sao Hoàng Thiên trong giới giải trí nổi danh là công ty đầu rồng, phần lớn mọi người đều mua mặt mũi của nó, vì vậy công ty mới vừa thành lập của bọn họ liền lâm vào tình cảnh cực kỳ gian nan, đến nay không có nhận được công việc nào cả, duy nhất chỉ có một cái quảng cáo... là quảng cáo băng vệ sinh...

Cung Húc vùi ở trên ghế sa lon, run run chân, vẻ mặt không thèm để ý nói: "Làm gì mà mặt mày ủ dột vậy, không phải là có việc làm rồi sao? Quảng cáo băng vệ sinh thì sao á..., tôi tiếp! Ai nói chỉ có nữ nghệ sĩ mới có thể đóng quảng cáo băng vệ sinh cơ chứ?!"

Lạc Thần nhìn Cung Húc: "Tôi nhận..."

Cung Húc lập tức trừng cậu ta: "Đi sang một bên, tiểu gia tôi ít nhất là có thể mua giúp bạn gái, còn cậu là một xử nam còn muốn quảng cáo băng vệ sinh! Cậu biết nó có hình dạng gì sao? Cậu đây là đang lừa dối người tiêu dùng đó có biết không?"


Chương 843: Không còn vinh quan như ngày xưa

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

Lạc Thần nghẹn lại: "..."

Diệp Oản Oản nhìn về phía Cung Húc: "Cậu nhất định phải nhận?"

Thật ra thì cô cũng cảm thấy cái quảng cáo này có thể nhận được, mặc dù bây giờ không có thói quen này, nhưng trong tương lai vài năm nữa, để nam nghệ sĩ quảng cáo sản phẩm chuyên dùng cho con gái thì còn nhiều hơn, hơn nữa hiệu quả rất không tệ, chẳng qua là bây giờ còn chưa có người nào thử mà thôi.

Con ngươi của Cung Húc chuyển động, cười hì hì mở miệng nói: "Tiếp a, bất quá, ông chủ, em lần này hy sinh lớn như vậy, ủy khuất như vậy, có phải được khen thưởng hay không?"

Diệp Oản Oản: "..." Thật là nhìn không ra cậu ta có nơi nào ủy khuất nha...

"Cậu muốn khen thưởng cái gì? Ngoại trừ đồ ăn vặt."

Cung Húc nghe mấy từ phía sau xong nhất thời tâm tình chùng xuống: "Không có đồ ăn vặt, em đây muốn ăn thịt..."

Diệp Oản Oản: "..." Lại không có yêu cầu nào khác sao?

Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Cung Húc, Diệp Oản Oản cuối cùng vẫn mềm lòng nói: "Có thể."

................................................

Buổi tối, tiệc rượu ở một nơi nào đó.

Bên trong phòng yến tiệc linh đình, những bóng dáng cao sang, các giới thời thượng nhân sĩ với minh tinh lớn tụ họp bên trong.

Ngày trước bên cạnh Sài Vĩnh Lê đều đầy ấp người, giờ phút này lẻ loi một mình, chỉ có nhiếp ảnh gia Tiêu Vũ Đồng ở bên cạnh.

Nếu so sánh lại, tổng giám Lương Sùng của tạp chí "Sắc Đẹp" lại như một minh tinh, được nhiều người quay quanh vào giữa chào hỏi lấy lòng, tạp chí "Sắc Đẹp" kỳ này còn chưa chính thức bán đã bùng nổ, giá trị bản thân của tổng biên Lương Sùng cũng như nước lên thì thuyền lên, tăng lên nhanh chóng.

"Chúc mừng tổng biên Lương, xem ra tạp chí lần này lượng tiêu thụ lại phá kỷ lục!"

"Hai năm qua tạp chí khó mà phát hành, "Sắc Đẹp" có thể dự tính bán ra lại có thể bán được gần hai chục ngàn bản, ngoại trừ tổng biên Lương, ai có thể làm được điều đó chứ?"

Lương Sùng cười nói: "Mọi người khách sáo, là nhờ vào mọi người cho Lương mỗ mặt mũi mà thôi!"

"Đúng rồi, ảnh bìa "ViVi" lần này thế nào rồi? Hình như là mời ảnh hậu Vưu Tư Phi phải không?" Có người hỏi.

Nhiếp ảnh gia Diêu Duệ của tạp chí "Sắc Đẹp" cố ý nhìn về hướng Sài Vĩnh Lê cách đó không xa, ngay sau đó vẻ mặt ngạo nghễ mở miệng nói: "Tư Phi đã cùng bọn họ giải ước rồi, Tư Phi chẳng qua chỉ là nghĩ đến mặt mũi ngày trước của bọn họ nên mới đáp ứng hỗ trợ chụp ảnh bìa, thế mà Sài Vĩnh Lê lại đưa ra đủ loại yêu cầu quá đáng, Tư Phi trong cơn tức giận thì không có chụp nữa, trước mắt mới vừa cùng tạp chí "Sắc Đẹp" chúng tôi ký hợp đồng một thời gian rồi!"

"Ách, quá đáng như vậy sao? Sài Vĩnh Lê quản ký đã sớm lỗi thời, còn ra vẻ hiểu biết chỉ giáo ảnh hậu Vưu, cũng khó trách người ta tức giận, ảnh hậu Vưu và "Sắc Đẹp" hợp tác, đúng là lựa chọn sáng suốt!"

Tiêu Vũ Đồng mắt lạnh nhìn Lương Sùng cách đó không xa đang được mọi người vây quanh.

Nghề này chính là như vậy, vĩnh viễn không có bạn bè, chỉ có lợi ích là mãi mãi mà thôi...

Sài Vĩnh Lê chỉ nhìn lướt qua, đối với loại tình huống này đã sớm nhìn lâu thành quen, nhìn về phía Tiêu Vũ Đồng hỏi: "Dự tính bán ra kỳ này và tuyên truyền đã chuẩn bị xong chưa?"

Tiêu Vũ Đồng gật đầu: "Đã xếp đặt xong xuôi rồi."

Cuối cùng cũng làm xong, không có chuyên mục báo nào bị bỏ trống, nếu không "ViVi" lần này mới thật sự là mất hết mặt mũi.

Chỉ tiếc "ViVi" chung quy đã hết thời, cũng không còn cách nào khôi phục lại vinh quang ngày xưa...

Đang lúc này, Thái Dũng Thắng và Dương Lộ Thiến đi vào, danh tiếng của hai người đang cực thịnh, mọi người thấy hai người cũng là một hồi chào hỏi.

Vẻ mặt Thái Dũng Thắng đầy nụ cười mang theo Dương Lộ Thiến đi tới: "Tổng biên Lương, chúc mừng, chúc mừng!"

Tâm tình Lương Sùng rất tốt nâng ly nói: "Tổng giám Thái, tôi mời anh một ly, dù sao lần này ký hợp đồng với tổng giám Thái, tạp chí của chúng tôi mới có thể bùng nổ lớn như vậy được, Thiến Thiến cũng là đại công thần ấy!"


Chương 844: Không biết trời cao đất rộng

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

Vẻ mặt Dương Lộ Thiến khiêm tốn nói: "Đâu có đâu, đều là công lao của tổng biên Lương và nhiếp ảnh gia!"

Thái Dũng Thắng được dịp đắc ý nói: "Tổng biên Lương quá khách sáo rồi, hy vọng sau này chúng ta có nhiều cơ hội hợp tác hơn!"

Lương Sùng vội nói: "Đó là điều đương nhiên rồi! Được hợp tác cùng với người đại diện chuyên nghiệp như tổng giám Thái, đó là vinh hạnh của tôi!"

Trong lúc mọi người đang nâng ly cạn chén trò chuyện với nhau vui vẻ, trong chớp mắt không khí đột nhiên yên lặng.

Ở ngoài cửa, bốn người Diệp Oản Oản, Diệp Mộ Phàm, Cung Húc, Lạc Thần cùng nhau đi vào.

Lần này vào được đây là do Sài Vĩnh Lê giúp bọn họ lấy thư mời, nếu không phải là do thế lực Hoàn Cầu cản trở, bọn họ tuyệt đối sẽ không nhờ đến sự giúp đỡ của người khác như thế này đâu.

Tiêu Vũ Đồng phất phất tay gọi: "Diệp tiên sinh, bên này!"

Nhóm người Diệp Oản Oản đi tới, rồi nói: "Chị Vũ Đồng, hôm nay chị rất đẹp!"

Hai gò má Tiêu Vũ Đồng ửng đỏ: "Cảm ơn, bốn người các cậu mới là người đẹp, mọi ánh mắt đều bị sự xuất hiện của bốn người chọc cho mù mắt rồi!"

Nhìn thấy Diệp Oản Oản và Sài Vĩnh Lê đứng chung một chỗ, một nghệ sĩ nhỏ của Quang Diệu đang đứng bên cạnh Dương Lộ Thiến "Hứ", lên tiếng: "Thật đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã! Bây giờ Diệp Bạch cũng chỉ xứng cùng với loại công ty này lăn lộn cùng một chỗ mà thôi!"

Dương Lộ Thiến buông lời nói: "Đây cũng là chuyện không có cách nào khác a, không có Hoàn Cầu làm chỗ dựa, Diệp Bạch làm sao có thể tiếp cận với đẳng cấp tài nguyên giống như "Sắc Đẹp" được?

Nhớ tới lúc trước chúng ta muốn chụp ảnh bìa hai người nam nữ, Diệp Bạch không chỉ không đồng ý, còn nói chuyện giật gân hậu quả gì tự chịu nữa chứ, nhưng còn bây giờ thì sao? Đây chính là cái anh ta gọi là hậu quả sao? Ha ha, thật là quá nực cưới mà..."

Bên cạnh mấy người nghệ sĩ và thương nhân nghe vậy nhao nhao kinh ngạc mở miệng: "Còn có việc này sao? Không phải nghe nói ánh mắt của Diệp Bạch không tồi sao? Giao tiếp trong giới nghệ sĩ cũng là người đứng đầu cơ mà!"

Nghệ sĩ kia mở miệng nói: "Cho nên mới đem mình tạo thành bộ dáng rất trâu bò như vậy đó, nhưng trên thực tế thì chỉ có thanh danh vang dội thôi..."

Mặt Thái Dũng Thắng lộ vẻ khinh thường: "Tiểu tử kia cho là mình ngồi vào được chiếc ghế phó tổng là rất đáng gờm rồi, nhưng trên thực tế, nếu không phải cậu tôi muốn làm Chu Văn Bân ra đi thì anh ta cho là anh ta có thể dễ dàng lên chức như vậy được sao? Tiểu tử kia chẳng qua chỉ là một thuộc hạ một con cờ của cậu tôi mà thôi, lại còn không xác định rõ thân phận của mình, tự cho mình là nhân vật chính nữa chứ!"

Lương Sùng cười nói: "Người tuổi trẻ nha, khó tránh khỏi không biết trời cao đất rộng!"

Nói xong ánh mắt lóe lên, cười như không cười mở miệng nói: "Tôi còn nghe nói, Diệp Bạch sau khi rời đi thì cùng với "ViVi" hợp tác đúng không?"

Dương Lộ Thiến nghe vậy cười nhạo lên tiếng: "Đúng vậy đó, hơn nữa tạp chí đó cũng như chúng ta, cũng chụp ảnh bìa, nhưng lại để cho Cung Húc và Lạc Thần hai người đàn ông cùng nhau chụp, cho thấy là Diệp Bạch đã hết tuyệt chiêu rồi nên mới dùng đến hạ sách này đó?"

Lương Sùng lắc đầu thở dài nói: "Hazz, nhớ lúc trước "ViVi" dù gì cũng là tiền bối của chúng ta, là tạp chí lâu năm trong giới thời trang sự kiện quan trọng nào cũng có bài trong tạp chí của mình, không nghĩ tới bây giờ càng ngày càng không bằng ai, người nào cũng có thể hợp tác được..."

Thái Dũng Thắng nhất thời mở miệng nói: "Ha ha, ánh mắt cổ lỗ sĩ của Sài Vĩnh Lê kia sao có thể cùng tổng biên Lương như anh so sánh được chứ? Hiện tại ai mà không biết anh mới là nhân vật thủ lĩnh giới thời trang cơ chứ!"

Thái Dũng Thắng dựng một ngón tay cái lên.

Lương Sùng được mọi người tâng bốc làm cho thể xác và tinh thần của anh ta vô cùng thoải mái, nói: "Đúng rồi, tạp chí số đặc biệt năm nay của chúng tôi, tôi đã xác định là Thiến Thiến..."

Vẻ mặt Thái Dũng Thắng nhất thời đầy vui mừng kéo Dương Lộ Thiến bắt đầu mời rượu Lương Sùng: "Thật là rất cảm ơn anh! Thiến Thiến, còn không mau kính tổng biên Lương một ly..."

........................................

Rất nhanh buổi tiệc kết thúc, ở ngoài cửa, nhóm người Diệp Oản Oản và Sài Vĩnh Lê đang muốn rời đi, bên cạnh đột nhiên có người gọi Sài Vĩnh Lê lại.

Chỉ thấy đối phương trên người mặc quần áo đính hôn đắt giá, bên ngoài là một chiếc áo khoác da đỏ, trên mặt trang điểm tinh xảo, lúc ánh mắt ngạo nghễ nhìn về phía Sài Vĩnh Lê lộ ra mấy phần không kiên nhẫn.


Chương 845: Không nhất định

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

"Tổng biên Sài, xin dừng bước!" Người mới lên tiếng nói chuyện chính là ảnh hậu Vưu Tư Phi.

"Vưu tiểu thư có chuyện gì sao?" Sài Vĩnh Lê dừng chân lại.

Vưu Tư Phi sâu xa nói: "Nghe nói tổng biên Sài tung tin đồn ra khắp mọi nơi nói... Tôi câu dẫn anh, còn có vi phạm hợp đồng nữa, có đúng hay không?"

Sài Vĩnh Lê hơi nhíu mày, không có nói gì, anh ta cũng không muốn công khai cùng một nghệ sĩ tranh luận những chuyện này.

Ánh mắt Tiêu Vũ Đồng lạnh lùng ở bên cạnh mở miệng nói: "Mặc dù Vưu tiểu thư vi phạm hợp đồng là sự thật, nhưng "ViVi" chúng tôi còn không có sở thích ở phía sau nói huyên thuyên gì cả, người khác nghĩ như thế nào, không phải là điều mà chúng tôi có thể quản hết được."

Âm thanh cười lạnh của người đại diện Vưu Tư Phi đứng ở một bên vang lên: "Tiêu Vũ Đồng, bây giờ "ViVi" có hình dáng gì, mọi người trong lòng đều biết rõ, Tư Phi của chúng tôi chịu chụp ảnh bìa cho mấy người, đó là do Tư Phi trọng tình trọng nghĩa, nhớ lại tình cảm ngày xưa, thế mà mấy người lại còn dám ghét bỏ Tư Phi của chúng tôi..."

Tiêu Vũ Đồng và Sài Vĩnh Lê nghe vậy, sắc mặt đều có chút khó coi.

Vưu Tư Phi đúng là đã đồng ý giúp bọn họ chụp ảnh bìa, nhưng thái độ giống như đang bố thí cho ăn mày, những thứ này bọn họ đều có thể nhẫn nhịn, nhưng không có cách nào nhịn được là cách làm việc không chuyên nghiệp của cô ta.

Không chỉ tới trễ suốt một ngày, để cho tất cả nhân viên làm việc chờ đợi mình, sau khi đến cũng chỉ chụp năm phút liền rời đi, cuối cùng thành phẩm tạo ra căn bản cũng không thể sử dụng được. 

Bọn họ luôn đưa ra lịch chụp từ ngày này sang khác, kết quả Vưu Tư Phi trực tiếp hủy không muốn chụp tiếp nữa...

Người đại diện của Vưu Tư Phi tiếp tục nói: "Chúng tôi đã cho các người thể diện mà lại không cần, nếu vậy đừng trách chúng tôi không nể tình, tổng biên Sài, phiền anh mời nhân viên của anh đừng có không cần mặt mũi mà quấn lấy chúng tôi nữa, chúng tôi ghét nhất là loại rác rưới này đó! Thật là hạ thấp đẳng cấp Tư Phi của chúng tôi mà!"

Sau đó, đem một xấp tài liệu trực tiếp nện ở trước mặt của Sài Vĩnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net