Chương 901- 920

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 901: Cháu ngoại ta không có khả năng đáng yêu như thế

Biên soạn: Đức Uy 

"Thuộc hạ vô năng! Thất... Thất thủ..."

"Ngươi nói cái gì!!!" Nghe được tâm phúc hồi báo, Tư Minh Lễ vỗ án, "Không phải nói vạn vô nhất thất sao? Ở trong đó chỉ có 5 người giúp việc, ngươi phái đến 3 lính đánh thuê cấp C đi qua, làm sao lại có thể sẽ thất thủ?"

Tâm phúc nơm nớp lo sợ mở miệng, "Trong tòa tiểu lâu kia quả thật chỉ có 5 người giúp việc... Thế nhưng tất cả 5 người đều là cao thủ. Hơn nữa...vô cùng có khả năng cũng là lính đánh thuê... Hơn nữa cấp bậc ở trên ba người kia..."

"Phế vật! Ngươi sớm làm cái mịa gì! Đến bây giờ mới nói với ta 5 người kia là lính đánh thuê?" Tư Minh Lễ giận đến gần chết.

Thậm chí ngay cả tin tức trọng yếu như vậy cũng đều không tra ra được, hiện tại không chỉ sự tình không có hoàn thành, còn bứt dây động rừng, nếu như bị người ta biết, mặt mũi của hắn sẽ bị vứt sạch.

Một bên khác, Tư Dật Khiêm sắc mặt hơi trầm xuống, "Lần này đúng là chúng ta chủ quan, nhìn dáng dấp, thực lực 5 người kia không thể khinh thường. Bằng vào nhân viên trước mắt chúng ta có thể điều động, e là không làm gì được nữ nhân kia..."

Tư Minh Lễ cả giận nói, "Chẳng lẽ cứ để như vậy?"

Tư Dật Khiêm suy tư nói, "Tự nhiên không có khả năng! Nếu đều đã làm rồi, nào có đạo lý bỏ dở nửa chừng! Cha, nếu đã vạch mặt rồi, chúng ta cũng không cần cố kỵ gì. Chi bằng ngài đi mời Eric tiên sinh hỗ trợ, xem hắn có thể điều mấy người qua hay không? Con tin Eric nhất định sẽ tình nguyện hỗ trợ!"

Tư Minh Lễ nghe xong ánh sáng lạnh lẽo nơi đáy mắt chợt hiện, "Ngươi nói không sai! Hiện tại đã không còn gì phải che dấu! Nếu như Eric tiên sinh chịu ra mặt, tuyệt đối không tý sơ hở nào! Dù sao với thực lực trước mắt của chúng ta, chỉ có thể mời được người cấp C trở xuống..."

Nhiệm vụ trên cấp C không phải chỉ cần tiền liền có thể tuyên bố, còn có quá trình nghiệm chứng tư cách người thuê cực kỳ nghiêm khắc.

Cái nữ nhân đáng chết này, cho là đây chính là toàn bộ thực lực của hắn sao? Chỉ cần vài tên lính đánh thuê đẳng cấp cao liền có thể bảo vệ nàng?

Ếch ngồi đáy giếng mà thôi...

...

Khách sạn Candy.

"Mịa nó! Mắt chó của ta..."

Nhiếp Vô Danh dòm tiểu tử đang đứng ở trước gương, thiếu chút nữa bị hình tượng của hắn làm cho mê muội.

Thật sự là... Vô cùng đáng yêu...

Không thể không nói, mặc dù vị tiểu tổ tông này tính tình quả thực là ác ma, nhưng bộ dáng tinh xảo đẹp đẽ, phấn điêu ngọc trác thực sự là quá sức dối lừa, thực sự là muốn đưa ngón tay rờ rẫm gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu kia a a a!

Nhiếp Vô Danh đã tự nguyền rủa không biết bao nhiêu câu mới ổn định lại tâm tình của mình, không nên làm sự tình muốn chết như vậy.

Tiểu ma đầu: "Cậu!"

Nhiếp Vô Danh: "Ai, làm sao rồi Bảo Bảo?"

Nhiếp Vô Danh bị kêu to lập tức trả lời, trong nháy mắt khi mở miệng, ngữ khí vẫn là không tự chủ được mềm đi vài phần.

Thật là nhan sắc quyết định tất cả mà!

Tiểu ma đầu: "Sau khi dẫn ta đến, ngươi liền có thể đi."

Nhiếp Vô Danh không hiểu: "Tại sao?"

Tiểu ma đầu: "Với sự thông minh của ngươi, nếu như lúc đó nói nhầm, sẽ ảnh hưởng tới ấn tượng đầu tiên của mẹ đối với ta."

Nói bóng gió: Đừng kéo chân sau của ta.

Cậu Nhiếp bị ghét bỏ vì cản trở: "..."

Đáng, yêu, cái, rắm!!!

Hắn biết ngay mà, cháu của hắn không có khả năng đáng yêu như thế!

Tiểu ma đầu dừng một chút, tiếp tục mở miệng, "Ngươi xác định cô gái ngày đó ta nhìn thấy trong video, là mẹ ta?"

"Không sai không sai, chính là nàng, sao...sao rồi?" Nhiếp Vô Danh cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Chẳng lẽ tiểu ma đầu nhìn ra cái gì, hay là không hài lòng, không thích người ta?

Tiểu ma đầu mặt không thay đổi mà mở miệng: "Không có gì, đi thôi."

Nhiếp Vô Danh cũng không biết là có phải do mình thấy bị ảo giác hay không, sau khi nghe được hắn khẳng định trả lời, khuôn mặt băng sơn của tiểu ma kia, dường như nhu hòa đi không ít?


Chương 902: Người không nên trêu chọc

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Đêm khuya, biệt thự ngoại ô.

Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm phảng phất có thể chảy ra nước, nhìn về phía Tư Dật Khiêm ở bên cạnh nói: "Nhiệm vụ lần này, đã có lính đánh thuê tiếp theo."

Nghe xong, Tư Dật Khiêm cười nói: "Cha, ngài cũng không cần tức giận như vậy. Chuyện lần trước, bất quá chỉ là có chút ngoài ý muốn mà thôi."

"Hừ!"

Tư Minh Lễ hừ lạnh một tiếng nặng nề, chợt hướng về tâm phúc bên cạnh mở miệng nói: "Điều tra rõ ràng cho ta chưa? Tốt nhất đừng như lần trước, ngay cả việc bên người nữ nhân kia có lính đánh thuê bảo vệ cũng không biết!"

"Điều tra rõ ràng!" Trán của tên tâm phúc kia thấm ra một giọt mồ hôi lạnh, thận trọng nói: "Mấy tên thủ hạ kia của Diệp Oản Oản, là lần trước nàng từ nước ngoài mang về. Nhưng cụ thể là mời tới để hộ vệ hay làm gì, chuyện này hiện tại vẫn chưa rõ ràng lắm."

Tức giận, Tư Minh Lễ hướng về Tư Dật Khiêm nói: "Ngươi nói xem, mấy tên lính đánh thuê kia, có quan hệ gì với tiểu tử Tư Dạ Hàn không?"

"Ý của phụ thân nói là... là Tư Dạ Hàn mời tới bảo vệ nữ nhân kia?" Tư Dật Khiêm sau khi trầm tư một lát mới mở miệng.


"Không sai!" Tư Minh Lễ chân mày nhíu lên: "Nếu quả thật là như vậy, chuyện đó đủ để chứng minh Tư Dạ Hàn đối với chúng ta đã sớm có đề phòng. Ngươi nói xem có phải là kế hoạch của chúng ta cùng Eric tiên sinh, đã bị tiểu tử kia phát giác?"

Nghe Tư Minh Lễ lo âu, Tư Dật Khiêm lại cười nhạt, lắc đầu một cái: "Cha, không có khả năng cao. Với năng lực của Eric tiên sinh, tuyệt đối sẽ không để cho Tư Dạ Hàn nhận ra được cái gì. Lùi một bước lại nói, cho dù Tư Dạ Hàn phát giác ra, hắn cũng sẽ không mời mấy tên lính đánh thuê từ nước ngoài tới bảo vệ Diệp Oản Oản, mà sẽ đem ả buộc ở bên người."

Tuy nói như thế, nhưng Tư Minh Lễ lại luôn cảm thấy có chút không an tâm, tuy nói năng lực cùng thủ đoạn của Eric tiên sinh không thể nghi ngờ, nhưng thủ đoạn của tên tiểu tử Tư Dạ Hàn kia cũng vô cùng đáng sợ.

"Cha không cần quá mức lo lắng, cho dù là Tư Dạ Hàn đã phát hiện rồi, cùng lắm thì chúng ta liền hoàn toàn vạch mặt! Cuộc chiến này, có Eric tiên sinh tham dự, ai thắng ai thua, còn chưa biết được. Ngược lại con cảm thấy, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta." Tư Dật Khiêm cười nói.

Nói tới Eric, Tư Minh Lễ mới thu liễm hoàn toàn tâm tư vừa rồi vào trong lòng. Hắn hơi hoài nghi thủ đoạn cùng năng lực của người kia, thật sự không thể dùng lẽ thường để phán đoán. Hơn nữa, Tư Dạ Hàn tuyệt đối không có khả năng biết được rằng, trên thế giới này, vẫn còn có Eric tiên sinh tồn tại.

"Hừ, Tư Dạ Hàn, ngươi trêu chọc phải người không nên trêu chọc. Trò chơi mới bắt đầu, chúng ta từ từ chơi tiếp..." Con ngươi Tư Minh Lễ lóe lên hàn quang, lạnh giọng cười một tiếng.

Trong lúc nói chuyện, tâm phúc hướng về phía ngoài cửa, chợt nhẹ giọng nói: "Bọn họ tới rồi."

Rất nhanh, mấy tên nam tử áo đen chậm rãi đi vào trong phòng khách.

Người cầm đầu, tóc hoa râm, tuổi tác thoạt nhìn bất quá chỉ 27 – 28 tuổi, tướng mạo tuy có vẻ đường đường, nhưng trên trán lại lộ ra một nét tà khí, nhìn không giống lính đánh thuê chút nào.

"Xin chào, ta là Tư Minh Lễ."

Tư Minh Lễ lập tức tiến lên, hướng về nam tử cầm đầu nói.

"Tư tiên sinh, nhiệm vụ lần này, là do Eric tiên sinh tuyên bố. Ta đại khái đã hiểu rõ, ta tự giới thiệu mình một chút, ta gọi là Đường Long, là phân đội trưởng của đoàn lính đánh thuê Long Âm."

Đường Long đưa tay phải ra, cùng Tư Minh Lễ bắt tay một cái.

"Ha ha, nguyên lai là Đường Long đội trưởng. Sớm đã nghe danh, hôm nay gặp mặt, vô cùng vinh hạnh. Đường Long đội trưởng tuổi còn trẻ mà đã bước vào tầng thứ này, thật là phi thường... Nhanh nào, mời vào bên trong! Biết được các vị buổi tối sẽ tới, Tư mỗ đã tự chủ trương, chuẩn bị một chút gia yến, mong Đường Long đội trưởng cùng các vị huynh đệ nể mặt!" Tư Minh Lễ cười nói. 


Chương 903: Chắc ăn

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Trên bàn ăn, Đường Long phân biệt nhìn về phía Tư Minh Lễ cùng Tư Dật Khiêm, lễ phép mở miệng: "Đối với tình huống mục tiêu lần này, chúng ta đã có điều tra và hiểu rõ."

"Đường Long huynh đệ nói xem, mấy tên bên cạnh nữ nhân kia cũng là lính đánh thuê?" Tư Dật Khiêm hỏi.

"Đúng thế." Đường Long gật đầu một cái, chợt lấy ra một bộ tài liệu, mang đôi kính gọng vàng vào, đem tài liệu mở ra: "Đúng như vậy, bên cạnh mục tiêu tổng cộng có 5 người bảo vệ, cũng là lính đánh thuê. Thủ lĩnh được gọi là Khương lão quỷ, thành viên nòng cốt có 4 vị; 3 nam 1 nữ, Tống Cường, Đường Bân, Hải Địch, Kiều Kiều. Trong đó, thân thủ của Kiều Kiều là tốt nhất, tinh thông nhiều kỹ thuật giết người nhất. Hơn nữa lòng dạ ác độc, đã làm thịt hơn 100 nhân mệnh trong tay, vô cùng tàn nhẫn."

Nghe được lời này, Tư Minh Lễ cùng Tư Dật Khiêm hai người không khỏi nhìn về cái người giờ phút này ra vẻ hào hoa phong nhã, tư văn hữu lễ - Đường Long.

Ngay cả tên gia hỏa này còn nói người kia rất tàn nhẫn...

Tuổi còn trẻ mà đã trở thành lính đánh thuê cấp A, danh khí và đàn em thậm chí còn cao và nhiều hơn cả đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê Long Âm, là chủ lực và át chủ bài của đoàn đội.

Đừng bị lừa bởi sự lễ phép lịch sự của Đường Long hiện tại, hắn chính là hạng người 10 phần độc ác.

Đương nhiên, Tư Minh Lễ chẳng qua chỉ nghe nói tới Đường Long và một vài sự tích của hắn; nhưng cũng là tin vỉa hè. Về phần thật giả, có trời mới biết.

"Mấy người kia là một phần của đoàn lính đánh thuê Kỳ Lân. Ở thời kỳ đỉnh cao, đoàn lính đánh thuê Kỳ Lân từng nhận lấy 7 nhiệm vụ cấp S, hoàn thành 2 lần, cho nên chỉ được xếp vào hàng ngũ đoàn lính đánh thuê cấp A. Thời điểm lần trước vận chuyển một kiện hàng hóa ở nước ngoài, những người thuê bọn họ có thể nói là hạng người cùng hung cực ác, độ khó nhiệm vụ cũng không hề thấp."

"Vậy..." Tư Minh Lễ hơi nghi hoặc một chút, không biết Đường Long có ý gì.

"Tư tiên sinh, ta yêu cầu tăng thêm chi phí thuê lên 1/3! Nếu như Tư tiên sinh đáp ứng, ta sẽ lập tức chấp hành nhiệm vụ lần này. Còn nếu như Tư tiên sinh không đáp ứng, hôm nay mọi người coi như là kết giao bằng hữu." Đường Long đem tài liệu khép lại, nhẹ giọng cười nói.

Nghe lời ấy của Đường Long, Tư Minh Lễ nhướng mày một cái. Tiền thuê đã sớm thỏa thuận xong, nhưng tên Đường Long này, lại không nói quy củ chút nào, lại muốn lâm thời tăng giá!

"Ha ha... Được, Đường Long huynh đệ quả nhiên là một người thẳng thắn. Được, chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành, ta sẽ tăng thêm tiền thưởng cho ngươi 3 phần!" Tư Minh Lễ tuy vừa nói vừa nén giận trong lòng, nhưng chuyện đã tới nước này, cũng chỉ có thể thỏa hiệp.

"Được, nếu Tư tiên sinh đã đáp ứng, vậy hợp đồng này, làm phiền ngài ký tên." Lúc này, Đường Long lấy ra một hợp đồng dịch vụ cho thuê sát thủ.

Nhìn thấy bản hợp đồng đã được chuẩn bị sẵn, khóe miệng Tư Minh Lễ hơi hơi co rút lại. Xem ra, tên Đường Long này đã sớm nắm chắc, ngay cả hợp đồng đều đã chuẩn bị trước...

Sắc mặt Tư Minh Lễ hơi có chút âm trầm, chợt đứng dậy, ký hợp đồng.


"Tư tiên sinh, hết sức xin lỗi, con người của ta coi trọng nhất là hợp đồng. Dù sao thỏa thuận miệng, cũng không chắc ăn bằng hợp đồng." Đường Long đem hợp đồng thu hồi, nhẹ giọng cười nói.

Loại hợp đồng này, đương nhiên không có bất kỳ ý nghĩa pháp luật nào. Chỉ bất quá, Liên Minh Công Hội lính đánh thuê lại bảo chứng, bất kỳ bên nào ký kết hợp đồng với lính đánh thuê, nếu không thực hiện các điều khoản trong hợp đồng, Liên Minh Công Hội lính đánh thuê liền sẽ ra mặt giải quyết.

"Cáo từ."

Ngay sau đó, Đường Long sửa sang lại quần áo, mang theo mấy vị lính đánh thuê, đứng dậy rời đi.

"Đường Long huynh đệ, ta cần người sống!" Tư Minh Lễ luôn miệng nhắc nhở.

"Được rồi Tư tiên sinh, ta hiểu rồi." Đường Long gật đầu, cũng không quay đầu lại, trực tiếp mở cửa đi ra ngoài.

...

Hồng Hoa Tiểu Lâu.

"Chủ nhân chủ nhân, hôm nay ta lại phát minh ra một món ăn mới, xin ngài nếm thử một chút cái này, Phượng Vĩ Hỏa Hà *. Đây không phải là ta khoe khoang, người bình thường, thật đúng là không được ăn!"

* Tôm lửa đuôi phượng

Gã béo bưng một khay lớn toàn tôm màu đỏ rực, đi tới bên người Diệp Oản Oản, sau đó đem tạp dề gỡ xuống, đặt khay tôm lên bàn ăn.


Chương 904: Qua đây ăn

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Diệp Oản Oản nhìn khay tôm lớn gần trước mặt, sờ sờ cái bụng đang sôi sùng sục của mình, trong mắt tràn đầy vẻ khát vọng.

Chỉ bất quá, lý trí nói cho nàng biết, nàng không thể ăn hết như vậy. Hai ngày nay nàng đã...ăn quá no.

Nhưng...

Diệp Oản Oản xít lại gần khay tôm cả sắc, hương, vị đều đủ, nhẹ nhàng khẽ ngửi, thật là thơm...

"Kiều Kiều, ngươi qua đây ăn."

Diệp Oản Oản nhìn Tiểu Loli nằm một bên đang mê mẩn xem phim bộ, nhịn đau mở miệng la lên.

"Chủ nhân, em không ăn, sẽ mập!" Kiều Kiều tỏ vẻ tội nghiệp nhìn về phía Diệp Oản Oản.

Lúc này, lão quản gia đi vào, thuận miệng nói, "Chủ nhân, ta ngày hôm nay có thấy có một tên tiểu hài tử, một mực đang quanh quẩn phía bên ngoài nhà, không biết là con cái nhà ai."

"Tiểu hài tử? Đoán chừng là của gia đình hàng xóm ấy mà..." Diệp Oản Oản nghe vậy cũng không hề để ý.

Còn không đợi lão quản gia mở miệng nói chuyện, ngoài cửa đột nhiên truyền tới "Pằng" "Pằng" hai tiếng động lạ.

"Là tiếng súng!" Lúc này, con ngươi hung ác của lão quản gia hướng về cánh cửa nhìn ra ngoài.

Tiểu Loli cùng đầu bếp béo lập tức đứng dậy, trở về phòng của từng người. Bất quá chỉ chốc lát, lại quay trở lại phòng khách.

"Có chuyện gì xảy ra?" Nam tóc dài cùng nam râu sau khi nghe được tiếng súng, cũng lập tức xông vào phòng khách.

"Chỉ sợ là nhằm vào chúng ta mà tới." Tiểu Loli mở miệng.

"Phỏng chừng vẫn là cùng một nhóm người, Tống Cường, Đường Bân, hai người các ngươi bảo vệ tốt chủ nhân; ba người chúng ta đi ra xem một chút!" Lão quản gia hạ lệnh.

"Được!"

Nam râu gật đầu một cái: "Yên tâm đi, có Cường ca ca ở địa phương này tọa trấn, ai dám qua đây, ta liền đem đầu hắn đánh rụng."

"Cường ca... Ca thật giỏi, thật là lợi hại..." Nam tóc dài nhìn nam râu, mặt đầy vẻ sùng bái.

"Đó là tất nhiên rồi, ngươi cũng không nhìn một chút Cường ca của ngươi là người nào!" Nam râu cười lạnh một tiếng.

Trong lúc nói chuyện, Gã béo, Khương lão quỷ cùng Tiểu Loli ba người lập tức xông ra ngoài.


Cơ hồ chỉ trong chốc lát, bên ngoài truyền tới một trận thanh âm đánh nhau, sau đó là âm thanh rượt đuổi.

"Hừ, thật là một đám chó con chưa mở mắt, lại chạy đến nơi này tìm chết." Nam râu nói.

"Có Cường ca ở chỗ này, những người đó cũng là tìm chết đấy!" Nam tóc dài sùng bái nói.

Diệp Oản Oản nhíu chân mày sâu hơn, chỉ sợ, chuyện này không đơn giản như vậy.

Trước đó đã có mấy tên lính đánh thuê xuất hiện, hiển nhiên là nhắm vào mình mà tới, khả năng có quan hệ với đám Khương lão quỷ cùng Tiểu Loli không cao.

Nguyên bản, Diệp Oản Oản định nói chuyện này cho Tư Dạ Hàn biết, nhưng bất quá, trước mắt Tư Dạ Hàn vẫn còn đang ở nước ngoài. Sợ là sau khi hắn biết được sẽ lập tức về nước, trễ nãi chính sự, cho nên mới không mở miệng.

"Xin hỏi, có ai ở nhà không?"

Bỗng nhiên trong lúc đó, bên ngoài truyền tới một tràng tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, cùng với một giọng nam trẻ tuổi.

"Chủ nhân." Nam râu nhìn về phía Diệp Oản Oản.

"Đi mở cửa đi!" Diệp Oản Oản sau khi trầm tư một lát, chợt mở miệng nói.

"Vâng." Nam râu lập tức đi lên phía trước, đem cửa phòng mở ra.

Đứng ở ngoài cửa là mấy tên nam nhân áo đen, người cầm đầu có dáng vẻ khoảng tầm 27 – 28 tuổi, tóc cũng đã hoa râm, mang theo một đôi kính mắt gọng vàng, thoạt nhìn hào hoa phong nhã.

"Mấy người các ngươi ở lại bên ngoài." Đường Long nhìn về mấy vị lính đánh thuê ở phía trước người, sau đó một thân một mình đi vào phòng khách.

"Ngươi là người nào?" Thấy Đường Long một người một ngựa đi vào phòng khách, nam tóc dài lạnh giọng hỏi, trong ánh mắt tràn đầy sự cảnh giác.

Nghe tiếng, trên mặt Đường Long nở nụ cười hiền lành, nhẹ giọng trả lời: "Chào các ngươi, xin cho phép ta tự giới thiệu một chút, ta gọi là Đường Long, là một đội trưởng của đoàn lính đánh thuê Long Âm."


Chương 905: Ta trả gấp đôi

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Đoàn lính đánh thuê Long Âm... Đường Long?"

Nghe Đường Long tự giới thiệu mình, nam râu cùng nam tóc dài thần sắc kinh hãi.

Đoàn lính đánh thuê Long Âm cũng không đáng sợ, bên trong đoàn lính đánh thuê này có một vị gọi là Đường Long đội trưởng, chính là...

Nam tóc dài cùng nam râu cũng không ngốc, từ một khắc này trở đi khi Đường Long xuất hiện, bọn họ liền biết được bọn họ gặp phải chuyện gì.

"Ta giết chết ngươi!"

Cơ hồ trong chốc lát, nam râu đưa tay ra chộp về phía Đường Long, chỉ cần có thể khống chế được Đường Long, như vậy liền chẳng có chuyện gì!

Nhưng nam râu còn chưa kịp tiếp cận, đã thấy thân hình Đường Long hơi hơi lách qua một bên, thẳng tắp nâng đùi phải lên.

"Bạch!"

Bên trong đại sảnh, truyền tới một tiếng xé gió.

Chỉ thấy, Đường Long vẫn đút hai tay trong túi quần, đùi phải lại tung ra, tàn ảnh lóe lên, nhanh đến cực hạn.

Thậm chí, nam râu còn không biết được có chuyện gì xảy ra, cả thân người đã bị một lực đạo lớn đến mức khó có thể hình dung đụng phải bay ngang ra ngoài.

"Ngươi dám đánh Cường ca của ta!"

Thấy vậy, nam tóc dài tức giận hét lớn, vỗ một chưởng hướng về Đường Long đánh tới.

"Xin lỗi, ta cũng không thích đánh nhau, cho nên, phiền ngươi đừng tiếp tục giao thủ." Đường Long đứng chắp tay, đứng tại chỗ, chẳng qua là thân thể hơi hơi chớp động. Tóc dài đánh ra mấy chục chưởng, đều bị Đường Long nhẹ như mấy gió tránh được, thậm chí ngay cả một cọng lông tóc của Đường Long cũng không thể bị đụng tới.

"Ngươi tìm chết!" Nam tóc dài mặt đầy tức giận, tên Đường Long này, đang làm nhục mình sao?

Thế công sở trường càng ngày càng mãnh liệt, Đường Long từ trong miệng khẽ than thở một tiếng, chợt, lại dùng động tác nhanh đến không kịp nhìn, cánh tay phải vung cùi chỏ, đã hung hăng đánh vào trên mặt nam tử tóc dài.

Một giây kế tiếp, nam tóc dài cùng nam râu giống nhau như đúc, đều văng lên, bị đánh bay ra xa.

"Ngươi... Ngươi nhất định phải chết... Đường Long, chỗ này, không phải là chỗ ngươi có thể tới... Ngươi đắc tội chủ nhân..."

Thời điểm nam râu vẫn còn đang lải nhải không ngừng, Đường Long đã không nhịn được xua xua tay, để cho thủ hạ đem hắn tóm lấy kéo ra bên ngoài.

"Xin lỗi, làm dơ phòng của ngươi."

Đường Long xoa xoa vết máu trên tay, sau đó hướng về Diệp Oản Oản khom lưng, để bày tỏ sự áy náy.

"Là ai phái các ngươi tới." Diệp Oản Oản nhìn về phía Đường Long, lạnh giọng mở miệng.

"Diệp tiểu thư, cái này thuộc về cơ mật của nhiệm vụ. Đối với thân phận cố chủ, dựa theo quy tắc thông thường, chúng ta cần phải giữ bí mật, cho nên, không có cách nào cùng Diệp tiểu thư nói rõ ràng. Hy vọng Diệp tiểu thư đừng để ý." Đường Long lễ phép nói.

"Cố chủ của ngươi ra giá bao nhiêu tiền, ngươi giúp ta đem hắn làm thịt, ta trả gấp đôi." Diệp Oản Oản nói.

Thân thủ của người này, ngay cả Diệp Oản Oản cũng không thấy rõ, tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ. Diệp Oản Oản cũng biết tự lượng sức mình, với khả năng của mình, không có khả năng sẽ là đối thủ của tên Đường Long này.

Nhưng mà, lính đánh thuê tiếp nhận nhiệm vụ, bất quá chỉ là vì tiền, chính mình có thể trả nhiều hơn là được rồi!

"Ha ha, lời của Diệp tiểu thư, đích xác rất khiến người ta động tâm, chỉ bất quá, có chút vi phạm quy củ nghề này của chúng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net