Chương 981- 1000

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thấy."

"Diệp Bạch mời nổi Lương Hâm Đông sao?" Sắc mặt Thái Dũng Thắng đầy âm vụ.

"Không... Không phải là người của Lương Hâm Đông bên kia. Bên phía đối phương, từ đầu tới cuối người ra tay cũng chỉ có một nữ nhân... Nữ nhân kia đặc biệt tà ác, một mình một ngựa 'làm thịt' tất cả đám người Trương lão tam. Tôi nghĩ lai lịch ả ta không nhỏ. Diệp Bạch rõ ràng đã sớm có chuẩn bị!" Trợ lý vừa lau mồ hôi vừa nói.

Hic, hắn biết rõ tên Diệp Bạch này có chút tà tính, ngờ đâu vẫn quá xem thường hắn. Sớm biết vậy đã không đưa ra cái chủ ý cùi bắp này rồi...

Thái Dũng Thắng giận đến mức ném ly rượu trong tay, "Hỗn đản! Lai lịch không nhỏ? Một đám giang hồ mà không đánh lại một nữ nhân? Tôi thấy Trương lão tam này đúng là hết thời rồi!"

Trợ lý dù sao cũng là tận mắt chứng kiến, vào lúc này vẫn còn bị dọa sợ không hề nhẹ, không nhịn được khuyên nhủ, "Thái tổng, hay là thôi đi, bất kể là Diệp Bạch dùng phương pháp gì tìm người lợi hại trợ giúp, phương pháp này hiện tại e rằng không thể thực hiện được nữa...

Tôi thấy Diệp Bạch cũng chỉ có chút thông minh vặt mà thôi, chứ thực ra cũng chẳng có gì hay ho! Nếu như hắn thực sự có bản lãnh, sau khi rời khỏi Hoàn Cầu, tại sao lại không đi tìm một núi dựa vững vàng hơn cơ chứ!?

Sau khi rời khỏi Hoàn Cầu chúng ta, lại cùng đại thiếu gia phế vật bị vứt bỏ của Diệp Gia lăn lộn chung một chỗ. Người nào không biết Diệp gia bây giờ đang là Diệp Thiệu An nắm quyền, Diệp Mộ Phàm muốn trở mình, chính là nằm mơ giữa ban ngày!

Thái tổng, coi như là ngài không động thủ, thì tên Diệp Bạch đó cũng không có quả ngon để ăn..."

Sự tình không thể được như ý, Thái Dũng Thắng nổi giận trong lòng, nghe đến đó, sắc mặt vẫn còn có chút khó coi. Hừ, "võ" không được, vậy thì dùng "văn" đấu với bọn chúng là được rồi!

Hàn Thiên Vũ và Lạc Thần không có sơ hở gì, nhưng lợi dụng Cung Húc để đả kích không phải là nhẹ nhàng thoải mái sao?

Thái Dũng Thắng tức giận không thôi, "Ngày mai cậu giúp tôi liên lạc với văn phòng của Lôi Tử, mục tiêu nhắm vào Cung Húc, tôi cũng không tin..."

Đầu kia điện thoại, trợ lý đáp lời: "Vâng, Thái tổng..."


Chương 991: Ngoan như vậy, ôn nhuận như vậy

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Sau khi trở lại Hồng Hoa Tiểu Lâu, Diệp Oản Oản cùng 5 người kia mở một buổi tiệc nhỏ.

Diệp Oản Oản dặn đi dặn lại bọn họ, hiện tại đang ở Hoa quốc, nàng là người làm ăn bình thường, nhất định phải khống chế bản thân, không thể cứ hở một chút là chém chém giết giết.

Mãi đến khi tất cả 5 người đều đã ghi nhớ kỹ, Diệp Oản Oản mới hơi yên lòng một chút.

Nơi cửa, tiếng động cơ xe hơi vang lên, Tư Dạ Hàn mới vừa kết thúc xã giao trở về nhà.

Bởi vì có Đường Đường, Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn đã thương lượng qua một chút, yêu cầu hắn mỗi ngày đều phải đến Hồng Hoa Tiểu Lâu của nàng ngủ lại. Dù sao bọn họ hiện tại phải đóng vai một nhà ba người.

Cũng còn may là Tư Dạ Hàn khá là phối hợp.

"A Cửu, anh đã về rồi!"

Diệp Oản Oản nhìn thấy Hứa Dịch ở sau lưng Tư Dạ Hàn, trong tay xách rất nhiều túi lớn túi nhỏ.

Diệp Oản Oản nhìn lướt qua, phát hiện đều là những đồ chơi xanh xanh đỏ đỏ, "Hi hi, những thứ này từ đâu tới vậy?"

"Tạ Chiết Chi tặng." Tư Dạ Hàn nhàn nhạt trả lời.

Diệp Oản Oản nghe vậy cảm thấy có chút kinh ngạc.

Lại là Tạ Chiết Chi, không nghĩ tới Tạ ảnh đế lại có lòng như vậy.

Bên cạnh, Hứa Dịch muốn nói lại thôi, mặc dù một phần là do Tạ ảnh đế tặng, nhưng phần lớn đều là do Cửu gia tự mình mua, có được hay không?

Tư Dạ Hàn thấy nàng trễ như vậy vẫn còn chưa ngủ, mở miệng hỏi: "Làm sao giờ này em chưa ngủ?"

Diệp Oản Oản gãi đầu một cái, "Bên phía đoàn làm phim có người đến quấy rối, bất quá không có việc gì, đã giải quyết xong rồi!"

Diệp Oản Oản nói xong, đơn giản giải thích qua một lần những chuyện đã xảy ra.

Sau đó, Diệp Oản Oản không nhịn được ôm lấy cánh tay Tư Dạ Hàn, mở miệng xổ một tràng, "Haizz, mấy người trong nhà phải giáo huấn thật tốt mới được! Làm việc cũng quá mức kích động, vọng động như vậy, hung hăng như vậy, nói đến đánh nhau một cái là kích động không thôi, không kiềm lại được, em biết làm thế nào đây?" *chớp chớp*

Tư Dạ Hàn nghe thấy lời này của thiếu nữ, nhìn nàng một cái, mặt ngốc ra tại chỗ luôn rồi!

Ơ, mình mới nghe gì vậy? Nàng là đang nói nàng sao?

Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, "Sao sao sao? Chẳng lẽ em nói không đúng sao?"

Tư Dạ Hàn: "Không có việc gì, em nhớ kỹ lời này là tốt lắm rồi."

Diệp Oản Oản tỏ vẻ không hiểu, sao lời này lại cứ quái quái thế nào ấy nhỉ?

"Đường Đường đâu rồi?" Tư Dạ Hàn thuận miệng hỏi.

"Đã ngủ rồi nha!" Diệp Oản Oản nói xong, ôm lấy Tư Dạ Hàn ngồi xuống trên ghế sa lon, "A Cửu, em có chuyện muốn thương lượng với anh..."

Tư Dạ Hàn: "Chuyện gì?"

Diệp Oản Oản nháy mắt, mở miệng thử thăm dò, "Hai chúng ta thường ngày đều phải làm việc, anh có thấy là Đường Đường bình thường ở nhà một mình sẽ rất cô đơn, đúng hay không?"

Tư Dạ Hàn liếc nàng một cái: "Cho nên...?"

"Hí hí, cho nên, chúng ta hay để cho Đường Đường nuôi thú cưng đi! Thú cưng có thể bồi dưỡng lòng nhân ái của trẻ nhỏ, còn có thể đi theo Đường Đường, có phải là rất tốt hay không?" Diệp Oản Oản hưng phấn đề nghị.

Tư Dạ Hàn mở miệng: "Muốn nuôi con gì? Để anh nói Hứa Dịch đi mua giúp em."

Diệp Oản Oản khoát tay lia lịa, "Không cần không cần, không cần phiền toái như vậy, không phải là có sẵn rồi hay sao?"

Tư Dạ Hàn nghe vậy đỉnh lông mày co lại, lại một lần nữa nhìn kỹ thiếu nữ lém lỉnh này của mình.

Diệp Oản Oản lập tức mở miệng, "Chúng ta có Đại Bạch đó nha! Không bằng anh trực tiếp đem Đại Bạch qua đây để em...à nhầm, để Đường Đường chơi cùng đi mà! Đường Đường nhất định sẽ rất thích!"

Tư Dạ Hàn: "..." Chuyện này là một âm mưu!

Diệp Oản Oản hưng phấn nói, "Anh xem, Đại Bạch đáng yêu như vậy, ngoan như vậy, ôn thuận như vậy! Để cho nó theo Đường Đường rất tốt đó nha! A Cửu, cái chủ ý này của em có phải là rất đặc biệt hay không?"

Một bên đang bày đồ đạc ra - Hứa Dịch: "..."

Lại có thể để cho Slutte làm thú cưng?

Oản Oản tiểu thư... Định nghĩa của cô đối với hai chữ "ôn thuận" này, có phải là có hiểu lầm gì đó hay không?

Hắn cảm thấy Cửu gia chắc chắn sẽ không đáp ứng loại yêu cầu vô lý như...

Tư Dạ Hàn: "Hứa Dịch, cậu mau đi chuẩn bị!"

Hứa Dịch: "Vâng..."


Chương 992: Trong lòng hắn không thấy xấu hổ sao?

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Sáng ngày hôm sau

Cung Húc lại lên Hot search.

Nội dung Hot search là # Cung Húc diễn xuất siêu nát #.

Rất rõ ràng, đây cũng là một âm mưu có tổ chức, đồng thời còn đem 《 Sinh Tử Một Đường 》dìm hàng. Đủ loại bình luận, dự đoán đều khẳng định đây sẽ là một bộ phim rất nát.

Từ sau khi hình tượng của Cung Húc được Diệp Oản Oản tẩy trắng, phẩm chất đức hạnh và tính cách của hắn có chỗ nào chê, chỉ có kỹ thuật diễn xuất là...Tạm thời trước mắt, dù cho là Diệp Oản Oản cũng không thể cứu vãn, giúp hắn tẩy trắng.

Những nghệ sĩ trong công ty, Hàn Thiên Vũ là phái thực lực và phái thần tượng cộng lại một cách hoàn mỹ, Lạc Thần khi xuất đạo chính là đóng phim 《 Kinh Long 》do Tống Kim Lân đạo diễn, khi tái xuất lại chính là 《 Kinh Long 2》, hai bộ phim này đã khẳng định được thực lực của hắn.

Chỉ có Cung Húc, từ đầu đến cuối đều không thoát khỏi cái mũ "bình hoa" này.

Tuy nói đại đa số minh tinh đều dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm, thực lực cũng không thành vấn đề; nhưng kỹ thuật diễn xuất của Cung Húc lại thật sự là quá nổi bật, quá vượt trội! Nói trắng ra là, nát đến mức khiến cho người ta lưu lại ấn tượng sâu sắc, trong toàn bộ giới giải trí không có ai dám tranh phong cùng hắn vị trí diễn xuất nát số 1 này.

Chỉ cần nhắc đến kỹ thuật diễn xuất cặn bã, tất cả mọi người đều sẽ nghĩ đến Cung Húc đầu tiên.

Diệp Oản Oản vừa xem tin bát quái buổi sang, vừa đi xuống lầu, ánh mắt liếc xéo qua nhìn thấy Kiều Kiều lén lút dựa theo Hot search tra cứu, đem toàn bộ tên những bộ phim do Cung Húc diễn đến nát bấy, đều ghi lại một lần. Đứa nhỏ này... Khẩu vị cũng thật quá đặc biệt rồi!

Cô bé đặc biệt thích chọn loại thể loại phim cẩu huyết sến súa để xem, cho nên phim của Cung Húc lại là những bộ phim được nàng yêu thích nhất.

Hôm nay thứ hấp dẫn trừ Hot search hãm hại Cung Húc ra, còn có tin Cung Húc trước đây không lâu đã viết ra một cái Weibo ——

[ Mọi người! Suốt ngày chỉ xem mấy thứ vớ vẩn bêu xấu tôi! Kỹ thuật diễn xuất tốt thì hay lắm sao? Đó là vì đây không care thôi nhé! Nếu như tôi nghiêm túc, tôi đây còn sợ cả chính mình nữa là! Không phải chỉ là kỹ thuật diễn xuất thôi sao? Không phải chỉ là thực lực thôi sao? Bộ phim tiếp theo của lão tử liền đem giải thưởng Ảnh Đế Kim Lan ném trên mặt các người! Không làm được tôi con mịa nó dẫn theo Lạc Thần cùng nhau livestream trực tiếp ăn...cứt! Đây là một lời thề, tuyệt đối không xóa! ]

Cái Weibo này quả thực là khiến cho Diệp Oản Oản bó tay toàn tập.

Cái con gấu con Cung Húc kia, thực sự là không chịu nổi một chút xíu đả kích, đụng vào là nổ banh xác... Mấu chốt là, nhà ngươi con mịa nó tự mình ăn cứt liền coi như xong, lại đem Lạc Thần kéo theo làm gì?

Cái Weibo này của Cung Húc mới vừa công bố ra ngoài, bình luận phía dưới tất cả đều bùng nổ theo hắn rồi...

[ Mịa nó ha ha ha ha ha! Ta con mịa nó thấy được cái gì! Nhất định là ngày hôm nay phương thức mở Weibo của ta có vấn đề, Cung Húc lại còn nói hắn muốn giựt giải Ảnh Đế! ]

[ Đây là chuyện cười lớn nhất tôi nghe được trong năm nay! Cung Húc có phải là bị điên rồi hay không? Lời như vậy mà cũng nói được? Hắn diễn xuất cái gì, trong lòng hắn không tự cảm thấy xấu hổ hay sao? ]

[ Bơi vào lại trọng điểm đi... Cung Húc ngươi ăn cứt kệ ngươi, tại sao lại kéo theo Lạc Thần nhà chúng ta ăn cùng nhau? ]

[ Ha ha ha mặc dù lần chém gió này cũng quá lớn rồi, bất quá cũng không khỏi cảm thấy Cung Húc thật là đáng yêu nha? ]

...

Cũng còn may nhân duyên Cung Húc coi như không tệ, bên dưới trừ một bộ phận chanh chua giễu cợt, phần lớn đều là thiện ý trêu chọc, còn có fan CP của hắn cùng Lạc Thần nói đùa, đẩy thuyền cho hai người.

Diệp Oản Oản mới vừa lướt web xong, điện thoại di động liền vang lên.

Đông Tử vừa khóc vừa gọi điện thoại cho nàng, "Diệp ca, thôi xong rồi, Cung Húc lại gây họa rồi..."

Diệp Oản Oản than thở, "Biết rồi, tôi đã xem rồi."

"Thật xin lỗi Diệp ca, tôi không ngăn được... Diệp ca, lần này làm sao bây giờ? Lời đã tuyên bố, Húc ca lại còn sống chết không chịu xóa Weibo, chẳng lẽ đến lúc đó thật phải livestream trực tiếp ăn..."

Diệp Oản Oản khẽ cười một tiếng, "Đừng bi quan như thế, nói không chừng đến lúc đó Cung Húc thật đoạt giải Ảnh Đế thì sao?"

Âm thanh Đông Tử mang theo tiếng khóc nức nở, "Diệp ca, anh đừng đùa nữa mà..."

Kỹ thuật diễn xuất của nghệ sĩ nhà mình, trong lòng hắn còn không tự chấm điểm sẵn hay sao?


Chương 993: Lần này là kinh hỉ thật sự

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Diệp ca, hiện tại chúng ta rốt cuộc phải làm sao? Làm sao trả lời với công chúng bây giờ..." Đông Tử bất đắc dĩ hỏi ý kiến.

Diệp Oản Oản mở miệng nói, "Không cần trả lời bất cứ thứ gì, huống chi có thanh minh cũng vô dụng, kỹ thuật diễn xuất của Cung Húc nát bấy cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai. Chuyện này, phương pháp giải quyết chỉ có một..."

Đông Tử: "Híc, là cái gì?"

Nơi đáy mắt của Diệp Oản Oản lóe lên một ánh hào quang nhàn nhạt, mở miệng nói: "Dùng thực lực để chứng minh."

Diệp Oản Oản dừng một chút, tiếp tục mở miệng, "Để cho Cung Húc chuyên tâm quay phim, hết thảy dư luận bên ngoài, toàn bộ đều không cần để ý tới."

Chỉ cần kỹ thuật diễn xuất của Cung Húc được khẳng định, hôm nay càng bị bôi đen bao nhiêu, thì tương lai Cung Húc sẽ càng đỏ đấy nhiêu.

Đông Tử mặc dù cũng không mấy hy vọng, nhưng suy nghĩ một chút, dường như cũng chỉ có thể làm như vậy: "Vâng, tôi biết rồi Diệp ca."

Sau lưng, Tư Dạ Hàn nhìn thấy ánh sáng tự tin trên khuôn mặt thiếu nữ, thần sắc có chút lo lắng.

Nghe được tiếng bước chân sau lưng, Diệp Oản Oản theo bản năng quay đầu lại, "A Cửu, đúng rồi, anh thấy Đường Đường ở đâu không?"

Tư Dạ Hàn thu hồi suy nghĩ: "Không thấy."

Diệp Oản Oản đầy hoài nghi, gãi đầu một cái, "Kỳ quái thật, đứa nhỏ này hôm nay dậy sớm như vậy, đi đâu được cơ chứ?"

Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn hai người cùng nhau hướng về phía phòng ăn đi tới.

Mới vừa đi tới phòng ăn, đột nhiên, "tạch" một tiếng, trên đỉnh đầu đột nhiên rơi xuống một trận mưa hoa hồng lớn, bóng bóng bay đủ màu sắc bay đầy trần nhà của phòng ăn.

Thật là đẹp...

Cánh hoa hồng cùng bong bóng bay đủ màu bay đầy khắp phòng ăn, quả thật là một hình ảnh đẹp như trong mơ.

"Ôi chuyện gì thế này?" Diệp Oản Oản sau khi giật mình, vẫn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Tư Dạ Hàn cũng đầy hoài nghi, hướng về phía phòng ăn nhìn sang.

Sau đó, hai người chỉ thấy, trong ngực Đường Đường đang ôm lấy một bó hoa hồng còn lớn hơn cả người cậu nhóc, hướng về phương hướng của Diệp Oản Oản mà đi tới.

"Mẹ..." Cậu bé hôm nay mặc một thân tiểu âu phục trang trọng, bó hoa hồng suýt chút nữa đã che khuất mất khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc.

Diệp Oản Oản mặt đầy kinh ngạc, "Đường Đường! Con đây là...?"

Trong ngực tiểu gia hỏa ôm lấy bó hoa, thần sắc hơi có chút ngượng ngùng mà mấp máy môi, đầy chờ mong ngẩng cái đầu nhỏ lên, mở miệng nói: "Tặng cho mẹ!"

Diệp Oản Oản sửng sốt một chút, sau đó vội vàng cầm lấy bó hoa hồng kia lên, vừa mừng vừa sợ, "Cảm ơn bảo bối, những... những thứ này đều là do con chuẩn bị sao?"

Cậu nhóc gật đầu một cái, vẻ mặt có chút khẩn trương, "Vâng ạ! Bóng bay cùng cánh hoa là các ca ca tỷ tỷ giúp con làm, hoa hồng là con bảo cậu chuyển trực tiếp từ trong nhà theo đường hàng không tới, cậu nói mẹ thích nhất là hoa hồng... Mẹ có thích không?"

"Dĩ nhiên là thích!" Diệp Oản Oản không chút do dự, mở miệng trả lời.

Gào! Quả thật là quá tình cảm rồi có được hay không! Lại còn chuẩn bị kinh hỉ cho mẹ! Hơn nữa lần này là kinh hỉ chân chính...

Một cậu con trai ấm áp như vậy, đốt đèn tìm đỏ mắt cũng không thấy đâu nha, đúng là tiện nghi cho mẹ Oản Oản quá rồi mà!

Đột nhiên cảm thấy thật ra thì mình cũng không thiệt thòi...

Sau đó, Diệp Oản Oản lại suy nghĩ một chút, "Bất quá... Hôm nay là ngày đặc biệt gì sao?"

Cậu bé nghe vậy, thần sắc nghiêm túc mở miệng: "Vâng, là một ngày đặc biệt!"

Là ngày đặc biệt thật à!?

Nhưng mà, Diệp Oản Oản suy nghĩ một hồi lâu, cũng không nhớ ra được rốt cuộc là ngày gì.

Đường Đường mở miệng trả lời: "Hôm nay là ngày thứ 7 Đường Đường tìm được mẹ, mỗi một ngày Đường Đường ở cùng mẹ, đều là một ngày đặc biệt."

Diệp Oản Oản nghe xong, quả thật là cảm động đến rơm rớm nước mắt, cúi người, một tay đem cậu bé ôm vào trong ngực, "Cảm ơn bảo bối! Mẹ yêu con nhất rồi!"

Ánh mắt cậu bé sáng lấp lánh: "Đường Đường cũng yêu mẹ nhất!"

Sau lưng hai mẹ con, Tư Dạ Hàn: "..."


Chương 994: Đại Bạch đáng yêu như thế!

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Nhìn tận mắt "nam nhân khác" có những hành vi đầy lãng mạn với "vợ" của mình, lại còn tặng hoa, tỏ tình, mà còn Không-Được-Phép tức giận, đây lại là cảm giác gì?

Tâm tình của Tư Dạ Hàn giờ phút này, có thể tạm hình dung là, một lời khó nói hết.

Cậu nhóc đầy dựa dẫm mà rúc vào lòng mẹ, "Mẹ... Mẹ sau này sẽ còn bỏ rơi Đường Đường sao?"

Diệp Oản Oản xoa xoa đầu của tiểu gia hỏa, "Dĩ nhiên là sẽ không..."

Diệp Oản Oản vừa cảm động, nhưng tâm tình lại có chút phiền muộn, những thứ này vốn không phải thuộc về nàng...

Rồi sẽ có một ngày, Đường Đường tìm ra được mẹ ruột của mình, và sẽ không còn đối xử với nàng như vậy nữa...

Gào! Thật sự là muốn giấu đi, tự mình nuôi riêng quá đi!

Diệp Oản Oản thậm chí đều đã và đang suy nghĩ triển khai kế hoạch này rồi đó nha...

Sau khi tỉnh táo lại, một nhà ba người ngồi ở bên cạnh bàn ăn.

Diệp Oản Oản nâng cằm lên nhìn hai cha con, nhìn đến mức mặt đầy thỏa mãn.

Hi, nhân sinh như thế này, còn cầu mong gì hơn.

Diệp Oản Oản vừa suy nghĩ, vừa gắp một miếng trứng rán. Đang với về phía trước, kết quả, đồng thời đối diện với hai đạo ánh mắt quen thuộc.

"Ặc..." Đôi đũa của Diệp Oản Oản bỗng đóng băng ở trên không trung.

Khao khát cầu sinh mãnh liệt khiến Diệp Oản Oản theo bản năng lại dùng tay trái gắp lên một miếng trứng rán khác, cứ như vậy một trái một phải hai miếng trứng rán, đồng thời đặt vào trong dĩa của hai cha con.

Sau khi 2 miếng trứng rán đồng thời hạ xuống, hai ánh mắt ở phía đối diện mới thu về.

Diệp Oản Oản âm thầm lau mồ hôi.

Hic... Những cái khác đều rất hoàn mỹ...

Chỉ có một chỗ hơi sai sai chính là, hai cha con nhà này sống chung, không hiểu sao lại cứ luôn tranh sủng với nhau vậy chứ...

"Đúng rồi Đường Đường à, bởi vì ba mẹ bình thường đều phải đi làm, không có cách nào ở nhà cùng với con, cho nên mẹ đã tìm được một con thú cưng rất đáng yêu để cùng con chơi đùa!" Diệp Oản Oản mở miệng nói. Đường Đường đương nhiên là rất hy vọng mẹ có thể ở cạnh mình, nhưng cũng càng không hy vọng đem lại thêm phiền toái cho mẹ.

Mặc dù đối với chó con, thỏ con, mèo con, cậu bé cũng không mấy hứng thú, nhưng vẫn nhu thuận gật gật đầu, "Cảm ơn mẹ."

"Ngoan ngoan..." Diệp Oản Oản xoa xoa đầu của tiểu gia hỏa, "Chờ lát nữa con thấy, nhất định sẽ yêu thích!"

Đang nói chuyện, nơi cửa truyền tới một loạt tiếng bước chân.

"Oản Oản tiểu thư!" Hứa Dịch tối hôm qua sau khi nhận được mệnh lệnh, sáng sớm liền chạy tới.

"Hứa quản gia, anh đã đến rồi, Đại Bạch đâu, Đại Bạch đâu?" Diệp Oản Oản lập tức hướng về phía sau lưng Hứa Dịch nhìn lại.

Hứa Dịch ho nhẹ một tiếng, ngập ngừng nhìn về phía ông chủ của mình.

Vốn định nói chuyện với ông chủ nhà mình, nhưng nghĩ lại, ông chủ mình trong tình huống này cũng không dùng được.

Vì vậy, Hứa Dịch vô cùng sáng suốt, trực tiếp nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng nói: "Oản Oản tiểu thư, cô nhất định phải mang Đại Bạch tới sao? Chuyện đó, có thể sẽ hù tiểu thiếu gia một trận hay không?"

Diệp Oản Oản lập tức cau mày: "Làm sao lại như vậy được! Đại Bạch đáng yêu như thế! Đại Bạch đâu, mau dẫn tới đây nhanh lên một chút nào! Thật sự là nhớ Đại Bạch mà!"

Hứa Dịch: "Được rồi, vậy tôi đi ngay..."

Lại nói, làm sao hắn cứ có cảm giác là Oản Oản tiểu thư muốn gọi Đại Bạch đến để chơi đùa cùng nàng mới đúng!?

Một bên Đường Đường nghiêng đầu nhìn sang: "Đại Bạch?"

Diệp Oản Oản gật đầu: "Đúng vậy, là tên của nó!"

"Là thỏ sao?" Đường Đường hỏi.

Hai mẹ con còn đang nói chuyện, lúc này, Hứa Dịch đã quay trở lại. Lần này, đi theo phía sau Hứa Dịch là một con quái vật khổng lồ, toàn thân trắng như tuyết...

"Rống ...!!!" Trong tiếng gầm nhẹ của dã thú, một con hổ lớn màu trắng bạc chậm rãi đi vào.


Chương 995: Cực đáng yêu, cực đáng yêu!

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Bộ lông Bạch Hổ óng ánh tỏa sáng, hình thể cường tráng, thần thái uy nghiêm, hoàn toàn bất đồng với loại hổ thông thường nuôi nhốt trong vườn thú hoặc là gánh xiếc, mà lại toát nên một luồng khí tức đầy hoang dã và tràn ngập vẻ khát máu.

Chẳng qua là, giờ phút này trên cổ của Đại Bạch được cột một chiếc nơ bướm màu hồng, làm hỏng hết cả hình tượng ngầu lòi của người ta à nha...!!

A, hình như chiếc nơ bướm này có vẻ quen quen, hình ảnh này cũng có vẻ quen quen...

Hứa Dịch xoa hai mắt thâm quầng của mình, đứng ở một bên lau mồ hôi.

Vì hoàn thành nhiệm vụ, hắn thức trắng một đêm tìm ở sau núi, lại mạo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net