Chương 98:Lôi Lạc Thiên ra tay.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn tay của Thomas Franco Jr xiết chặt lại, gân xanh cũng hiện lên rõ ràng, hắn rút hai con dao nhỏ từ bên hông ra, đó là vũ khí tùy thân của hắn.
Thomas Franco Jr như một cơn lốc, chỉ trong tích tắc hắn đã xông tới bên cạnh của Trình Lam, Trình Lam lưu loát tránh né hai người cứ như vậy, người ra quyền người phòng thủ.
Trình Lam lui mình về phía sau, cô phóng lên xoay người 180 độ, đá vào lồng ngực rắc chắc của Thomas Franco Jr.
Hắn bị sức mạnh từ cú đá của Trình Lam, làm thân thể cao lớn của hắn, bất giác luì mình về phía sau hai bước.
Thomas Franco Jr dùng chân đạp mạnh xuống mặt đất, hắn cố giữ thăng bằng không để mình ngã xuống.

Trình Lam nhìn thấy khuôn mặt tối đen như mực của Thomas Franco Jr,
trong lòng cô cảm thấy hưng phấn đến tột đỉnh, đã lâu cô không được đánh nhau một trận kịch liệt như hôm nay.

Thomas Franco Jr nhìn thấy vẻ mặt vênh vang của Trình Lam, hắn liền dùng hết sức xông tới từ trên cao hắn cầm hai con dao dán xuống.
Trình Lam lập tức dùng hai tay đỡ lấy hai con dao, đang từ trên đầu cô chém xuống, đột nhiên Thomas Franco Jr dùng chân đá vào bụng của Trình Lam.
Trình Lam đau đớn ngã về phía sau, thân thể mảnh mai của cô đụng phải một bức thường thịt mạnh mẽ.
Cảm giác ấm áp cùng với muì hương quen thuộc, làm Trình Lam cảm giác bất an trong lòng, cô lập tức quay đầu lại nhìn.

Đập vào mắt cô là một Lôi Lạc Thiên, với nét mặt hung tợn, anh chau mày tỏ ra tức giận nhìn cô.

"Em lại không nghe lời."

Lôi Lạc Thiên không vui trong lòng, anh nhìn Trình Lam nói ra lời trách móc, tuy trong lòng của Lôi Lạc Thiên đang phẫn nộ, nhưng giọng điệu lại vô cùng dịu dàng.

Trình Lam cúi đầu, vẻ mặt đằng đằng sát khí vừa rời, được thay thế bởi nét mặt ôn nhu.

"Em chỉ muốn giúp Gia Duyên."

Trình Lam nhìn Lôi Lạc Thiên bằng ánh mắt thiết tha, cô mong rằng Lôi Lạc Thiên sẽ vì cô, trong tình thế cấp bách muốn cứu người mà không nổi giận.

Lôi Lạc Thiên nhìn thấy nét mặt biết lỗi của Trình Lam, trong lòng anh cảm giác vui vẻ hẳn lên, anh nhếch môi lên thành một nụ cười nhẹ.

"Ngoan, đừng làm loạn."

Trước mặt của tất cả mọi người, Lôi Lạc Thiên thản nhiên cúi đầu đặt lên trán Trình Lam một nụ hôn nhẹ.
Lúc này Đường Tam bước tới đỡ Trình Lam, từ trong tay của Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên liền xoay khuôn mặt lạnh lùng của mình lại, nhìn thẳng vào Thomas Franco Jr bằng ánh mắt lạnh như băng.

"Thomas Franco Jr!
Ngươi thật không biết nguyên tắc là gì, Thành Phố S này không phải là nơi ngươi có thể lộng hành."

Giọng nói chậm rãi cùng với dáng vẻ uy nghiêm và khí thế tỏa ra từ người của anh, làm cho Thomas Franco Jr nghi ngờ trong lòng.
Thomas Franco Jr với ánh mắt ngờ vực, hắn đảo cặp mắt nhìn Tề Phong và thuộc hạ của anh phía sau.
Đột nhiên Thomas Franco Jr cất giọng hỗn láo của mình lên nói.

"Lôi lão đại, đã nghe danh từ lâu.
Nhưng nếu tôi nhớ không lầm, Lôi đãi đại đã rút lui ra khỏi giới giang hồ, bây giờ chỉ là một kẻ ăn không ngồi rồi."

Lời nói ngông cuồng xấc xược của Thomas Franco Jr, làm cho Tề Phong và thuộc hạ của Lôi Lạc Thiên tức giận vô cùng.
Trong lòng của Tề Phong dâng lên một ngọn lửa căm phẫn, anh bước tới định cho Thomas Franco Jr một trận, cho bỏ cái thói ta đây.
Đột nhiên bàn tay mạnh mẽ của Lôi Lạc Thiên, đưa ra chặn Tề Phong lại.

Nét mặt của Lôi Lạc Thiên không hề hiện lên tia dao động, với lời nói khiêu khích này của Thomas Franco Jr.
Anh đứng ung dung đút hai tay, vào túi quần tây của mình.

"Phải tôi chỉ là một kẻ ăn không ngồi rồi, nhưng nếu tôi muốn lấy cái mạng của Franco lão đại, đó là việc dễ như trở bàn tay."

Lôi Lạc Thiên cười mỉa mai nói, đụng đến anh thì không sao, nhưng động đến Lam Lam thì không thể được.
Vừa rồi anh nhìn thấy Thomas Franco Jr đá vào người của Trình Lam, anh tuyệt đối không tha cho hắn dễ dàng như vậy.

Sắc mặt của Thomas Franco Jr tối sầm, hắn nghiến răng khen két vì lời nói ngạo mạn của Lôi Lạc Thiên.
Đường Tam đứng bên cạnh, cô nhìn Trình Lam rồi nhìn sang Lôi Lạc Thiên.
Đường Tam thở dài trong vẻ bất lực, trong lòng cô thầm nghĩ.

"Hai người này tính tình và lời nói chọc tức người khác, cũng y như nhau."

Thomas Franco Jr xiết chặt hai con dao sắc bén trên tay mình, hắn xông đến tập kích Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên đẩy Trình Lam về phía sau để tránh cô bị tổn thương, anh nâng tay tiếp quyền của Thomas Franco Jr, hai người đánh nhau quyết liệt.
Lôi Lạc Thiên vươn tay đánh vào mặt bên phải của Thomas Franco Jr, hắn nâng tay đỡ lấy cánh tay hùng dũng của Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên liền nâng chân dùng đầu gối thúc vào hạ thân của hắn, Thomas Franco Jr lùi mình về sau để tránh anh.
Thomas Franco Jr không ngờ Lôi Lạc Thiên lại lợi hại đến như vậy, sức lực của Lôi Lạc Thiên, hùng mạnh đến hắn cũng không phải là đối thủ.
Thomas Franco Jr không thể để mình yếu thế hơn Lôi Lạc Thiên được, hắn dùng hết sức dán một quyền vào khuôn mặt tuấn lãnh của Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên nhích người sang một bên, anh lập tức chụp lấy bàn tay của hắn.
Cặp mắt của Lôi Lạc Thiên trợn lên, con người đen nhánh của anh hiện lên lên sát khí, anh dùng sức bẻ một cái.

"Rắc........"

Tiếng xương bị gãy vang lên, làm cho thuộc hạ của Thomas Franco Jr, đang châm chú quan sát hai người thất kinh trong lòng.
Lần đầu tiên họ nhìn thấy, một người với sức lực khiếp người đến như vậy.
Nhìn Lôi Lạc Thiên bây giờ, y như một con báo hung hăng vồ con mồi của mình.

Trình Lam nhìn Lôi Lạc Thiên bằng ánh mắt ngưỡng mộ, đã nhiều năm như vậy, Lôi Lạc Thiên vẫn oai phong, vẫn uy vệ như ngày nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net