Chương 59: Lỡ mồm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày sau đó, tôi không thể ngừng việc để ý đến bạn gái đó.

Bạn ấy khá trầm lắng trong lớp, chỉ có một vài bạn cùng trường cũ ngồi xung quanh. 

Tôi ngồi bàn dưới cùng dãy bên phải, bạn ấy ngồi bàn thứ ba dãy bên trái. Tôi cứ chống cằm ngồi nhìn góc nghiêng của bạn ấy. Bạn ấy đeo kính lên càng xinh. Có lẽ đang còn cận nhẹ nên bạn ấy chỉ đeo kính trong giờ học.

Chẳng biết từ lúc nào thay vì cái bảng đen thì tôi sự chú ý của tôi đã hoàn toàn hướng về cô gái ấy. Tóc đuôi ngựa phe phẩy, có chút xoăn ở cuối. Sống mũi cao thanh thoát. Nói chung là góc nghiêng hoàn hảo.

Tất nhiên, Thắng nhận ra sự bất thường đó của tôi.

- Mày nhìn đi đâu vậy?

Sau đó, nó nheo mắt theo hướng tôi nhìn, lẩm bẩm:

- Ngắm gái mà không rủ anh em là thất đức lắm nhé.

Tôi chỉ vào bạn gái đó, bảo:

- Đấy, tự dưng thấy bạn ngồi bên cửa sổ xinh. Mày biết bạn ấy tên gì không?

- Hả? – Thắng nhìn bạn ấy rồi quay lại nhìn tôi với con mắt khó hiểu. – Mày nói Vy ấy hả?

- Ồ, Vy à... - Tôi lẩm bẩm cái tên đấy, ghi nhớ vào trong đầu.

- Bố sư cái thằng cha này! – Thắng lại bạt tai tôi, cứ như thể không hành hung tôi một ngày là nó không sống yên vậy – Hôm trước, tao với Dương chỉ bảo xinh, thì mày bảo là không?

- Ô thế á? – Tôi giật mình – Hôm đấy chắc mắt lác.

Tự dưng Thắng im lặng, đưa tay lên xoa cằm nhìn tôi săm soi:

- Ê, giờ tao mới để ý. Hình như mày chưa bao giờ khen đứa con gái nào xinh cả. Thôi chết rồi, Việt ta rơi vào lưới tình rồi. Chết chết.

Xong không để tôi biện minh gì, hắn quay xuống Dương đang mày mò bài toán hình nào đó, đập bàn liên hồi:

- Dương! Dương! Tao với mày sắp mất bạn rồi.

Dương đang cẩn thận nhăm nhe từng li để vẽ chuẩn xác đường trung tuyến thì bị Thắng đập bàn làm nó kẻ lệch một đường dài trong vở. Điên tiết lên, nó cầm lố tóc của Thắng, hét vào lỗ tai thằng cha phá đám ấy:

- Mày muốn gì!? Hả?!

- Á... á... đau! Đau! – Thắng la í oái – Trời ơi, tao chỉ muốn thông tin cho mày biết là Việt sắp đi theo gái rồi.

Dương nghe thấy thế, lập tức đưa con mắt hoài nghi nhìn tôi. 

Tôi chép miệng, nhún vai, thở dài thườn thượt. Tôi mới chỉ khen con gái nhà người ta xinh mà vài giây sau Thắng đã xuyên tạc thành thế rồi. Miệng lưỡi thế gian đúng là không đùa được.

Dương thả tóc Thắng ra, khoanh tay, ra lệnh:

- Gì? Nói nhanh.

Thắng vội vàng chỉnh lại bộ tóc rối như gà bới của mình, xong bảo:

- Thằng Việt nó chuẩn bị bỏ tụi mình theo bạn Vy đó.

- Vy nào? – Dương chau mày.

- Bạn Nguyễn Tường Vy xinh xinh mà hôm tao với mày khen đó. – Thắng chỉ về chỗ ngồi phía cửa sổ nơi Vy vẫn đang chăm chú nhìn vào cuốn vở của mình.

- À. – Dương vỗ tay cái bộp. – Ơ, nhưng mà hôm trước thằng Việt bảo bình thường mà?

- Đó. Đó. Bây giờ lại khen xinh, lại còn hỏi tên cơ. – Thắng nói.

- Ừm, được, tao duyệt, Việt. – Dương nói vừa chăm chú nhìn Vy đầu lớp xa xa – Không hổ danh bạn tao, mắt nhìn gái được. Tiến tới đê.

Cái gì vậy trời? Hai cái đứa này nó xuyên tạc thành cái gì vậy?

Thằng nghe Dương bảo thế cũng lập tức ôm vai bá cổ tôi, bảo:

- Thực ra, bạn Vy cũng trong tầm ngắm của tao. Nhưng vì mày, tao sẽ từ bỏ, nhường lại cho mày đó.

- Eo ơi, xúc động chưa. – Dương bĩu môi mỉa mai – Tình huynh đệ thâm sâu nhể. Hôm sau đánh lộn vì bạn Vy tao mới cười cho.

- Làm gì có chuyện đấy. Tình bạn mười mấy năm của tao và Việt sao có thể để chuyện yêu đương tầm phào phá đám. – Thắng hếch mõm, ba láp.

Tôi và Dương cùng làm điệu bộ giả vờ nôn ọe.

Rồi Dương lại ngồi xoa cằm, ngắm bạn Vy:

- Nhưng công nhận Vy xinh thật. Kiểu đẹp thanh thoát, tao nhã ấy. Lại còn biết ăn mặc nữa.

Thắng lại vỗ vai tôi:

- Việt à. Chắc chắn con đường phía trước sẽ lắm gian nan đấy.

- Nhưng đừng lo. – Dương xỏ mõm vào – Có anh em đây làm hậu tuyến vững chắc cho mày.

Xong Thắng và Dương nhìn nhau đầy gian xảo, làm dấu kèo huynh đệ, quyết đồng lòng giúp tôi... thoát ế.

Tôi chỉ biết đỡ trán đầy chán nản trước hai con bò làm trò này. 

Tôi đã lỡ mồm nói với hai cái loa thùng của xóm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net