Quyển 6 - Chương 15: Vai ác ngụy bạch liên hoa (15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cố tiên sinh, tôi rất thích vai diễn điện ảnh của anh".

Cô gái thoạt nhìn chỉ trên dưới hai mươi tuổi, một đầu tóc đen dài xõa bên vai, xinh đẹp điềm tĩnh.

Có công ty quản lý nhìn trúng Cố trạch Thần, trước sau liền tới lôi kéo hắn. Công ty này xác thực có tài lực hùng hậu, so với việc hắn cứ ngây ngốc ở công ty hiện tại, ước chừng gia nhập công ty mới có lợi hơn.

"Cô chủ của chúng tôi rất thích ngài, nếu ngài chịu ký hợp đồng, cuối tuần ở khách sạn Hoàng gia có đợt thử vai, đạo diễn sản xuất cũng tới, chúng tôi sẽ vì cậu mà lấy nhân vật nam số 3, này xem như quà ra mắt."

Ngồi đối diện hắn là con gái của chủ tịch công ty, lúc nói chuyện vẫn mang theo điểm hưng phấn cùng ngượng ngùng, vừa nhìn liền biết có tình cảm đặc thù với hắn.

Hắn hơi mỉm cười, trân mang mang theo tia ôn nhu: "Cảm ơn". Thời điểm như vậy, hắn tự nhiên phải biết như thế nào để tranh thủ cùng lợi dụng.

Cố Trạch Thần nhất thời mỉm cười khiến cô gái đối diện hơi đỏ mặt xấu hổ.

Hắn híp híp mắt, cong khóe môi, chợt rót một ly rượu vang đưa tới trước mặt cô gái.

"Không cần khách khí". Trên mặt cũng nhất mực ôn nhu.

Hai người hòa hợp dùng cơm, nói qua nói lại liền nhận ra cũng có khá nhiều điểm chung.

"Cám ơn anh, anh Cố, hôm nay em thật vuit vẻ".

Cố Trạch Thần một thân phong độ cùng hiểu biết lúc kết thúc cuộc trò chuyện còn quay lại, hướng cô gái điềm đạm cười: "Không có gì, mau trở về thôi, sự tình cô nói tôi sẽ suy xét đến."

Cô gái đứng bên cạnh Cố Trạch Thần nhanh chóng nhìn hắn một cái, hơi hơi ngượng ngùng hỏi: "Vậy lần sau liệu có thể mời anh tới không"

Nghe vậy, Cố Trạch Thần hơi xuất thần, giây tiếp theo, đôi mắt màu hổ phách đã nhiễm tia cười: "Nếu cô nguyện ý mời".

......

"Lâm đạo diễn, đã lâu không thấy."

An Tình phí chút tâm tư mua không ít đồ ăn vặt đến phim trường. Đại bộ phận là bánh trái hoa quả, một ít điểm tâm cùng đồ ăn vặt, đều là theo khẩu vị của Cố Trạch Thần.

Liên hệ với trợ lý vài câu, An Tình liền xách đồ từ nhà đến.

Sự tình lần trước ở nhà hàng rốt cuộc cũng khiến cô để ý, chính cô cũng không rõ đó có phải Cố Trạch Thần không, tuy hắn thực không đơn giản, nhưng cũng không phải là người không có phong độ như vậy.

Nhân vật boss phản diện có thể đem mình che dấu thật hoàn mỹ, tất nhiên cũng sẽ đem tác phong sinh hoạt đóng bế thật cẩn thận.

An Tình khoảng thời gian này đang trốn tránh, truyền thông bốn phía vẫn còn đưa tin tức về cô, chưa từng có ai nghĩ tới cô sẽ không hề che dấu xuất hiện ở phim trường như vậy?

Người phụ nữ một thân áo gió cùng giày thể thao đơn giản, mũ lưỡi trai cùng cặp kính đen che khuất hơn nửa khuôn mặt.

Mọi người sôi nổi liền đồng loạt ngừng tay, nhìn cô im lặng. Mà cô giống như không nhận ra, vẫn như cũ xách theo túi đồ đột ngột đi đến, đem túi đặt trên một cái ghế.

Sửng sốt một lát, mọi người lúc này mới đi tới vây xung quanh, có chút xấu hổ nói chuyện. hàn huyên một lúc, An Tình nhướng mày nhìn bốn phía, bỗng nhiên nhíu mày hỏi: "Cố tiên sinh không có ở đây sao".

"Tiếu Cố á?"

"Tiếu Cố hắn đang trong phòng hóa trang xem kịch bản."

An Tình cong môi cười, xách túi đồ lên, nói: "Nghe công ty chúng ta đang có người mới thực lực, đã lâu không đến, tôi cũng lâu chưa thấy hắn, nghe nói dạo gần đây hắn khá tốt?"

"Chị An dù không ở cũng vẫn biết thật nhiều..." Mọi người trêu ghẹo nói.

An Tình một bên vẫy tay, một bên cầm túi đồ hướng phòng hóa trang đi đến. Đến cạnh cửa, cô bỗng nghe thấy âm thanh đang nói chuyện, vừa muốn duỗi tay đẩy cửa liền dừng lại.

"Cố tiên sinh, anh... cùng chị An thật sự không có quan hệ đặc biệt?"

"Cô nghĩ quá nhiều".

Dù rất lâu chưa gặp nhưng âm thanh này An Tình vẫn rất quen thuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net