Quyển 6 - Chương 26: Vai ác ngụy bạch liên hoa (26)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có lẽ cô đã gây ra đả kích mạnh cho Cố Trạch Thần. Những lời khó nghe như vậy nói thẳng mặt hắn chắc rằng đã khiến hắn không thoải mái. Khoảng thời gian rất lâu sau An Tình cũng không còn gặp lại hắn.

Công ty rốt cuộc cũng cho phép An Tình đóng phim truyền hình. Những tai tiếng huyên náo ngày trước, dựa vào quan hệ của công ty, rốt cuộc cũng bị ép xuống. Tuy vẫn còn người sân si với đề tài này nhưng cũng chỉ giống một trò hề, mới mẻ qua mau, đến cùng chẳng có mấy người phụ họa.

"Đã lâu không thấy".

Tô Hoài An nhìn thấy An Tình chậm rãi bước vào liền đứng lên, thân thiện vươn tay.

Trong nguyên tác, bên ngoài Tô Hoài An cũng tỏ ra là một người không tì vết, nhưng mà ai biết dưới lớp da kia là một trái tim như thế nào?

Cô đã không giống như trước đây là một hoa đán nổi tiếng, Tô Hoài An cũng chỉ đơn giản chào hỏi vài câu liền không có quá nhiều tiếp xúc, thật không giống lúc trước luôn thân thiện bắt chuyện với cô.

"Trần Lộ đến!"- bên ngoài bỗng vang lên tiếng kêu sợ hãi, đánh gãy những âm thanh đang nói chuyện lộn xộn.

Trần Lộ là nữ chính, tất nhiên sẽ mang theo hào quang nữ chính, con đường làm minh tinh của cô ta tất nhiên cũng thuận lợi hơn nhiều so với mọi người, dù cho có gặp khó khăn thì cũng vẫn có quý nhân phù trợ.

"Cảm ơn mọi người" -Trần Lộ ngượng ngùng đứng giữa đám đông vây quanh, cười đáp.

Thời gian này An Tình chịu đựng đủ công kích còn Trần Lộ lại rất nhanh nổi tiếng. Trong giới giải trí, quả thật có rất nhiều người bởi vì một bộ điện ảnh hay phim truyền hình mà một bước lên mây.

Cô nâng mày, trong lòng ngược lại cảm thấy thoải mái.

Xưa nay trong giới đều như vậy, chỉ là sông có khúc, người có lúc mà thôi.

"Mọi người tập trung ——"

Nghe tiếng đạo diễn ra lệnh, An Tình buông kịch bản trên tay xuống, bắt đầu nhẩm lại lời thoại.

......

Không biết An Tình hôm nay bị sao, lúc đóng phim vẫn luôn bị mắc lỗi. Đạo diễn liên tục kêu cắt khiến mọi người có chút nôn nóng.

"Xin lỗi"- Đoạn lời thoại này đặc biệt khó nhớ khiến cô lúc diễn luôn không thể đọc được lưu loát.

Tô Hoài An khẽ cau mày, sâu kín nhìn cô, lúc sau thở dài một hơi.

Thời điểm cô lại tiếp tục mắc sai lầm, đối phương cuối cùng cũng không nhịn được, đứng dậy bước nhanh tới trước mặt cô. Trước ánh mắt kinh ngạc của cô, hắn vươn tay cầm lấy tờ kịch bản, "xọat xoạt" lật xem.

"Như vậy cũng khó?"- Hắn liếc mắt nhìn An Tình, đem lời thoại của cô nhanh chóng đọc qua một lần.

"Bịch", hắn tùy tiện ném kịch bản tới cạnh cô, nhướng mày không chút kiên nhẫn nói:

"Hy vọng cô làm tốt chuyên môn, đến lời thoại sao cũng không thuộc được?"

"Hôm nay tôi rất bận, diễn xong còn phải đến tổng công ty, không muốn phí thời gian cùng cô diễn đi diễn lại."

Phim trường đang xôn xao nháy mắt liền an tĩnh.

An Tình ngẩn người, ngẩng đầu nhìn hắn.

Tô Hoài An nhấc tay sửa cổ áo, trên mặt cực kỳ không kiên nhẫn.

"Chị An... Anh ấy cũng không phải cố ý...không cần để ý", Trần Lộ đột nhiên lên tiếng phá vỡ trầm mặc.

Dường như giữa nam chính và nữ chính luôn có lực hấp dẫn với nhau. Khoảnh khắc Tô Hoài An dừng trên mặt Trần Lộ, khuôn mày đang nhíu chặt cũng giãn ra, hắn khinh thường liếc mắt nhìn An Tình: "Chưa nói đến bản thân sống phóng túng, ngay đến cả công việc cũng không làm tốt..."

Tuy âm thanh tức giận rất nhỏ nhưng lại rơi vào tai An Tình không sót một chữ.

Sắc mặt lập tức cô cứng đờ còn mọi người xung quanh thì sôi nổi bàn tán.

"Xin lỗi đã quấy rầy, xin hỏi buổi quay đã kết thúc chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net