Mỗi ngày một suất cừu xiên nướng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo gần đây Jeon tổng không được khỏe cho lắm.

Từ sau vụ vứt hoa lần trước Kim Tae Hyung đã học khôn, đổi hoa thành thịt cừu xiên nướng. Và tất nhiên là hợp khẩu vị Jung Kook, ít ra cậu cũng là gặm sạch thịt rồi mới ném vào thùng rác.

Đùa gì vậy, thịt thì ai chả thích chứ!

Thực ra chuyện cũng chẳng có gì nếu như Kim tổng không gửi thịt cừu xiên nướng đều đặn suốt một tuần.

Không nhầm đâu, ngày nào cũng gửi đó!

Ngày thứ hai nhận được thịt cừu xiên nướng, Jeon tổng vẫn rất vui vẻ mà ngồi gặm.

Đến ngày thứ ba, có hơi ngán một tẹo nhưng Jeon tổng vẫn xơi hết.

Ngày thứ tư, thứ năm, thứ sáu...

Cho đến hôm nay là tròn bảy ngày rồi, thịt cừu xiên nướng vẫn đều đặn mà xuất hiện trên bàn.

Jung Kook muốn khóc, cậu gây nên tội nghiệt gì vậy chứ???

Kim Tae Hyung, anh muốn chỉnh tôi đúng không!?

Ăn nữa chắc cậu ám ảnh mất.

Mọi người hỏi vì sao không vứt hả?

Jeon tổng rất quý trọng thức ăn, ăn cơm chưa bao giờ để thừa mứa tí nào. Đích thực là một con người có giáo dưỡng!

Vì thế nên dù có ngán đến tận cổ, Jung Kook vẫn phải ngậm ngùi mà gặm thịt.

Nhân sinh sao mà bi ai đến thế...

Không được, phải cải thiện tình trạng này!

Nhưng mà...liên lạc với tên đáng ghét kiểu gì đây?

Số điện thoại? Không có!

Email? Cũng không có!

Nick Facebook? Lại càng không!

Vậy?

Jung Kook quyết định. Thực hiện phương pháp máu chó truyền kỳ : Tặng hoa.

Tại sao lại tặng hoa á?

Ầy, hoa có kèm thiệp nha~

Vậy là sáng hôm sau, khi Kim tổng bước vào phòng làm việc của mình, liền phát hiện một bó hoa hồng đang nằm trên bàn.

Kim Tae Hyung đầu đầy chấm hỏi nhìn thư kí Kang.

"Hoa là do Jeon tổng ở công ty đối diện gửi đến. Anh dụ dỗ người thành công rồi hả? Còn tặng hẳn 99 bông hồng nữa chứ." Thư kí Kang đúng lúc giải đáp.

Kim tổng hí hửng, bé thỏ tặng hoa đó nha~

Ôm bó hoa lên liền nhìn thấy tấm thiệp màu đỏ đi kèm, Kim Tae Hyung sung sướng, còn viết cả thiệp cho anh nữa ~

Vội vàng mở thiệp đọc qua một lượt, Kim tổng liền phì cười.

Thật là!

Đáng yêu quá đi mất!

Muốn bắt về nuôi ghê!

Jeon Jung Kook đúng là một cục moe!

Kim tổng quyết định, không gửi thịt cừu xiên nướng nữa, mỗi ngày đổi một món! Vậy mới nuôi thỏ con trắng trắng mập mạp được.

Cuộc sống bị bao ăn của Jeon Jung Kook đã bắt đầu như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net