Quà giáng sinh cho Kim tổng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời tiết ngày càng lạnh, ngày cũng đã gần cuối năm. Vì công việc rất bận rộn nên dù Kim tổng có không muốn thế nào cũng vẫn phải về công ty làm việc. Nếu anh không về, chỉ sợ thư ký Kang sẽ thắt cổ tự tử mất.

Tae Hyung không dính cùng mình, Jung Kook còn thấy may mắn. Bởi vì cậu nhận ra đã sắp đến giáng sinh nhưng cậu vẫn chưa biết tặng quà gì cho Tae Hyung cả. Muốn tìm quà nhưng lúc nào anh cũng ở cùng cậu, cậu tìm thế quái nào được?

Kim Tae Hyung làm tổng giám đốc, tiền nhiều không đếm xuể, anh cũng chả thiếu cái gì cả. Nếu tặng quà, quan trọng là ý nghĩa chứ không phải giá trị. Jung Kook càng đau đầu, tặng gì cho ý nghĩa đây hả?

Nghĩ mãi chả có ý tưởng gì hay ho, Jung Kook liền nhắn tin làm phiền Min tổng. Cậu nhắn đến gần chục tin, mới thấy Min Yoon Gi trả lời: 'Tự gói mình lại rồi tặng nha~ '

Jung Kook rùng mình một cái, tin này chả phù hợp với style của Yoon Gi tí nào, lại còn đường lượn sóng cuối câu nữa. Min tổng ăn nhầm gì vậy???

Cơ mà... tặng bản thân á?

Nghĩ đến cảnh mình không mặc gì, trên người chỉ quấn nguyên dải ruy băng màu đỏ, buộc thắt nút hình nơ giữa hai cổ tay. Jung Kook cảm thấy... Cái đờ mờ xa quá rồi đó, quà tặng play cái gì rating cao quá rồi!!!!

Phẩy tay đuổi đi suy nghĩ trong đầu, Jung Kook chợt nhớ ra Tae Hyung có sở thích sưu tập cà vạt. Cậu từng thấy cái tủ to tướng đựng đầy cà vạt của anh rồi, mức độ còn hơn cả cậu thích Timberland ấy chứ. Có lần anh còn dùng cà vạt làm băng đô với thắt lưng nữa. Quả thực điên cuồng hết biết.

Nhìn lịch làm việc, thấy buổi chiều không có gì quan trọng lắm, Jeon tổng liền cố gắng xử lý hết đống công việc. Đến chiều, cậu phi xe đến trung tâm thương mại để lựa đồ. Bồi hồi giữa quầy bán cà vạt một lúc, Jung Kook liền chộp trúng một cái cà vạt màu hồng có họa tiết mặt thỏ, trông rất đáng yêu. Cậu còn mua thêm một cái kẹp cà vạt có đính hình thỏ nữa. Xong một combo tuyệt vời!

Jeon tổng sung sướng, giải quyết xong rồi!

Này cũng coi như cậu tặng bản thân mình cho Tae Hyung nha. Ai bảo bình thường anh toàn gọi cậu bé thỏ chứ!

Còn tự gói mình lại dâng lên miệng hổ ấy hả? Còn khuya nhé!

*****
Đôi lời của tác giả:

=v= Có ai biết người nhắn tin là ai không nào??? Dạo này tôi đang thích nhân thú lắm. :)) Cứ đoán đi, đoán trúng có khi tôi triển ngoại truyện luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net