Ờm...Bí cap rồi ┐('∀`)┌

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Việt Nam: "Hưm...mà hình như con của Nazi là..."

Việt Nam: "Ờm...là ai nhỉ!? Sao lại quên ngay lúc này chứ..." /đi trên hành lang/

Cậu cứ thế tiếp tục đi trên dãy hành lang dài kia và vặn óc suy nghĩ...con của Nazi (Third Reich) là ai!?

Góc lưu ý nhỏ cùng tác giả (có thể lướt qua nếu thích, còn nếu có hứng thú thì có thể đọc)

Nếu các bạn nào chưa biết hoặc không biết về chiến tranh thế giới thứ 2 là như thế nào thì cùng ngồi xuống đây và nghe tôi kể

Theo như cái bộ não IQ 100 chẻ đôi của tôi thì chiến tranh thế giới thứ 2 là chiến tranh giữ Liên Xô và Đức Quốc Xã (Phát Xít Đức)

Cuộc chiến giữa phe Đồng minh, dẫn đầu là Anh, Liên Xô, Mỹ và phe Trục phát xít gồm các thế lực chính Đức, Italy và Nhật Bản là cuộc chiến rộng và thảm khốc nhất trong lịch sử nhân loại (nguồn: Google)

Và nếu phải kể tên từng nước tham gia trong cuộc chiến thì chắc tôi nổ não mất...nên bỏ qua nhé?

Nguyên nhân xảy ra chiến tranh: Cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới 1929-1933 làm cho những mâu thuẫn vốn có càng thêm sâu sắc. - Chủ nghĩa phát xít lên cầm quyền ở Đức, I-ta-li-a, Nhật Bản chạy đua vũ trang, phát động chiến tranh chia lại thế giới (nguồn: Google)

Diễn biến và hậu quả thảm khốc sau chiến tranh: Chiến tranh thế giới thứ hai bùng nổ ở châu Âu, khi Đức xâm chiếm Ba Lan ngày 1/9/1939. Cuộc chiến lan rộng sang nhiều quốc gia và dân tộc trên toàn cựu lục địa. Khi thế chiến chấm dứt năm 1945, tổng cộng 27 triệu trong tổng số 110 triệu binh lính đã chết, khoảng 25 triệu thường dân thiệt mạng (nguồn: Google)

Nếu các bạn muốn biết rõ hơn về cuộc chiến này, có thể lên Google và tìm một trang web uy tín để coi nha, quay lại phần truyện chính được rồi nhỉ?

---

???: Hức...c...cứu...hức...đau quá...hức...

Việt Nam: Hở? /khựng lại/ "có...tiếng khóc...!?"

Việt Nam: "đi xem thử xem sao..." /chạy theo nơi phát ra tiếng khóc/

Cậu cứ thế chạy theo tiếng khóc...tiếng đấy phát ra...ở bên ngoài căn cứ?

(Nếu mọi người hỏi tại sao Việt Nam có thể nghe được tiếng khóc vì nơi cậu đang đứng là sát vách của vườn cây bên hông căn cứ nên cậu cứ thế mà chạy theo)

Lính 1: Giờ phải làm sao đây?

Lính 2: Bắt nó xuống hầm moi tin tức thôi

Lính 4: Mày điên không hả!? Bắt nó xuống đó thì chúng ta moi được gì đây!? Nhìn nó chưa được 7 tuổi nữa!

Lính 3: Vả lại nó xuống đó chúng ta làm cách nào để moi tin tức? Nó dễ c.hết lắm đấy

Việt Nam: /chạy lại/ Có chuyện gì vậy!?

Lính 1: Là cậu à? Không có gì đâu

Lính 2: Chỉ là có một đứa bé vô tình lọt vào căn cứ

Lính 3: Nên chúng tôi đang muốn bắt nó đến cho ngài USSR xử lý

Việt Nam: Vậy sao...có thể chi tôi xem một chút được không?

Lính 4: Sao lại không? Cậu cứ tự nhiên

Việt Nam: Cảm ơn.../đi lại nhìn kĩ đứa bé/

???: "Hức...đ...đáng sợ quá...c...cha ơi...cứu con...hức...cứu con..." /sợ hãi nhìn Việt Nam/

Việt Nam: "Thằng bé là..."

Việt Nam: Germany (Đức)!?

Germany: Hức...s...sao anh biết tên em...

Lính 3: Cậu biết thằng bé này!?

Việt Nam: À...Ừm...cũng không hẳn...nhưng tôi nghĩ chúng ta nên đưa nó qua chỗ của phe địch thôi...

Lính 1: Tại sao chứ!?

Việt Nam: Theo như tôi tìm hiểu được...đây là con của Nazi!

Lính 2: Ý cậu là Third Reich?

Lính 4: Vậy thì càng tốt, chúng ta nên giữ nó lại, biết đâu có thông ti-

Việt Nam: Thôi đi! Các người muốn làm hắn nổi điên sau đó đem quân tàn sát cả khu vực này sao?

Lính 3: Nhưng...

Việt Nam: Nếu muốn c.hết sớm...cứ tự nhiên mà giữ nó ở lại!

Lính (cả 4 người): ...vậy thì...cậu đem nó đi được không?

Việt Nam: Được...nhưng trước tiên tôi phải nói với Boss.../lại gần Germany/

Germany: Hức.../sợ hãi lùi về phía sau/

Việt Nam: Đừng sợ...anh không làm hại em đâu /quỳ một chân xuống/

Việt Nam: Anh là Việt Nam, anh hứa sẽ không làm gì em đâu...

Germany: /do dự/

Việt Nam: Hửm?

Germany: /xích lại gần Việt Nam một chút/

Việt Nam: Nào, anh có ăn thịt hay làm gì đâu? Lại đây

Germany: /xích lại ôm chầm lấy cậu/ Hức...anh ơi...họ muốn g.iết em...họ muốn bắt em...hức...hức.../nức nở/

Việt Nam: Được rồi...anh sẽ không để họ làm điều đó với em...đừng sợ.../nhìn đám lính ra hiệu họ đi ra chỗ khác/

Lính (cả 4 người): /hiểu ý liền đi ra chỗ khác/

Việt Nam: Được rồi...họ đã đi rồi đấy, em đừng sợ nư- /nhìn xuống Ger (Germany)/

Khi cậu nhìn xuống thì...cậu thấy Ger đã ngủ? Cậu có chút bất lực vì hồi nãy thằng bé còn khóc lóc sợ hãi các kiểu, bây giờ lại nằm gọn trong lòng cậu và ngủ, đúng là trẻ con, ngây thơ và hồn nhiên nhỉ?

Cậu thấy vậy liền bế Ger lên một cách nhẹ nhàng nhất có thể, để cho thằng bé không thức giấc, bế lên xong cậu liền quay người và đi vào trong căn cứ

--- Tua nhỉ?

Đến trước cửa phòng USSR cậu khá do dự vì sợ anh (USSR) sẽ không đồng ý việc cậu đem thằng bé (Ger) trả lại cho Third Reich (Nazi), cậu khá e ngại về chuyện đó...nhưng cậu vẫn quyết định mở cửa bước vào

Khi bước vào USSR khá ngạc nhiên vì trên tay Việt Nam là 1 đứa trẻ khoảng chừng 5-6 tuổi gì đó...trong đầu anh lại chạy số là có khi nào cậu "làm" với lên khác và bây giờ có con không!???? Trong lòng anh là 1001 câu hỏi về đứa bé, còn bên ngoài thì vẫn điềm tĩnh như mọi ngày

  USSR: Đứa trẻ trên tay của em là...

  Việt Nam: À, đây là con của Nazi, thằng bé vô tình đi vào trong vườn của căn cứ...

  USSR: Ừm.../nhẹ lòng/

Anh thấy khá nhẹ lòng vì đây là con của người khác chứ không phải của cậu...

  USSR: Vậy...em muốn trả đứa trẻ này lại cho tên đó? (Tên đó tức là Nazi nha)

  Việt Nam: Vâng...do em cũng có nhiệm vụ từ hệ thống...nó nói là em phải bảo vệ con của hắn...

  USSR: Ta không phản đối việc em muốn trả lại đứa bé...nhưng đi một mình thì có hơi nguy hiểm...em có chắc là vẫn muốn tới đó không?

  Việt Nam: Chắn chắn! /kiên quyết/

  USSR: Được...nhưng mang theo súng để phòng trường hợp xấu nhất ra...

  Việt Nam: Vâng! Em biết rồi ạ /vui/

  Việt Nam: Cảm ơn Boss, em đi đây! /vui vẻ đi ra khỏi phòng+vẫy tay tạm biệt USSR/

  USSR: Hazz...mong sẽ không có chuyện gì xảy ra...

  ???: Cha cứ thế để cậu ta đi sao?

  USSR: Biết sao được...em ấy luôn là vậy...thích tự làm mọi thứ theo ý mình...

  ???: Có nguy hiểm quá không? Sao cha không cho ai đó đi theo?

  USSR: Ta nghĩ là không cần thiết...vì em ấy cũng đã mạnh sẵn rồi...mà sao con quan tâm em ấy thế...?

  ???: Không có gì...

  ??: Anh hai đi chơi, đi chơi /loi nhoi/

  ???: Được rồi...chúng ta đi.../dắt ?? đi/

---

End chap~

  T/g: Chúc mừng Việt Nam thắng Thái Lan trong trận Sea Games 31!!!!

  T/g: Thật ra chap này tôi viết từ hôm 22 rồi...nhưng lúc đó tôi bận nên phải bỏ dở...tới hôm nay mới đăng:((

  T/g: Mà...các bạn thi xong hết chưa? Nếu chưa thì chúc các bạn thi tốt và được điểm cao

  T/g: Còn thi rồi thì...các bạn có tạch môn nào không? Riêng tôi thì tôi tạch môn Tiếng Anh (7,25) buồn đời:'))

  T/g: Chap tới đây thôi...

  T/g: Chúc mọi người 1 ngày tốt lành 👍


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net