#37: [SPECIAL - FRUK] NEW YEAR 2022

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

WARNING:

- Truyện có sử dụng kiến thức tôn giáo Tin lành, Luna dịch theo bản gốc của họ, không có ý xúc phạm tôn giáo. Nếu mình dịch chưa phù hợp, mình sẽ sửa lại.

- Truyện có sử dụng văn hóa cưới của nước Anh, gồm các hoạt động và đặc điểm:

. Y phục cô dâu màu trắng

. Một thứ gì đó cũ, thứ gì đó mới, thứ cho mượn, thứ màu xanh

. Đưa dâu cho chú rể

. Trao nhẫn

. Ném gạo (cũ, đã được Luna thay bằng hình thức mới mà hiện này mọi người dùng là ném hoa giấy)

. Cắt bánh cưới

. Điệu nhảy đầu tiên

. Ném bó hoa từ cô dâu cho bạn bè, họ hàng

. Trăng mật

. Bế vợ qua ngưỡng cửa.

~~~//~~~

Em nhìn vào trong gương.

Tất cả những gì em thấy là một người con trai trong bộ y phục Hoàng gia trắng tinh khôi cùng những đường khâu trang trí màu xanh dương nhạt. Có một chút bông hoa được vẽ mờ ảo trên áo và chúng là quá đủ. Em không muốn thứ gì quá nhiều, em là người đơn giản mà em còn có những phụ kiện khác của riêng mình nữa.

United Kingdom cầm vòng hoa làm từ những bông hồng và diên vĩ, em đặt nó lên đầu em, cảm thấy nó vừa khít, đúng vị trí để không che mất khuôn mặt thanh tú cùng đôi mắt xanh biển sâu thẳm. Em đã muốn đội thứ này thay cho vương miện, đó chính là chủ ý của em.

Em đã dành một phần lớn cuộc đời là Hoàng tử của Vương quốc Anh và Bắc Ai-len và em hoàn toàn thích điều này, dòng màu gia đình chảy trong người em làm em tự hào và quyết tâm lắm.

Nhưng chỉ trong ngày hôm nay thôi, em muốn bỏ quên những công việc của mình, nghĩa vụ và trách nhiệm mà chiếc vương miện mang đến cho em. Và em sẽ tận hưởng dịp này như bao người khác, bước xuống lễ đường và kết hôn với nửa kia của em.

Ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, làm chiếc khuy áo của em sáng lên. Và em nhìn xuống.

Something old.

(Một thứ gì đó cũ)

Khuy áo chỉ vừa hôm trước còn thuộc về mẹ của em - Northern Ireland, hôm nay, nó được gắn ngay ở cúc áo trên cùng của em. Màu bạc của viền khuy kết hợp với màu đỏ từ đá ruby quý hiếm tạo một điểm nhấn cho bộ đồ.Nó vừa đơn giản nhưng vẫn mang nét quyền quý.

Something new.

(Một thứ gì đó mới)

Great Britain đã đặt làm rất nhiều viên kim cương xanh đắt tiền và cho người trang trí chúng lên vòng hoa của em. United Kingdom rất thích ý tưởng này, như thế em sẽ vừa giữ được sự đơn giản, vừa tạo nét Hoàng gia kín đáo.

Something borrowed.

(Một thứ gì đó đi mượn)

United Kingdom ướm thử áo choàng không tay của England lên người em. Nó rộng hơn em nhiều quá, nhưng em rất muốn mặc chiếc áo này lên lễ đường. Mùi của y còn ở vương ở trên này nữa làm em thấy rất an toàn.

Something blue.

(Một thứ gì đó màu xanh)

Scotland làm cho em một đôi giày màu xanh dương. Chất liệu da bền cùng với đế giày rất thoải mái. Có lẽ em chẳng cần thay giày sau lễ cưới đâu, đôi giày này có thể nhảy và tiệc tùng mà không lo hỏng hay khó chịu.

Sixpence in your shoes.

(Đồng xu sixpence trong giày của bạn)

Sixpence đã không còn được sản xuất nữa, khiến thứ cuối cùng trong truyền thống cưới của nước Anh bị quên lãng. Dĩ nhiên, là một Hoàng tử, em có thể có mọi thứ em muốn.

Tất cả mọi thứ đã hoàn hảo rồi. Và đồng hồ điểm chuông. Nhưng em nhận ra rằng: em chưa sẵn sàng.

Great Britain bước vào sau khi gõ cửa. Ngài là người đầu tiên nhìn thấy con trai sau khi em đã vận đầy đủ cho ngày đặc biệt này. Em cũng muốn ngài là người đầu tiên vì với em, Great Britain không chỉ là vị vua anh minh và còn là người cha tuyệt vời nhất. Ngài luôn ở đó khi đất nước cần ngài, khi gia đình cần ngài. Dù ngài có bị công việc đè nặng đôi vai, ngài vẫn dành thời gian thư giãn với em, cùng tham gia tiệc trà vào buổi chiều và trực tiếp dạy em học.

- Con đẹp lắm, con trai. - Ngài cố gắng nói lên lời.

- Cảm ơn, Papa.

United Kingdom bám vào tay Great Britain và họ bắt đầu di chuyển tới lễ đường.

Sân của cung điện được trang trí bằng những dây ruy băng nhiều màu sắc, bóng bay, cờ hai quốc gia và dĩ nhiên rồi, có rất nhiều hoa. Hoa hồng, hoa kế, hoa thủy tiên, cỏ ba lá và hoa diên vĩ ở khắp mọi nơi. Ơn Chúa, thời tiết hôm ấy lành lạnh dễ chịu giúp buổi lễ thành công hơn.

Nhưng mà sao em nghe tiếng tim em đập nhanh quá? Em đang rất hồi hộp. Phải rồi, giờ này ngay hôm qua em đang làm gì nhỉ? Em nghĩ, hi vọng sẽ giúp em bớt căng thẳng đi. Nhưng nó lại phản tác dụng.

Kí ức khiến tầm nhìn của United Kingdom mờ đi. Em nhớ đã khóc trong lòng bố mẹ cả đêm và họ cố gắng làm em vui hơn bằng cách chia sẻ những khoảnh khắc hạnh phúc họ từng có. Các bạn của em cũng tới và họ có một buổi tối vui vẻ, tha hồ chơi đùa ở ngoài phố. Không phải em không yêu anh, mà rằng em vẫn còn lưu luyến khoảng thời gian được bao bọc trong vòng tay gia đình và bạn bè em lắm.

- Con trai, đừng khóc. - Great Britain an ủi.

Đúng rồi, còn rất nhiều điều đang đợi em nữa, em nên để dành nước mắt của mình.

Em bước trên con đường làm từ đá và những mái vòm với cành hoa đang leo lên. Thoáng chốc, em đến lễ đường.

Mọi người nhìn thấy em và họ không khỏi trầm trồ, mắt ai nấy sáng lên và trên khuôn mặt là những nụ cười mừng rỡ.

Great Britain tiếp tục và em cũng làm theo. Khuôn mặt anh đang hiện rõ dần trước ánh mắt hồi hộp của em.

Càng lúc France càng khó đứng thẳng. Tay anh cứ duỗi căng ra rồi nắm lại. Anh cố gắng hít thở. Vì Chúa, em trong mắt anh bây giờ như một thiên thần ngây thơ với đôi cánh trắng. Anh đã làm gì để có một người như em bên mình? Đôi mắt anh dần chuyển đỏ, mũi cũng thế.

Anh sắp khóc rồi.

France vận bộ đồ Hoàng gia Pháp màu xanh đậm thủy thủ và áo choàng đỏ che đi một bên người. Em thích phong cách này của người Pháp và vì một lí do nào đấy, anh hôm nay trông đẹp hơn hẳn.

Bây giờ, theo phong tục, Great Britain sẽ trao con trai ngài cho France. Nhưng ngài lưỡng lự, ngài cũng chưa muốn để con đi xa, trong mắt ngài, UK vẫn mãi là một đứa trẻ. United Kingdom nhìn lên bố em và gật đầu. Em muốn nói rằng em sẽ ổn thôi, em sẽ hạnh phúc và em sẽ mãi ở đây, bên cạnh ngài, bên cạnh gia đình. Great Britain bỏ cuộc, ngài đưa tay con trai còn nắm lấy áo ngài cho France và trở về vị trí của mình.

Trong giây phút ấy, những gì United Kingdom thấy là France mà đôi mắt hai màu quyền quý của France cũng chỉ tập trung vào mình United Kingdom duy nhất. Đôi tay họ nắm lấy nhau rất chặt.

- United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland - Người cử hành hôn lễ gọi em - Cậu có đồng ý lấy người này làm chồng, sống trọn vẹn tình nghĩa với anh ấy? Cậu có hứa sẽ yêu anh ấy, an ủi anh ấy, tôn trọng và ở bên anh ấy dù trong lúc lành mạnh hay đau yếu, giàu sang hay nghèo khổ, từ bỏ tất cả những gì khác và luôn tin tưởng anh ấy khi hai người cùng sống?

- Con xin hứa. - Em run rẩy trả lời.

Vì Chúa, tất nhiên rồi, em sẽ làm thế.

- France - Đến lượt anh - Anh có đồng ý lấy người này làm vợ, sống trọn vẹn tình nghĩa với cậu ấy? Anh có hứa sẽ yêu cậu ấy, an ủi cậu ấy, tôn trọng và ở bên cậu ấy dù trong lúc lành mạnh hay đau yếu, giàu sang hay nghèo khổ, từ bỏ tất cả những gì khác và luôn tin tưởng cậu ấy khi hai người cùng sống?

- Con xin hứa. - Anh trả lời mà không có một giây chậm chạp nào.

Một giọt nước mắt chảy xuống má em mặc cho sự cố gắng của em để ngăn cản bản thân bật khóc ngay lúc này. France nắm tay em chặt hơn, ngón tay anh xoa xoa vào em như muốn an ủi và động viên, mặc dù khuôn mặt anh cũng đã đỏ hết. Nhưng có rất nhiều hoạt động nữa và họ cần giữ vững tinh thần để đám cưới này thành công nhất.

Lễ thành hôn chuyển sang phần thề nguyện. Cả United Kingdom và France đều không chuẩn bị giấy nào cả, họ đã quá thuộc.

- Nhân danh Chúa, anh, France, sẽ lấy em, United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland, làm vợ của anh, để có và giữ lấy em từ ngày hôm nay và mãi về sau, dù trải qua nghịch cảnh hay thuận cảnh, sung túc hay nghèo khó, trong ốm đau hay lúc khỏe mạnh, luôn yêu thương và chở che cho em, cho tới khi chúng ta bị chia lìa bởi cái chế-

France bất chợt dừng lại. Đám đông bên dưới bắt đầu xôn xao giữa khó hiểu và hoang mang. Britain và Kingdom of France còn định đứng lên xem thế nào. Còn em, United Kingdom cũng rơi vào sợ hãi, em không di chuyển được, cũng không một âm thanh nào thoát ra khỏi miệng em. Anh đang nghĩ gì thế? Anh thấy hối hận sao? Có điều gì vậy?

- Kể cả cái chết cũng không thể chia cắt chúng ta. Đó là lời thề của anh.

France lại bất ngờ nói tiếp như không có chuyện gì xảy ra. Mọi người bên dưới thở phào rất lớn rồi vỗ tay thật to, hò reo tên của đôi uyên ương.

Anh vừa phá vỡ truyền thống. Nhưng France làm thế vì em. Nước mắt của em đua nhau chảy xuống thành những hàng dài trên má mà em còn không quan tâm gạt đi. United Kingdom lao vào ôm lấy France, giấu mặt em sâu vào lớp áo Hoàng gia Pháp và em bật khóc. Tệ thật, em chưa muốn khóc lúc này. Tất cả là tại France!

France luôn biết cách làm em mỉm cười với niềm vui, anh rũ bỏ lớp vỏ bọc Hoàng gia nghiêm túc và tưởng chừng như lạnh giá của United Kingdom và ôm lấy con người của em, an ủi em, yêu chiều em, anh sẵn sàng trở thành bờ vai cho em khóc, để em dựa vào và chia sẻ gánh nặng của em.

France đẩy em ra nhẹ nhàng và nâng khuôn mặt em. Ngón tay họa sĩ lướt qua khóe mắt, lau đi giọt nước trắng như pha lê quý mà anh chỉ muốn tìm một cái lọ thủy tinh để chứa những hạt ngọc ấy.

- Em đẹp lắm - France thì thầm - Em đang làm rất tốt. Đến phần của em rồi kìa.

United Kingdom dành một phút ngắn ngủi để bình tĩnh rồi em lặp lại hệt những gì France nói, kể cả câu cuối cùng. France đã làm mọi thứ thật hoàn hảo và không có lí do gì em không thay đổi như vậy cả. Lần này đến lượt nước mắt của anh rơi xuống dù anh đã làm rất tốt việc ngăn chúng từ lúc nhìn thấy em đến bây giờ.

France cầm chiếc nhẫn và nâng bàn tay em, anh nhẹ nhàng đeo cho em, đồng thời, anh nói:

- Anh xin trao cho em chiếc nhẫn này như là biểu tượng cho tình yêu của anh, và với tất thảy con người anh, tất cả những gì anh có, anh sẽ luôn tôn trọng em, nhân danh Cha, Con và các Thánh Thần.

United Kingdom cũng làm điều tương tự cho France, nhưng đôi tay em run rẩy làm em mất nhiều thời gian hơn. France chỉ chờ đợi và mọi người cũng thế.

- Cậu có thể hôn cô dâu.

France hình như mất hết cả sự kiên nhẫn. Anh ngay lập tức kéo em vào gần hơn để đôi môi họ gặp nhau trong một nụ hôn đầy cảm xúc. Đây không phải nụ hôn đầu của cả hai, nhưng sẽ là nụ hôn quan trọng nhất. Họ hôn nhau ngay trước đám đông, ngay dưới sự chứng giám của Chúa, đây là một bằng chứng không thể chối cãi, rằng hai người đã quá yêu nhau, tình cảm này sẽ gắn với họ trong suốt cuộc đời này.

- Mon amour - France gọi em bằng tiếng Pháp - Anh yêu em, rất nhiều.

United Kingdom gật đầu, tiếp tục dựa vào anh. Mọi người bên dưới đều đứng dậy mà vỗ tay. Em thấy Northern Ireland đang khóc trong lòng Great Britain, England mỉm cười tự hào với em, bên cạnh Kingdom of France và Scotland, Wales và Dual Monarchy of England and France hò rèo chúc mừng cùng nhiều người khác.

France dẫn em xuống khỏi thềm cao, họ tiến ra ngoài sân trong màn cánh hoa và hoa giấy được tung ra từ những người chứng kiến lễ thành hôn này. Những cánh hoa vương lại trên áo choàng của em, theo chân em bước đi. France gạt một chút hoa giấy không đúng chỗ và chỉnh tư thế rồi cùng em chụp ảnh.

United Kingdom có hơi chóng mặt khi máy ảnh liên tục nháy và thay đổi nhiều vị trí cho những bức ảnh, nhưng sẽ không có lần thứ hai em được ở bên tất cả mọi người và cảm nhận được niềm vui lớn đến thế. France cũng bám em suốt, tránh em mệt giữa chừng.

Sau đó là phần của riêng em.

United Kingdom đứng quay lưng lại với những người bạn của em, trên tay cầm bó hoa hồng cùng với những bông oải hương tím. Em không biết mình sẽ truyền niềm vui này cho ai, dù là ai thì đã là bạn, em cũng rất vui. Em đếm ngược rồi ném cao bó hoa về đằng sau.

Bộp.

Người cầm bó hoa lên là một quốc gia khá nhỏ bé, dáng vẻ nhút nhát nhưng cô bé cũng đang cố gắng rất nhiều để vươn ra quốc tế - Estonia. Estonia ôm lấy bó hoa trong sự chúc mừng của những người bạn, cô bé hơi ngại ngùng cảm ơn rồi hướng mắt về một đất nước khác gần đó, lúc nào cũng nổi bật trong chiếc mũ len có quả bông ở trên đỉnh. Finland chỉ mỉm cười. Nếu đó là định mệnh thì Finland không ngại đâu.

- Mon amour! - France gọi em - Đến lúc cắt bánh rồi.

United Kingdom cùng France đến giữa sân tổ chức nơi có chiếc bánh ngọt tận 4 tầng với những hình vẽ và màu sắc khác nhau, chúng muốn nói đến quãng thời gian của họ và cách mà định mệnh đã đưa họ đến với nhau. Tầng đầu tiên, ở dưới cùng và to nhất, là thuở đầu khi England, Wales gặp được Kingdom of France và Scotland. Bên trên là câu chuyện của Dual Monarchy of England and France, Britain và Northern Ireland. Tiếp đến, United Kingdom và France xuất hiện. Và lớp bánh trên cùng là tương lai của tất cả những người trong gia đình Hoàng gia này.

- Cắt cái này khó lắm. - United Kingdom cầm dao lên và nhìn bánh, tìm tầng nào vừa tầm em.

- Anh sẽ làm cùng em.

France nâng tay em cùng nhau cắt miếng bánh hình tam giác vừa ăn, mặc dù em thì lóng ngóng và lo sợ bánh sẽ rơi khi họ đưa nó ra đĩa. France nâng miếng bánh lên cho mọi người cùng nhìn và tất cả đều vỗ tay chúc mừng.

Tuyệt vời thật đấy, mọi chuyện đều đơn giản hơn rất nhiều khi có France ở đây.

Rồi họ cùng nhau thưởng thức bữa tối ở ngoài vườn với nhiều món ăn đến từ các nền văn hóa khác nhau trên thế giới, cùng cạn ly và nói đùa. France ngồi ngay sát bên em, cứ rời một chút là không chịu được. Hôm nay họ cưới nhau rồi, em là của anh mà anh có cần bảo vệ quá mức vậy không? Cơ mà thật ra United Kingdom cũng thích lắm.

- Mọi người ơi! - Người cử hành hôn lễ lên tiếng - Đến giờ phát biểu rồi ạ. Không biết có ai muốn gửi đến đôi uyên ương của chúng ta lời nào không ạ?

Có rất nhiều cánh tay được giơ lên và họ sẽ xếp hàng từng người một.

- Con trai - Northern Ireland nghẹn ngào nói qua mic, UK đã nghĩ đó sẽ là một lời xúc động và em đã rất chuẩn bị cho điều này - Con phải on top nếu muốn xây dựng gia đình vững chắc, con nhớ nhé!

Em giật mình và mỉm cười, mẹ em thực sự làm em ngạc nhiên rất nhiều.

- United Kingdom, nếu tên đó có đi chơi về muộn, bắt con đợi ăn tối, làm con đói, buồn, khóc hay cô đơn, con có thể quất hắn bất cứ cách nào con muốn.

Đúng rồi, có Great Britain chống lưng thì em có thể quậy banh cả Trái đất này cũng được. Nếu UN có nói gì thì Britain vẫn sẽ cho em chơi thoải mái thôi.

- UK, ta rất xin lỗi con vì không dạy France một cách tử tế, sắp tới phải làm phiền con. Mong con thông cảm. À nếu con muốn đuổi France khỏi nhà thì thoải mái, ta không cấm đâu.

France trông rất "tự hào" về cha của anh, đúng là hai cha con hay có xích mích, nhưng cha anh hình như quên mất anh mới là con ruột rồi. Cơ mà hôm nay là ngày vui, anh chẳng thấy có gì đáng nổi giận mà chính anh còn cười đấy.

- Hai đứa phải biết phân chia công việc, đừng có người đi làm người đi bia với chẳng rượu, rồi lại nát cả nhà với cửa đấy.

England đã mỉm cười rất tươi khi nói lời chúc ấy, trong khi Scotland với Kingdom of France được phen hú hồn, thấy lo lắng cho chính họ luôn.

- Ta nghĩ France là một lựa chọn không tồi, UK - Đến lượt Scotland - Còn France, ta mong cậu cũng sẽ yêu thương cháu trai ta thật nhiều.

- UK, thỉnh thoảng cháu phải về thăm đàn cừu đấy nhé, chúng gắn bó với cháu lắm. - Wales gửi lời.

- UK, tớ sẽ rất nhớ cậu - Portugal phải cầm cả khăn lên phát biểu - Cậu không được theo trai quên bạn đâu!

- Chào France, tôi không biết trong đầu cậu có gì - Spain cười đầy ẩn ý - Nhưng mà nhẹ nhàng thôi.

- Tôi biết hai người tình cảm mặn nồng - Germany lên tiếng - Nhưng đừng mang nó đến công ty, chúng tôi không muốn ngạt thính đâu.

-......

-....

Và rất nhiều lời chúc như vậy nữa.

- Aloo aloo xin chào, test mic 1 2 3 4. - Quốc gia mang nước da đỏ với ngôi sang vàng chính giữa cầm mic và nói - Mặc dù hai anh làm tôi khổ lắm chứ đùa, nhưng tôi vẫn muốn chúc phúc cho hai người rất nhiều. Tôi ship hai người lâu lắm rồi tại hint hai người vừa ngon vừa real hơn cả bát bún riêu của tôi. Vậy nha, chúc hai anh hạnh phúc rất là nhiều và mong chiếm hạm của hai anh đi khơi khỏi về bờ luôn!

Đó là lời chúc cuối cùng trước khi họ bắt đầu bật nhạc và tiệc tùng. Mọi người nhảy một cách tự do và thả hồn vào những câu hát, ánh đèn điện chiếu sáng cả sân vườn lại càng làm cho không khí thêm phần lãng mạn. Theo truyền thống, nhạc ballad nổi lên từ một góc của sân vườn bởi những nhạc công Hoàng gia giàu kinh nghiệm, đến lúc cho điệu nhảy đầu tiên rồi.

Mọi người đứng xung quanh vòng tròn trung tâm, để France dẫn United Kingdom ra. Họ chào nhau theo cách những quý tộc phương Tây rồi tiến lại gần, tay họ đan vào nhau, một tay France giữ eo em, tay còn lại của em vịn vào vai anh. Họ đã khiêu vũ rất nhiều nhưng hôm nay lại có chút hồi hộp, đâm ra lo lắng không cần thiết. Nhưng những động tác đều rất hoàn hảo, France có thể nhẹ nhàng nhấc bổng em lên và em di chuyển một cách nhẹ nhàng tựa như lông vũ trắng.

Điệu nhảy thứ hai có sự tham gia của những người khác nữa, mọi người đều tìm bạn nhảy của mình và dù họ có làm điều ấy xuất sắc hay không thì đều không quan trọng, miễn là mọi người vui là được rồi.

- Nhìn kìa! - UK chỉ lên trời.

Những đốm sáng bay lên và nổ tung thành muôn vàn bông hoa sáng chói nhiều màu, còn bắn ra cả tên của họ nữa chứ. Tiếng pháo nổ xa xa nên không gian chỉ bao trùm bởi niềm hạnh phúc, tiếng hò reo phấn khích của những con người có mặt hôm ấy.

- Thích quà của tôi chứ? - America xuất hiện.

- Làm như mình anh vác được cả đống pháo đến đây vậy. - Canada cũng không vừa.

- Cảm ơn hai người nhé. - United Kingdom bật cười ôm lấy hai người em kết nghĩa của mình.

Sau đó, họ cùng chụp một bức ảnh cuối cùng trước khi cặp đôi về nhà nghỉ ngơi, ngày mai họ còn bắt đầu tuần trăng mật vòng quanh thế giới. Sự thật là America đã phải hỗ trợ làm cả bộ máy camera to bằng cả cái xe tăng và một dàn flycam hoạt động hết công suất thì mới lấy được hết tất cả những quốc gia và tổ chức có mặt trong ngày hôm đó.

~~~//~~~


Và cuối cùng, tiệc tàn, cặp đôi có thể trở về nghỉ ngơi. France bất ngờ bế em lên kiểu cong chúa khi họ bước đến cửa dinh thự dành riêng cho hai người. Đó là phần cuối cùng của truyền thống. Người chồng đưa vợ anh ta qua ngưỡng cửa là thể hiện mong muốn sẽ luôn giữ vợ anh ta bên mình, luôn bảo vệ và yêu thương nửa kia của mình, tuyệt đối không để mất.

United Kingdom rũ bỏ y phục hôn lễ mà cảm giác như bỏ đi được cả mấy tấn nặng nề trên người. Em ngâm mình trong bồn tắm và nhìn xuống làn nước thơm thơm hương hoa với những cánh hồng thả trôi trên bề mặt.

Ngày hôm ấy đối với em như một giấc mơ đẹp, giấc mơ mà dù có cho em cả thế giới em cũng không bao giờ muốn tỉnh giấc. Vì thế giới của em đã chỉ còn lại là một người con trai đến từ nước Pháp lãng mạn với những câu chuyện tình đầy cảm xúc.

Cạch.

United Kingdom giật mình thấy France đã bước vào phòng tắm. Em thu người lại quay đi, mặt em đỏ lên.

- Anh... Sao lại vào đây???

- Tại em tắm lâu quá làm anh lo.

France trả lời và tiến đến bên bồn tắm, anh đặt tay lên thành bồn và dựa cằm mình lên, trước mặt anh là tấm lưng gầy của người mà từ hôm nay anh sẽ gọi là vợ.

- Em yêu, có gì em phải ngại? Lát nữa chúng ta còn động phòng mà. - Anh đùa em.

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net