#47.1: [FrUK] Ma cà rồng
Toi thiết nghĩ nên đề là Vampire các bạn ạ 😅
WARNING: chap có liên quan tới máu nên bạn nào thấy không hợp có thể không đọc nhaaa!
~~~\\~~~
United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland nhìn thấy hình bóng đen của em trên dãy hành lang phủ một màu đen tuyền, pha chút xanh từ ánh trăng ngoài cửa và màu vàng của ngọn nến hai bên tường. Đây là một lâu đài. Nhưng nó lại tối tăm một cách rợn người. Hoặc là do em chưa quen.
Chính xác, em đang ở trong lâu đài của ma cà rồng.
Bên ngoài, trên bầu trời xanh khói, những con dơi bay thỏa thích rồi chúng treo ngược mình lên cây mà chiêm ngưỡng thành phố phía dưới đang sáng lên với tia lửa cháy bùng. Ma cà rồng vốn ưa những nơi tối như vậy, họ không hay ra ngoài vào ban ngày, nhất là khi mặt trời quá chói.
Tệ thật đấy. Nếu ở đây lâu hơn nữa, em sẽ quên mất mặt trời trông như thế nào mất.
- Tìm thấy rồi.
- Tìm thấy rồi.
Em giật mình phát hiện hai con dơi đang bay tới, chúng đang đi tìm em và em biết tại sao. Em biết ai sai chúng làm việc này. United Kingdom quay gót, em muốn rời đi thật nhanh.
- Em yêu, ta ở đây cơ mà.
Em không kịp rồi. Hắn bắt được em rồi. Hắn ôm lấy em từ đằng sau, giữ chặt lấy United Kingdom, tựa cằm lên đầu em đầy yêu chiều. Nhưng em lại bắt đầu sợ hãi.
- Ta nhớ em lắm đấy. Sao em không đến thăm ta chứ?
Hắn làm vẻ dỗi em, vừa cọ vào hõm cổ em vừa hỏi làm UK phải quay hẳn sang một bên, nghiến răng để không cho những âm thanh đầy run rẩy của em thoát ra. Cổ là nơi có lớp da mỏng, nhưng mạch máu ở đó lớn và các dây thần kinh chạy qua cũng cực nhạy cảm.
- A, mùi của em thơm quá. Nó như gọi ta đây này.
Với đôi mắt của một ma cà rồng, France nhìn thấy các mạch máu đang chảy trong người em, dòng huyết đỏ tươi mời gọi ấy hiện ra trước hắn, chờ đợi được hòa làm một với hắn.
- Ta khát rồi đấy.
- Kh... Không.... Làm ơn... Đừng mà..
Em sợ đến phát run lên mà cầu xin hắn nhưng France vẫn giữ nguyên nụ cười như vầng trăng khuyết trên môi hắn. Hắn bế thốc em lên vừa tầm cắn của hắn, để người hắn dựa vào bức tường lạnh ngắt ở phía sau. Ngọn lửa bên cạnh phát ra những âm thanh nhỏ và phản chiếu ánh mắt thèm khát sáng rực giữa bóng tối, đủ khiến UK sợ đến tái đi, không thể cử động.
France đã đặc biệt chuẩn bị cho United Kingdom những loại áo dễ dàng cho phép hắn tìm đến phần cổ mảnh khảnh của em mà không gặp trở ngại. Hắn mân mê làn da màu xanh đậm như màn đêm của vương quốc ma cà rồng, thầm ngợi ca rằng em quá hợp với nơi này, em phải ở lại đây với hắn. United Kingdom ngửa cao lên chỉ càng khiến hắn thoải mái chơi đùa hơn.
Nhưng France chẳng thể vui vẻ được lâu khi mùi hương ngọt ngào nơi giao thoa của những mạch máu dưới lớp da mềm mại đang đợi hắn. Hắn di chuyển đến vị trí phía sau cổ, nằm giữa cổ và vai, hắn hôn lên đó rồi khẽ mở miệng.
...........
United Kingdom kêu lên một tiếng đau đớn, ngả đầu sang bên còn lại rồi nhắm chặt mắt chịu đựng. Cặp răng nanh nhọn hoắt và lạnh buốt đã đi qua da thịt em, cắm sâu vào bên trong, khiến những dòng máu chảy ra, thấm vào chiếc áo trắng. Em cảm thấy thứ gì đó vốn thuộc về em đang bị lấy đi rất nhanh và thứ ấy rất quan trọng với em.
Em cố gắng cử động, đẩy hắn nhưng hắn khỏe hơn em rất nhiều, em chỉ đang vùng vẫy trong tuyệt vọng như một con thỏ đáng thương nằm trọn trong hàm răng của sói xám mà thôi. Đây không phải lần đầu France lấy máu của United Kingdom và lần nào hắn cũng thành công cả, chỉ có em luôn quy phục hắn.
- Máu!
- Máu!
Hai con dơi trên kia vẫn bay thành một vòng tròn, tông giọng ma mị cất lên như muốn đùa giỡn với em. Những âm thanh ấy cất lên liên tục khiến em gần như ù đi, đầu óc dần trở nên choáng váng và tầm nhìn của em đang mờ đi.
Không ổn rồi, hắn uống nhiều quá.
- Dừng... đi mà... Tôi không thể....
Đôi tay nhỏ bé của em còn bám trên áo hắn buông thõng xuống, cả người vô lực để hắn tự do sử dụng. Mà hắn cũng thích nhìn em như thế lắm. Hắn rời đi mà chiêm ngưỡng, hắn nhoẻn miệng cười và trên đôi môi lạnh ấy là những dòng chất lỏng đỏ tươi.
- Em ngoan như này từ đầu có phải đỡ đau đớn không? - Hắn hỏi, thừa biết em chẳng còn đủ tỉnh táo để đáp lại.
Hắn nghiêng khuôn mặt thanh tú kia sang để tiếp cận bên cổ còn lại của em. Hắn một lần nữa chuẩn bị đưa nanh vào. Nhưng một con dơi đen xám với đôi mắt đỏ bay tới.
- Hoàng tử, Bá tước Germany tới ạ.
- Bảo cậu ta đợi đi, ta có chuyện quan trọng hơn.
Dứt lời, hắn quay lại công việc chính, lần nữa lấy những giọt máu quý giá của em làm United Kingdom ngất đi.
~~~//~~~
Em không nhớ rõ chuyện gì đã diễn ra vào hôm đó. Em vừa trở về nhà, còn mừng rỡ khoe với gia đình em đã nhận được học bổng để du học. Bố mẹ em cũng vui lắm, còn làm cho em những món ăn ngon. Em những tưởng rằng đó là một ngày hạnh phúc.
Đêm ấy, em tự thưởng cho mình một ngày nghỉ ngơi và đi ngủ thật sớm, trước khi chìm vào giấc mộng, United Kingdom còn nghĩ đến những ngày tháng tới ở nước ngoài sẽ tràn đầy bất ngờ. Em mỉm cười khi thiếp đi.
Chỉ để phát hiện ra em đã bị một tên ma cà rồng tên France bắt đến lâu đài của hắn. Trong mắt em, hắn rất đáng sợ, nhất là khi nói ma cà rồng cũng được quy là một trong những loại ma quỷ ở thế giới con người. Bề ngoài hắn giống hệt em, còn mang hình dạng một chàng trai trong tuổi 20 - 25 điển trai, France cũng cho em rất nhiều thứ: đồ ăn, đồ chơi, quần áo,... nhưng không bao giờ là tự do. Và dĩ nhiên, hắn là ma cà rồng và hắn cần máu. Hắn cần máu của em.
Những ngày sau đó như một sự lặp lại không hồi kết, hắn lấy máu em, để em ngủ trong khi hắn giải quyết việc riêng, luôn có người hầu ở đó phục vụ bữa trưa hay chiều cho em, rồi hắn cùng em ăn tối, nếu em đã quá mệt vì thiếu máu, hắn có thể đợi, nhưng hắn không bao giờ từ bỏ.
Đối với UK, cuộc sống này là cơn ác mộng ghê rợn nhất.
~~~//~~~
- Sắp đến sinh nhật 18 của em rồi, em có thích gì không?
Hắn ôm em vào lòng, để em ngồi cùng hắn trên ngai vàng rồi thủ thỉ. Mùi hương của hắn rất quyến rũ nhưng không đủ để UK thả lỏng, em đang sợ lắm.
-.... Làm ơn... Cho tôi về nhà đi.
- Em đang ở nhà rồi mà. - France mỉm cười đáp lại.
- Đây... đây không phải nhà của tôi!
Em giẫy người, thành công khiến hắn buông tay rồi nhảy ra khỏi ghế, chỉ là chưa kịp nhấc chân bỏ chạy đã bị France bắt lại. Hắn giữ chặt lấy khuôn mặt sợ hãi với nước mắt của em, ép em nhìn thẳng vào mắt hắn.
- Nhà của em là ở đây. Em nên quên cái nơi kia đi. Từ giờ, em phải ở đây với ta.
France nói xong thì ngay lập tức chiếm lấy đôi môi hồng phai ngọt ngào mà ngấu nghiến. Đúng rồi, ngoài lấy máu em, tên ma cà rồng này còn thể hiện những hành động tình cảm với UK. Nhưng là em không thể chịu được, mà sức chẳng đủ để tự cứu lấy chính mình. Em chỉ biết gọi bố mẹ trong vô vọng rồi chấp nhận sự thật em sẽ mãi thua cuộc trước hắn.
- Ta yêu em lắm - Hắn nói khi hôn lên khuôn mặt em - Nên ta sẽ không để em đi đâu cả.
- A... Anh còn chưa một lần gặp tôi. Xin đừng như thế. - Em cầu xin hắn.
- Không, em yêu, ta nhớ kĩ lắm.
Sự thật rằng France và United Kingdom đã từng gặp nhau rồi nhưng khi ấy, France đang trong hình dạng con dơi, bay qua thế giới loài người như bài thử thách cho Hoàng tử ở độ tuổi trưởng thành theo truyền thống của vương quốc. Thân là Hoàng tử, có những người không ưa hắn và đã bày mưu ám sát hắn giữa đường bay.
Cánh của hắn rách ra đầy đau đớn vì gặp phải những mũi dao tẩm thuốc độc bất ngờ mai phục. Hắn rơi xuống. Hắn định sẽ biến lại, nhưng ở đây có con người. France cứ nằm im trong hình hài ấy mà nghĩ cách, còn máu của hắn vẫn tiếp tục mất đi.
Hắn cần máu.
Đúng lúc ấy, một cậu bé chạy tới che đi ánh nắng buổi ban trưa cho hắn. Em ôm hắn bằng đôi tay nhỏ bé, bao bọc lấy hắn trong khi tìm người giúp đỡ.
Lúc ấy, hắn chỉ cần máu thôi, hắn đang mất quá nhiều. Lợi dụng khi em không tập trung, hắn đã đâm cặp nanh nhỏ vào lòng bàn tay ấm áp rồi hút mạnh. Hắn khát lắm và hắn uống như hắn chưa bao giờ được thưởng thức máu vậy.
Cuối cùng, em bất lực đưa con dơi bị thương về nhà. Bố mẹ em đều không hề thấy con dơi mất máu sắp chết mà bỏ qua, họ dùng băng cầm máu rồi bôi thuốc, còn cho hắn một chiếc lồng riêng để nghỉ ngơi.
Vì chất độc đã được khử trùng, vết thương của France chỉ chưa đầy một tuần là lành rồi. Hắn đã đủ sức tiếp tục bài thi.
- Ngươi muốn đi luôn sao? - Em hỏi.
Thời gian qua tuy ngắn, nhưng em và bố mẹ rất quan tâm đến hắn, hắn đi như vậy em sẽ thấy có chút mất mát. Em hiểu con dơi này không thuộc về nhà của em, thế giới của nó rộng lớn hơn nhiều.
- Hãy bảo trọng nhé.
Em mở lồng sắt để hắn rời đi. Nhưng em không thể biết hắn đã níu lại một chút để ghi nhớ khuôn mặt em, nhớ về những người đã cứu hắn.
- Đ.... Đó là anh? - Em kinh ngạc hỏi lại.
- Đúng rồi, em yêu à, cái mạng này là do em cứu về. Em đã cứu ta trong khi bao kẻ chỉ muốn thấy ta bị cọc đâm thẳng vào tim thôi. Ta yêu em nhiều lắm, em biết chứ? Ta nghĩ ta đã phải lòng em từ cái nhìn đầu tiên ấy rồi!
Mỗi câu nói của France chỉ khiến United Kingdom càng hoảng lên. Tốc độ nói của hắn nhanh chóng như sợ không thể diễn đạt hết được cho em nghe vậy. Đôi mắt ma cà rồng hai màu kia còn đang pha chút điên dại. Hắn điên rồi.
- Kể cả thế, tôi cũng không thể ở lại đây với anh được!
-.... Sao lại thế? - Sự vui vẻ của France mất đi rồi, hắn sẽ nghiêm túc nghe em nói.
- T... Tôi không thuộc về thế giới này. Tôi phải quay lại cuộc sống của tôi. C.. cảm ơn anh lâu nay đã luôn nghĩ về tôi nhưng tôi không thể ở đây.
Em cố gắng giải thích nhẹ nhàng với hắn vì chỉ cần hắn không nghe lọt, hắn sẽ trừng phạt em mất.
- Ý em là em không muốn ở đây vì em là con người?
United Kingdom gật đầu. Em còn nhiều lí do hơn thế, nhưng em sẽ đưa ra từng luận điểm một cách dễ hiểu nhất cho hắn.
- Vậy nếu em là ma cà rồng, em sẽ ở lại?
United Kingdom không hề lường trước câu hỏi này. Hắn có ý gì thế?
- Ta tưởng chuyện gì lớn lắm nhưng không sao, thế này cũng tốt. Ta sẽ biến em thành ma cà rồng và em sẽ sống với ta.
- K... Không phải thế! Anh hiểu nhầm rồi-
- Hiểu nhầm?..... Haha.... Hahaha!
France bật cười đủ lớn khiến United Kingdom nhận thứ được chuyện gì đó nguy hiểm sẽ xảy đến với em. Liệu hắn có vì giận mà tiếp tục hút máu của em không?
- Biến em thành ma cà rồng không phải là hiểu nhầm, UK. Nó đã là kế hoạch của ta rồi. Thực ra ta muốn đợi em 18 tuổi mới đưa em về đây, ai ngờ em được đi du học nên ta mới đẩy sớm kế hoạch này lên. Còn tại sao lại là tuổi 18 ư? Hình như quan niệm của con người thì tuổi 18 là khi em đẹp nhất nhỉ. Vậy nên ta quyết định sẽ giết em để hồi sinh em thành ma cà rồng đẹp nhất ở đây!
Giết? Hắn rốt cuộc đang nói gì thế? Âm thanh dần chẳng còn ghi lại trong kí ức của em nữa nhưng UK chắc chắn hắn sẽ ra tay với em khi em tròn 18....
Hắn sẽ giết em để biến em thành giống loài của hắn, những loài ma hút máu.
Ở vương quốc này, chỉ những ma cà rồng thuần túy mới có khả năng ấy. Nạn nhân của ma cà rồng sẽ chết trước hoặc tại phần đầu của nghi lễ, ma cà rồng thuần chủng sau đó chuyển máu của mình vào người nạn nhân để hoàn thiện bước thứ hai, biến nạn nhân thành một ma cà rồng. Và cũng chỉ có hai bước như thế, nhưng con người lại hoàn toàn mất đi cuộc sống cũ để bước vào thế giới đen tối này.
- À, dĩ nhiên, có lẽ ta cũng nên làm thế với bố mẹ em. Như vậy thì chúng ta sẽ sống cuộc sống bất tử này một cách hạnh phúc!
Em kinh hãi đến không thể cử động khi France nhắc tới gia đình em. Trong đầu em luôn vang lên âm thanh "chạy đi", "ở lại thì cả em và bố mẹ em đều chết đấy" nhưng hắn sẽ không để em thoát đâu.
France nhìn thấy nỗi sợ đến đỉnh điểm cùng tuyệt vọng tới khóc còn không thể của UK, hắn cúi xuống, khẽ hôn lên khắp khuôn mặt của em.
Keng.... keng.... keng.....
Tiếng đồng hồ quả lắc điểm từ đâu vang vọng vào phòng. Chuông đánh 12 lần, 12 tiếng vang vang trong không gian.
Bây giờ là 12 giờ đêm. Nhưng nó cũng là 0 giờ của ngày hôm sau.
Và đúng như hắn nói, sinh nhật em đến rồi - hôm nay là sinh nhật thứ 18 của United Kingdom.
Em đưa đôi con ngươi đang rung lên mà nhìn hắn. Hắn có biết không? Hắn biết ngày đó là hôm nay không?
- Nào, đừng run thế - Hắn mềm giọng trấn an - Em đã chết từ mấy tiếng trước rồi.
United Kingdom chết rồi sao? Nhưng em còn thở mà, em vẫn đang thấy hắn.
- Ta đã bỏ thuốc độc vào bữa tối của em. Dĩ nhiên, nó không phải là loại có hiệu lực ngay lập tức.
Cuối cùng, em vẫn quá sốc mà chẳng thể nói lên được lời nào.
- Chúc mừng sinh nhật thứ 18 của em, United Kingdom.
France hôn lên môi em một lần nữa. Khi hắn rời đi, UK đã chẳng còn thở. Cơ thể em vô lực và dần mất nhiệt.
United Kingdom mất khi em chỉ vừa 18 tuổi.
- Hoàng tử, nghi lễ đã chuẩn bị xong, chỉ đợi ngài nữa. - Một người hầu bước vào thông báo.
- Được thôi. À, còn bố mẹ em ấy?
- Chúng tôi đưa họ ra trước rồi ạ.
France gật đầu hài lòng. Hắn bế United Kingdom lên rồi tiến ra ngoài, bắt đầu nghi lễ tái sinh này.
- Chào mừng em đến cuộc sống mới, em yêu.
~~~~~~~~~~~~~\\~~~~~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net