#51: Những mẩu truyện ngắn siêu cute

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
England gập quyển sách về các loài vật nuôi vào. Sau khi dồn hết việc lên Britain và UK, y đang tận hưởng thứ gọi là "nghỉ hưu" với chồng của mình. Mọi thứ bắt đầu chán đi nên y tính đến việc nuôi con vật trong nhà.

- Scottie, ta muốn nuôi con này. - Y chỉ vào hình con giống trên trang bìa.

- Con gì thế? - Scotland ngồi bên cạnh ngó sang xem.

- Mèo Scottish tai cụp.
.
.
.
.
.
.
.
Mấy ngày sau, đơn đặt hàng của y về.

- C.... Cái gì thế, Scotland?

- Mèo Scottish tai cụp.

À, đó là một con mèo bự chà bá, to gấp 2 y, lông xanh, đi hai chân và đội tai giả nhỏ xíu mang tên Scotland đang đứng trước mặt England.

- Mèo về rồi. Em nuôi đi.

- Chê.

~~~\\~~~

2.
Đây là Kingdom of France, người đang đói cồn cả ruột nhưng vợ bắt gã phải đợi tới khi France và United Kingdom đi chơi về mới được ăn tối. Và hai người họ cùng ăn bánh đợi.

Dĩ nhiên là Kingdom of France ăn xong trước rồi, số lượng bánh còn chẳng đủ cứu lấy chiếc bụng đói của gã đây.

Thế mà England vẫn ngồi bình tĩnh, tau cầm miếng bánh sừng bò, thỉnh thoảng lại cắn một miếng thành ra bánh mãi không hết.

- Ta muốn ăn tối rồi.

- Anh đó, sao có thể để bọn nhỏ ăn một mình được?

- Em nói xem bao lâu chúng nó mới về.

- Ai biết chứ. Chúng nó đang trong giai đoạn vui chơi mà.

England nhún vai trả lời gã, hai tay cũng theo động tác, hướng về hai bên, y còn không đề phòng người kia, tay cầm bánh sừng bò còn đưa ra gần gã. Mà gã cũng chỉ đợi thế thôi.

Khợp.

Đến khi England nhìn lại thì gã đã cắn hơn nửa bánh của y rồi.
.
.

.
.
.
- Bánh của ta mà! Bánh của ta!

- Ngoan, ta xin lỗi. Ngoan.

Mặc dù miếng bánh sừng bò kia ngon thật nhưng đổi lại là gã phải dỗ quốc gia nhỏ này đây.

~~~//~~~

3.
Tối đẹp trời hôm ấy, tòa đại sứ quán Pháp tại Anh bỗng lên đèn sáng rực, trải cả thảm đỏ ra đến sân chào đón chiếc xe ngựa mang ấn của Hoàng gia Anh.

- Mon coeur - Kingdom of France ngạc nhiên đón England vào lòng - Sao em đến đây?

- Có một số chuyện xảy ra ở Buckingham nên em và UK nhỏ bé - Y vừa nói vừa dẫn người ra trước mặt gã - Sẽ qua đây ngủ ké.

Đúng lúc ấy, France cũng đi ra đón England và UK.

- Nhưng tòa đại sứ hiện chỉ có 2 phòng ngủ. - Kingdom of France suy nghĩ.

- Không sao, ta và UK ở ghép với hai người cũng được.
.
.
.
.
.
.
- Vậy hai đứa ngủ ngon. Bọn ta sẽ ở phòng bên cạnh nếu hai con cần.

England nói vậy rồi đóng cửa phòng ngủ, để lại cháu trai tên United Kingdom 3 phần ngơ ngác, 7 phần phát tín hiệu ét o ét mà không được bắt sóng.

- Vậyyyyy - France lên tiếng sau khi cửa đóng - Anh chỉ có một cái giường.

United Kingdom nhìn thấy đôi mắt mong đợi của France và người biết hắn muốn gì.

- Tôi ngủ sofa cũng được.

- Không được!! - France phản đối ngay. - UK nhỏ bé không thể nằm lạnh như thế được!

United Kingdom thật muốn đấm hắn quá, tên "UK nhỏ bé" là England gọi người, không phải để hắn thích là dùng.

- Vậy anh ra sofa đi.

- Em không thương anh sao? Nằm ở đó chật lắm, lạnh nữa, không thoải mái.

France ngay lập tức nhảy tớ ôm lấy United Kingdom, kể lể. Giọng hắn như thể hắn khổ sở lắm vậy.

- Thôi được, ngủ chung một hôm-

- THẬT HẢ?!

United Kingdom cuối cùng cũng nản lòng chấp nhận yêu cầu chưa nói thành tiếng của France làm đôi mắt hắn sáng lên vui mừng, hắn giữ chặt người nhỏ trong lòng rồi mới bế người đặt lên giường.

Ít nhất United Kingdom chịu để yên cho hắn làm.

- Chuyện gì đã xảy ra tại Buckingham?

Ở phòng bên kia, Kingdom of France hỏi England tròn nghi ngờ vì với an ninh cung điện tốt như vậy, làm gì có sự cố gì được chứ. Hơn nữa, England còn tránh câu hỏi của gã làm gã đoán ngay chẳng có gì đáng lo cả.

Thực ra England sang tòa đại sứ vì lúc chiều cậu cháu trai yêu quý của y được tên Pháp kia tỏ tình rất lãng mạn, cả quản trường Trafalgar đều biết. United Kingdom rối bời hết cả tối nên England đã đưa UK đến ở với France một đêm cho bình tĩnh. Tiện thì y sang thăm người yêu luôn.

- Anh không thấy vui vì ta đến đây sao? - Y đổi chủ đề.

- Có chứ! Ta rất mừng vì em đến đây.

Kingdom of France nhanh chóng ôm lấy England, gã không muốn y hiểu nhầm. Nhưng thề có Chúa, đôi mắt gã nhìn xuống phần cổ trắng nõn lộ ra sau lớp áo ngủ của gã mà y đang mặc.

Và rồi Kingdom of France phải niệm chú để giữ tỉnh táo:

"Có cuộc họp vào sáng mai. Có cuộc họp vào sáng mai. Có cuộc họp vào sáng mai."

~~~\\~~~

4.
- Bố ơi.

Great Britain đang làm việc thì con trai ngài gọi vào. Dĩ nhiên, ngài cho người vào.

- Con làm nốt việc giúp bố nhé.

Sau mấy giây quét xung quanh phòng thì United Kingdom đề nghị, Britain cũng có chút bất ngờ.

- Ta làm được. - Nhưng ngài chiều con quá rồi mà.

- Con sẽ làm hết đống còn lại và thay bố họp các buổi họp chiều nay.

-...... - Giờ thì ngài thật sự khó hiểu rồi - Có chuyện gì sao con trai?

United Kingdom bối rối, người đang nghĩ nên nói với Britain thế nào mới phải.

- Bố sẽ đồng ý chứ?

- Là gì thế, UK?

- Bố sẽ đồng ý đúng không?

Sự thật là không ai trong gia đình Đại Anh có thể từ chối United Kingdom, nhất là khi người đã dùng đến ánh mắt cầu khẩn độc nhất vô nhị của riêng mình.

- Được rồi. - Britain bất lực đồng ý.

- Cảm ơn bố! Chuyện là ngày mai con và France sẽ đi chơi.

Người biết nhắc đến France sẽ làm sắc mặt Britain xấu đi mà. Nhưng ngài đã cho phép rồi.

- .... Được. Con về phòng nghỉ đi mai mới có sức.

United Kingdom sau đó mừng rỡ ôm lấy ngài một cái mới rời đi.

Chỉ là, người không biết rằng buổi hẹn hò cặp đôi của France và United Kingdom đã có thêm một người nữa đi cùng - Great Britain.

~~~\\~~~

5.
Hoàng gia Pháp khi chọn tên cho con kiểu:

- Nó là con trai ta - Kingdom of France nói - Nên đặt tên là France đi.

Hoàng gia Anh belike:

- Aww mini Scottie đáng yêu quá~ - England vừa nói vừa bế con.

- Mini Scottie? Ta thấy Great Britain hay hơn đấy. - Scotland lên tiếng. Scottie là tên y đặt cho anh mà.

Sau một đêm bàn bạc, con trai của họ chính thức tên là Great Britain.

- Ta đang nghĩ - Great Britain nói với vợ ngài - Hay chúng ta ghép tên vào để đặt cho con nhé?

- Được chứ! Dù sao con cũng là con của bố mẹ, phải không? - Northern Ireland mỉm cười đồng ý rồi quay sang chơi với con - United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net