Búp bê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Sau khi nói chuyện một lúc với EU mọi thứ có vẻ trở nên hỗn loạn, Việt Nam cũng đã nhanh chóng đứng dậy mà đi ra ngoài, cứ thế mà đi mất không để lại chút dấu vết gì, cái thứ trong tay áo cũng ngừng toát ra một chất khí kỳ lạ.
   Hiện tại cậu đang ở trong căn phòng đặc biệt dành cho chone ấy, đến bây giờ có lẽ đã không còn ai nhớ đến cái cơ thể tàn tạ kia của cậu nữa.... bởi vì họ phải lo cho một kẻ sắp chết khác...Italy. Có vẻ như cậu đã không chỉ hút thứ chất độc chết người ra khỏi cậu ta... mà còn hút đi cả những thứ có giá trị khác...
   Lấy ra từ trong tay hai cục hình tròn lớn đã lấy từ SK lần trước, cậu nói trong căn phòng trống.

– Kích hoạt ! -Việt Nam-

[ Đang tìm tần số ]

[ Đã tìm thấy tần số phù hợp ]

[ Tiến hành biến chất ]

[ Hoàn tất ]

   Bỗng một chiếc màn hình giống như lúc cậu ở Lape hiện ra, bên đó giờ...chỉ còn là một mảnh đất trống, dường như tất cả mọi thứ đã sụp đổ....cậu bỗng lên tiếng.

– Ngươi có ở đó không ? -Việt Nam-

   Thật kỳ lạ, hiếm khi cậu lại quan tâm đến một kẻ nào đó... còn dường như không xác định được sự hiện diện của kẻ kia, bỗng một tiếng nói rè rè vang lên, người kia như vui mừng mà la hét.

– QU--- V----- TÔI ĐÃ NH- ---- LẮM ĐẤY !!!! R-- CUỘ- LÀ NGÀI ĐÃ Ở --- --- ?!!!! -...-

–...10 ngày nữa ngươi sẽ được gặp ta...! -Việt Nam-

– T.. THẬT S-- ?! -... hớn hở-

– Ừ... từ đây đến đó hãy sống sót ! Và đem theo "vô cực" cho ta ! -Việt Nam-

– V...----- !!! -...-

–...ta sẽ thưởng cho ngươi sau ! Tạm biệt ! -Việt Nam-

   Lập tức tắt ngay trước khi người kia kịp nói gì thêm nữa, nhưng dường như trước khi tắt đi cậu có thể nghe rõ tiếng hú hét của kẻ kia đang dồn dập đến...cậu lại nói.

–...số liệu ! -Việt Nam-

[ Thống kê số liệu ]

[ Hiện tại năng lượng còn 70% ]

[ Suy xét nguyên nhân ]

[ Thời gian kết nối quá dài ]

   Im lặng cậu không nói gì nữa, cầm trên tay hai cái cục tròn của SK dường như vô cảm mà quên mất rằng cậu ta đã khóc thảm thương như thế nào khi cậu lấy nó đi...

   Kẻ vô cảm như cậu liệu sẽ có kết cục như thế nào ? Đó là một câu hỏi khó để trả lời... một quốc vương trẻ tuổi tài ba... giờ đây lại thể hiện rõ sự độc ác và vô tâm của mình.... nhưng không ai có thể làm gì khác..... xã hội đang làm ngơ cho cái ác lộng hành, dường như lại không phải điều gì quá đặc biệt, kết cục của kẻ vô cảm sẽ được coi là độc ác, bị ruồng bỏ và có cái kết tệ nhất.... nhưng rốt cuộc đó cũng chỉ là những lời sáo rỗng trong những cuốn tiểu thuyết, sự thật rằng kẻ vô cảm...lại là kẻ mạnh nhất.
   Nhưng liệu cậu có thật sự là một kẻ vô cảm ? Nếu là vô cảm vì sao lại tỏ rõ sự quan tâm đến "hầu cận" của mình ? Nếu là vô cảm vì sao lại khen thưởng người khác ? Nếu là vô cảm vì sao lại không đày đoạ người ta ? Cậu rốt cuộc cũng chỉ là một ẩn số.... à không... không đúng cho lắm...cậu không phải một ẩn số...cậu rất dễ hiểu... vì cậu là một con búp bê.... một con búp bê tuân theo lệnh của người khác..... một con búp bê... một nhân vật phụ trong chính câu chuyện của mình... mà...ngay từ đầu cậu làm gì có câu chuyện của mình đâu ? Không có suy nghĩ riêng, không có cảm xúc riêng, cũng chẳng hề có mối quan hệ nào...chả khác nào một nhân vật phụ....nhân vật phụ trong chính câu chuyện của mình...

.

.

.

.

.

.

"Ôi đúng là chàng hoàng tử đáng thương"

"Số phận chàng lại do kẻ khác định đoạt"

"Cảm xúc chàng chỉ là hư vô"

"Kẻ như chàng quả thật không được chào đón"

"Kẻ bị ruồng bỏ thì làm sao hiểu được cảm xúc của con người"
__________________________________
Cảm ơn vì đã bình chọn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net