Chương 33: Harem xuyên không (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Nam sau khi nín khóc liền xuống nhà ăn cơm cùng ba người anh, cha của bọn họ vẫn luôn ở trong phòng của mình dưỡng thương và chỉ khi có việc quan trọng mới xuất hiện.

Dainam vẫn luôn trong tình trạng dưỡng bệnh kể từ hồi thi đấu phép thuật với Pháp. Tiểu Nam cười lạnh siết chặt tay, nhen nhóm ý định trả thù.

Vietnam như nhìn thấy suy nghĩ của cậu ta, cũng không ngăn cản. Căn bản anh không ngăn cản được. Trong cuốn tiểu thuyết này, Pháp đấu với Dainam chỉ vì muốn khoe mẽ sức mạnh với America, chính bản thân Dainam cũng chấp nhận rủi ro khi chiến đấu.

Tiểu Nam kia lấy tư cách gì trả thù?

Vietnam công tư phân minh, tỏ vẻ thiếu niên trong sáng lương thiện, đáng yêu nhưng lạnh lùng, mạnh mẽ gì đó đều là tiểu thuyết dỏm mới dám viết như vậy.

Tuy cả bốn người đều thi đỗ vào một học viện pháp thuật thuộc hàng top của các trường có danh tiếng, nhưng cấp bậc sức mạnh của họ không cùng đẳng cấp. Thế nên Tiểu Nam nhanh chóng bị tách khỏi ba người kia.

Gương mặt vốn luôn tươi cười ngọt ngào lập tức trầm xuống u ám, Tiểu Nam lấy khăn tay tùy tiện lau tay rồi vứt vào thùng rác. Cậu ta khinh thường tất cả mọi người vây quanh cậu ta, một kẻ ngạo mạn không coi bất kì thứ gì ra hồn.

Vietnam chậc lưỡi lắc đầu, anh không thể rời xa khỏi Tiểu Nam quá 10 mét, nếu có thể anh cũng chẳng muốn ở lại đây xem màn lật mặt của Tiểu Nam làm gì. Anh tự nhận thấy cậu ta có thể cảm nhận được anh, liền giữ một khoảng cách an toàn mà đi theo.

"Kẻ nào? Cút ra đây cho tao!" Tiểu Nam bỗng dưng nhìn vào chỗ của Vietnam mà âm trầm nói.

Anh còn vốn ngạc nhiên, tưởng rằng cậu ta phát hiện ra sự tồn tại của mình. Nhưng Vietnam quá kì vọng vào cậu ta rồi.

Một ánh sáng trắng lóe lên trong không trung, không gian bị rạch nát bằng một vệt sáng lớn. Một hình bóng bước ra từ trong chùm sáng ấy, khi ánh sáng dần dần lụi tắt, anh cùng Tiểu Nam liền thấy được rõ dung mạo của đối phương.

Đó là một cô gái có ngoại hình khá xinh đẹp với mái tóc hồng ngọt ngào tỏ hương thơm quyến rũ, gương mặt thấp thoáng sau tấm vải che mặt cũng vô cùng thanh tú. Dáng người cao dong dỏng, khi đến gần Tiểu Nam thậm chí có thể cao hơn.

"Cô là ai?" Tiểu Nam cảnh giác nhìn cô ta.

"Fufufu~ Một câu hỏi rất hay. Ta là Kuzichi, thần của thế giới này, người đã đưa ngươi vào cuốn tiểu thuyết America harem" Kuzichi đặt tay lên trước ngực mà tự hào giới thiệu.

Nhưng cô ta mở mắt ra, nhìn thấy Tiểu Nam đã rút con dao găm từ đâu đó mà phi thẳng vào cô. Kuzichi nghiêng người dễ dàng tránh thoát được con dao găm đó, tuy nhiên, bàn tay của cậu ta đã tóm chặt được cổ cô.

"Tại sao lại đưa tao đến đây? Vì sao lại là tao!?" Đôi mắt của cậu ta mở to trừng trừng nhìn Kuzichi. Gương mặt của cậu đột nhiên áp sát lại khiến cô đỏ mặt, rồi vội che mũi lại, máu mũi cứ ròng ròng chảy ra.

Tiểu Nam cau mày rồi thả cô ta ra, con điên này từ đâu ra vậy?

"Trời ơi, Tiểu Nam Nam, cậu có biết là bản thân xinh đẹp đến thế nào không?"

Tổ Quốc do mình tạo ra đúng là quá đáng yêu mà, vậy phải nhanh nhanh để dàn Harem đè Tổ Quốc thôi!

Kuzichi vừa nghĩ vừa lau máu mũi.

"Ta thấy Tiểu Nam trong cuốn tiểu thuyết này quá yếu đuối, bị bắt nạt mà không có sức phản kháng. Ta đưa cậu đến thế giới này là vì muốn thay đổi cuốn tiểu thuyết với nội dung rác này! Tất nhiên, các ông chồng của cậu cũng sẽ sớm yêu cậu lại thôi" Kuzichi che môi cười thần bí.

"Hừ, coi bộ bà biết rõ về bản thân tôi" Tiểu Nam khoanh tay trước ngực rồi xoay người, không còn thái độ thù địch với Kuzichi nữa. Nhìn thấy hành động này của cậu, cô ta lại mất một lượng máu lớn nữa. Sát thương nhanh sắc của Tổ Quốc cao quá

"Tôi đến đây để thay đổi cuốn tiểu thuyết này, vậy bà vào đây làm gì?"

"Ta à? Fufufu~ Tất nhiên là... Đến chơi rồi! Có việc gì cậu cứ kêu ta, thế giới này do ta nắm giữ, đám chồng của cậu dám bắt nạt cậu thì cứ gọi ta!" Kuzichi nháy mắt rồi nói với Tiểu Nam.

Ở thế giới trước, Tiểu Nam không chỉ là một ma pháp sư thiên tài. Mà cậu còn có một gia đình hạnh phúc với các ông chồng của cậu, họ thậm chí còn có con với nhau rồi.

Nếu đã xuyên qua đây, cậu ta sẽ đoạt lại tất cả những gì thuộc về mình!

"..." Hình như có mỗi bản thân Vietnam là người không biết chút gì? Anh nghe cuộc đối thoại của Kuzichi và Tiểu Nam, thậm chí còn nhìn thấy suy nghĩ của họ, trong lòng có hàng vạn con ngựa ầm ầm chạy qua.

Xã hội của Tiểu Nam cho phép một vợ nhiều chồng à??

Còn gì mà Thần? Rồi tác giả tự xuyên vào tiểu thuyết của mình sao? Chị gái à, lau sạch vết máu đi và uống thuốc vào. Bệnh này là bệnh không nhỏ đâu.

Rốt cuộc là Vietnam anh có vấn đề hay là thế giới này điên cả rồi?

Đây còn là một cuốn tiểu thuyết hơi bất bình thường không?

Donglaos! 004! Các người ở đâu rồi, anh cần gấp thuốc an thần!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net