15. Băng sơn hiệu ứng ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-------- 7:00 a.m --------

Cạnh...

Một người trẻ tuổi thanh niên bước vào lớp, bề ngoài người này chỉ có hai mươi mấy, hắn có một đầu đen tuyền tóc ngắn vuốt ngược ra sau, trên khuôn mặt nghiêm túc kia là một đôi đêm tối giống như ánh mắt được che khuất đằng sau cặp kính mỏng. Hắn mặc màu trắng áo sơ mi kết hợp cùng màu đen quần dài, trên tay cầm một cuốn thật dày quyển sách. Hắn tên IUPAC, là giáo sư môn hóa của các countryhumans và là giáo sư hàng đầu của Der Zeitgeist về hóa học.

" Hôm nay chúng ta sẽ thực hành, các ngươi lấy tài liệu rồi xuống phòng thí nghiệm. "

Nghe IUPAC nói xong, mọi người nhanh chóng lấy tài liệu sau đó đuổi theo hắn xuống phòng thí nghiệm.

Khu vực nghiên cứu của học viện nằm cách khu dạy học cũng không quá xa, đi bộ hơn mười phút là tới. Thật không hổ danh là Der Zeitgeist ngay cả khu vực nghiên cứu cũng như vậy xa hoa. Chỉ thấy một tòa nhà rộng lớn với kiến trúc khá lạ mắt được bao quanh bởi cây xanh cùng núi giả, có cả một cái hồ cá nhân tạo nữa, nhìn từ xa chẳng khác gì khách sạn.

IUPAC dẫn mọi người đến một căn phòng rất lớn, ở đây có rất nhiều các loại hóa chất và thiết bị.

" Các ngươi sẽ thực hành theo tổ, hai người một tổ, do ta phân." Sau một hồi phân tổ cùng vào vị trí sau, IUPAC bắt đầu nội dung bài giảng hôm nay, thuốc nổ.

" Làm xong nhiệm vụ các ngươi muốn làm gì liền làm, chỉ cần không quá quá lố là được. "

...

Nhìn trên bảng rối loạn số liệu cùng trên bàn thành quả, Phù Lan có chút vô ngữ. Nàng đảo mắt qua người được phân cùng tổ với nàng, từ khi IUPAC giảng bài xong và đưa ra công thức số liệu thì hắn liền bắt tay vào làm, hắn hành động nhanh nhẹ lưu loát làm nàng không có chút cơ hội xen vào. Thấy vậy Phù Lan chỉ có thể ngồi quan sát hắn làm, mỗi số liệu hắn lấy vô cùng chuẩn xác, động tác lại rất dứt khoát cẩn trọng. Hắn chỉ dùng một phần tư thời gian đã hoàn thành xong nhiệm vụ IUPAC giao cho mỗi tổ.

Mặc dù hắn làm nhanh nhưng chất lượng sản phẩm lại rất hoàn hảo, ngay cả IUPAC còn phải khen ngợi hắn. Bây giờ hai người họ đang thảnh thơi và có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn cho đến hết thời gian. Nhưng hiện tại Phù Lan cùng bạn hợp tác của nàng lại không có bất luận gì động tác, không khí ở chỗ hai người rất im lặng thậm chí có chút đóng băng. Không phải do hai người có gì mâu thuẫn mà do hai người này thực chất là đồng loại a. Nói xem ngươi nghĩ gì khi hai tảng băng ở cùng một chỗ? Một tảng băng sẽ là hàn khí bức người, còn hai tảng băng đương nhiên là đóng băng không thôi rồi.

Vị này hợp tác với nàng thiếu niên tên là Russia, mặc dù hắn chẳng khác gì một tòa băng sơn lạnh lẽo nhưng hắn lại rất mỹ, mỹ đến mức khiến cho nữ nhân cũng phải thấy hổ thẹn.

Chỉ thấy hắn này một trương tuấn mỹ tuyệt luân khuôn mặt như trời cao hoàn mỹ nhất tác phẩm, hẹp dài mắt phượng, giấu phía sau hàng mi là cặp kia giống như tháng chạp băng tuyết, vô cùng thâm u trầm lãnh màu xám hai tròng mắt, ôm tẫn thế gian phong hoa. Hắn có được một đầu nhu thuận màu băng lam tóc ngắn ẩn ẩn hiện ra nhợt nhạt ánh sáng tùy ý rũ. Cao ngạo dáng người tràn ngập băng lãnh hàn ý, phảng phất đóng băng đỉnh vương giả, cường thế mà nội liễm. Nhìn từ xa hắn chẳng khác gì băng tuyết nhi tử.

...

Một lúc sau, hai người vẫn duy trì này im lặng trạng thái, Phù Lan cảm thấy có chút nhàm chán nàng bắt đầu cầm mấy lọ hóa chất mà chơi đùa. Thuận tay bắt lấy vài lọ đổ vô nhau, khi nàng định đổ một lọ màu xanh hóa chất vào thì một bàn tay ngăn nàng lại.

" Không cần. " Trầm thấp lại có chút lạnh lẽo âm thanh như một cổ mát lạnh thanh tuyền truyền vào tai nàng.

" Lý do? " Nàng nghi hoặc quay qua người bên cạnh.

" Vì..."

Bùm...

Một tiếng nổ lớn vang lên làm mọi người trong phòng đều giật mình quay lại, khói bay mịt mù, IUPAC lập tức chạy xuống. Đợi một lúc khi khói tan đi thì mọi  người mới thấy rõ tình trạng bên trong, chỉ thấy hai cái thiếu niên bị nổ đến đầu tóc thì dựng lên mặt mày thì đen sì. Nhìn trước mắt cảnh tượng có người nhịn không được mà phì cười, IUPAC khóe mắt giật giật mà nhìn trước mặt hai cái bị nổ thành cục than thiếu niên. Sau khi kiểm tra thấy hai người không có bị thương gì thì IUPAC mới bắt đầu mở miệng.

" Không phải nói không cần chơi quá lố sao? Các ngươi không biết nguy hiểm? "

" Là do một chút sai lầm thôi lão sư..." Hai người thiếu niên đang định giải thích thì thấy vẻ mặt nghiêm túc đến dọa người của IUPAC liền ủ rũ cuối đầu nhận sai.

" Xin lỗi, ta sai rồi, lão sư... "

" ...đó là hậu quả. " Russia tiếp tục lời nói vừa bị đánh gãy khi nãy.

"..." Nàng quay qua nhìn hắn, nhìn hai cái kia bị nổ thành than thiếu niên rồi lại nhìn trên tay mình lung tung rối loạn hai bình hóa chất, Phù Lan thiếu thiếu hứng thú mà để sang một bên.

Đột nhiên cơn buồn ngủ lúc sáng lại bao vây nàng khiến nàng có chút mệt mỏi, nàng liền tùy ý gục mặt xuống bàn nhắm mắt lại không hề để ý tới tảng băng bên cạnh nữa. Russia vô biểu tình mà nhìn Phù Lan hành động, thấy nàng gục mặt xuống bàn ngủ rồi hắn liền dời mắt, lật ra trên bàn quyển sách khi nãy hắn đem theo qua đây mà chăm chú đọc.

Ở một bên khác, nhóm Việt Cộng cũng đã hoàn thành nhiệm vụ IUPAC giao cho, sau khi xong việc Việt Cộng liền theo quán tính ngẩng đầu nhìn về vị trí của nàng, vừa nhìn đáy mắt liền hiện lên một tia kinh ngạc. Cùng nhóm với hắn China, thấy hắn biểu hiện cũng tò mò nhìn theo, thấy trước mắt cảnh tượng China cũng hiểu tại sao Việt Cộng lại kinh ngạc như vậy.

Hai người đó, một cái lãnh đạm, một cái lạnh lẽo ở chung một chỗ mặc dù khiến cho không khí có chút đông cứng nhưng người ta có thể cảm nhận được phía sau sự đông cứng đó lại là sự hài hòa cùng ăn ý. Đây là do băng sơn chạm băng sơn gây ra hiệu ứng sao ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net