17. Nho nhỏ sự cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--------- 11:30 p.m --------

Màn đêm buông xuống, toàn bộ tựa như bị nuốt chửng bởi một màu đen tĩnh mịch. Chỉ có ngân bạch ánh trăng lẳng lặng tràn ngập không gian, vẩy khắp nơi quang cùng những ánh sáng nhỏ bé từ các tòa nhà, hàng quán. Người qua lại cũng dần trở nên ít đi, mọi thứ đang dần dần chìm sâu vào giấc mộng.

Trên một cái vắng lặng con đường, Phù Lan chậm chạp thong thả mà bước đi, hai bên nhu hòa ánh đèn kéo dài nàng bóng dáng, xung quanh không bóng người chỉ lâu lâu mới có một vài chiếc xe chạy vội qua, không khí tĩnh mịch đến thê lương cùng đáng sợ. Nhưng đối với nàng, hiện tại lại cho nàng một cảm giác rất thoải thoái và bình yên thay vì là đáng sợ. Đây mới là thuộc về nàng thế giới a, tĩnh mịch cùng cô quạnh.

Hồi chiều, sau khi nhắn tin cho Việt Cộng, nàng vừa kịp giờ chạy tới Double Sweet, cứ nghĩ mọi thứ sẽ bình tĩnh như thường ngày nhưng không ngờ hôm nay lại có người ở Double Sweet tổ chức tiệc sinh thần. Tới gần giờ nàng về tiệc còn chưa tàn mà trong tiệm thì chỉ có một mình Aurora, mọi khi còn có một người nhân viên phụ nàng tuy nhiên hôm nay người đó lại bận việc xin nghỉ rồi. Nhìn nàng như thế bận rộn, Phù Lan chỉ đành ở lại mà giúp nàng, dù sao bình thường nàng đối với nàng vẫn rất tốt.

" Tên này ngươi muốn chết sao? "

" Ngươi câm à. "

" Dám giành nữ nhân với ta, gan ngươi cũng to thật. "

" Đúng a, không ngờ có người lại dám giành người với lão đại. "

" Chậc, khuôn mặt đúng là so nữ nhân còn muốn mỹ đâu~"

Vài giọng nói giữa màn đêm tĩnh lặng vang lên thật rõ ràng, trong một cái âm u lối đi, là một đám người, tên nào tên nấy cũng đều cầm theo gậy. Nương theo ánh trăng nàng có thể thấy được dung mạo của người đang đứng ở vị trí trung tâm, thì ra là quen biết người a. Khuôn mặt như trời cao hoàn mỹ nhất tác phẩm, băng lãnh khí chất, cái kia như băng tuyết chi tử còn không phải là nàng buổi sáng người hợp tác sao?

Chỉ thấy hắn đang bị một đám người vây quanh, mấy người kia tên nào mặt mũi cũng thật hung dữ khó xem, nhan sắc bình thường cùng hắn đứng một chỗ như hạc lạc bầy gà, đối lập vô cùng rõ ràng. Russia thản nhiên đứng ở đó không có chút sợ hãi, tối tâm lối đi cũng không thể nào che bớt hắn phong hoa, trầm lặng lạnh lẽo trong màn đêm mà tỏa sáng hai tròng mắt nhìn nhảy nhót vai hề giống nhau mà nhìn đám kia người, cả người đều là bức người hàn khí. Nhìn hắn giống như một cái trên đỉnh đóng băng vương giả, thật sâu hấp người tầm mắt.

Russia lạnh lẽo nhìn trước mắt mấy người, tâm tình rất khó chịu, hôm nay hắn phải ở lại học viện để xử lý đống giấy tờ của hội học sinh, lúc xong việc thì cũng đã trễ rồi, hắn bỗng nổi hứng nên không muốn ngồi xe về, định tản bộ một chút không ngờ lại đụng phải đám người này ? Đám người này nói hắn cùng họ giành nữ nhân ? Đùa sao ? Hắn không rảnh. Hơn nữa nếu là sự thật thì tại sao hắn còn không biết đâu?

Thật ra nữ nhân mà đám người kia nói là do một lần nàng tình cờ gặp được Russia, nàng liền gục ngã dưới hắn dung mạo nên mặt dày mày dạng bám theo hắn, làm cho này đang theo đuổi nàng lão đại ghen ghét đố kỵ, đổ lỗi cho Russia cho là hắn cùng hắn giành nữ nhân, hôm nay vô tình thấy Russia đang đi một mình nên hắn mới chặn đường gây chuyện.

Cho nên nói Russia thật vô tội a, nữ nhân kia mặc dù theo đuổi hắn nhưng hắn chưa từng bố thí cho nàng một ánh mắt nữa thì đừng nói hắn biết nàng là ai. Tiếc rằng đám này ngu ngốc lại không cho rằng như vậy.

Tên lão đại thấy Russia như thế thả khí lạnh cũng có chút sợ hãi, do dự nhưng nhìn tới hắn kia thịnh thế dung mạo, đố kỵ ghen ghét lại nổi lên che mờ hắn lý trí. Hắn ra lệnh đám tiểu lâu la của hắn cầm gậy xông tới đánh Russia, hôm nay hắn chắc chắn phải dạy tên nhóc này một bài học ?

Nhìn một tên hăng hái cầm gậy hướng về phía Russia giơ lên, Russia lại không có phản ứng, tên lão đại tưởng hắn sợ đến mức không cử động được liền cười thầm, mặt mũi đẹp đẽ thì ích lợi gì cũng chỉ là cái túi da. Nhưng ngay khi gậy sắp trúng người, Russia nhẹ nhàng nghiêng qua tránh đi sau tung một đòn ngay mặt khiến tên máu thịt lẫn lộn mà lăn ra bất tỉnh.

Hắn quay đầu nhìn đám người còn lại, màu xám tròng mắt mang theo vô tận hàn ý làm cho đám kia người không tự chủ được run rẩy, một cổ lạnh lẽo lan tràn khắp cơ thể bọn hắn. Tên lão đại sợ hãi nuốt nước bọt nhưng ngay sau đó liền bị sự phẫn nộ thay thế, hắn tức giận kêu tất cả cùng lên. Thì ra không phải chỉ có bộ túi da, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có một người, hắn không tin nhiều người vậy mà không đánh lại tên nhóc đó.

Phù Lan đứng ở đầu hẻm nhỏ nhàn nhạt nhìn bên trong cảnh tượng sau đó không quan tâm xoay người rời đi. Nàng không thích lo chuyện bao đồng.

" ... "

Russia tuy rằng rất giỏi, nhưng song quyền khó địch bốn tay, huống chi ở đây một đám gần hai mươi người, mặc dù đám kia người tài nghệ cũng chẳng ra gì nhưng vẫn gây cho hắn một chút vướn bận.

Bốp...Rầm...

Một tên nữa bị Russia đá văng thẳng vô tường,  từ bên hông một tên đang cầm gập hướng hắn đập xuống, lam phát thiếu niên nhanh chóng đưa tay phải ra đỡ, tay trái theo vòng cung mà đáp thẳng vào mặt tên xấu số kia, chỉ thấy hắn răng môi lẫn lộn mà ôm mặt khụy xuống đất. Đúng lúc này thì có hai tên nhào lên, trước khi gậy hạ xuống Russia liền giơ tay trái chặn lại, tay phải đập thẳng vào cổ tên trước mặt, tên đó vừa gục xuống, tên còn lại ở sau lưng liền lợi dụng khoảng trống mà đánh thẳng lại đây, Russia nghiêng người nắm tay hắn vặn ra sau rồi cho hắn một đòn thật mạnh ngay gáy.

Ngay khi Russia đang đánh cùng hai tên này thì phía sau có một kẻ đang lảo đảo đứng dậy, hắn từ trong túi lấy ra một con dao gấp, con dao lóe sáng đâm thẳng về phía lam phát thiếu niên . Dư quang lóe qua Russia đang định nghiêng người tránh đi, thì...

Bốp...

" Aaaaaaa..."

Keng...

Rầm...

Tên đang cầm dao hét lên một tiếng, tay buông lỏng, con dao theo đó mà rơi xuống, lợi dụng lúc đó Russia liền đá tên kia bay ra xa. Lúc này hắn mới thấy được tình trạng của tên vừa định đánh lén hắn, chỉ thấy tay phải của hắn thấm đẫm huyết, giữa đó là một viên đá cắm sâu vào da thịt.

Nhẹ nhàng tiếng bước chân vang lên, Russia theo đó nhìn lại, một cái bạch phát thiếu nữ đang ngược ánh sáng mà đứng, hắn không thấy rõ nàng sắc mặt, chỉ thấy nàng đôi kia trạm lam mắt lấp lánh sáng lên, tại đây hẻm nhỏ, cực kỳ lóa mắt. Hắn nỉ non, trong mắt có chút kinh ngạc.

" Là ngươi... "

" Sao ng... cẩn thận." Hắn đang định mở miệng thì lại thấy một tên lại cầm dao hướng nàng đâm tới, hắn sắc mặt liền thay đổi kêu lên. Nhưng ngay sau đó một cái chói tai tiếng hét vang lên lấn đi của hắn lời nói.

Chỉ thấy đang xông tới nàng tên kia hét thảm một tiếng rồi ôm cổ tay gục xuống ngay dưới chân nàng, thảm thiết tiếng la vang vọng khắp tối tăm lối đi khiến người nghe sởn gai óc. Phù Lan nhíu mày.

" Thật sảo." Nàng nhẹ nhấc chân, một đạp xuống cổ làm tên kia bất tỉnh. Xung quanh lại một lần nữa trở nên tĩnh lặng. Trừ Russia tất cả đều hoảng sợ nhìn về phía nàng.

Không để ý xung quanh ánh mắt, Phù Lan lãnh đạm nhìn Russia, rõ ràng trên mặt nàng không có gì biểu tình nhưng không biết tại sao hắn lại cảm thấy nàng như đang nói ' Hảo phiền, ngươi nhanh lên a. '

Không có phụ lòng nàng, sau một loạt tiếng động vang lên Russia đã giải quyết hết đám còn lại, tên lão đại ban nãy còn dương dương tự đắc hiện tại thì ôm một con đen thui mắt mà bất tỉnh, một đám nằm la liệt không có tên nào thần chí còn tỉnh táo.

Đứng ở ngoài đường lớn, Russia quay qua hỏi nàng.

" Tại sao ?"

" Ngươi giúp ta, ta giúp ngươi, không ai nợ ai. "

" Ta giúp ngươi...? " Nghe nàng nói, hắn có chút mơ hồ.

" Hồi sáng. " Phù Lan nhìn hắn nhàn nhạt nói. Lúc nãy nàng vốn định bỏ đi rồi, chỉ là nghĩ tới hồi sáng hắn giúp nàng, nên nàng mới quay lại không ngờ lại thấy cảnh hắn sắp bị đâm một dao.

" Nga." Russia gật đầu tỏ vẻ đã nhớ. Bầu không khí xung quanh hai ngươi lại trở nên im lặng. Được một lúc thì hắn lại mở miệng.

" Ta đưa ngươi về. "

" Không cần. "

" Ngươi một người rất nguy hiểm... " Russia không đồng tình nói.

" Ngươi chắc sao? " Nàng liếc hắn một cái.

" ... " Nhớ lại lúc nãy cảnh tượng hắn liền im lặng.

-------- Trước cửa biệt thự --------

" Tới rồi. " Phù Lan quay đầu nói, thật là... này tảng băng rốt cuộc cũng đi theo nàng về tới nhà.

Russia gật nhẹ đầu, không nói gì liền hướng một cái khác phương hướng rời đi. Nhìn hắn biến mất phương hướng nàng cũng đi vào nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net