21. Germany suy tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu đường trên không, mây đen nhẹ nhàng xâm nhập nhiễm âm u một vùng, như thế thiên lại không chút nào ảnh hưởng đến người người đi đường, tiếng nhạc, tiếng nói chuyện, tiếng cười, kêu mua thanh, nơi nơi náo nhiệt tạo nên một khúc không lắm êm tai hài hoà giai điệu.

Ngã tư thượng có một cái xinh đẹp nữ hài, tuyết trắng tóc dài tùy ý thả nổi bật trên màu đen áo sơ mi phủ tới đùi, phần đuôi áo nở rộ từng đoá bỉ ngạn đỏ. Kết hợp với đó là màu đỏ váy ngắn cùng một đôi boot đen. Người tới người đi theo bản năng yêu thích cái đẹp mà tầm mắt dừng trên người nàng. Nhưng nữ hài không phát hiện giống nhau, ánh mắt cô quạnh tựa như cùng thế giới này không quan hệ một loại. Đơn bạc thân ảnh đứng ở ồn ào ngã tư thượng nhường nàng có vẻ càng thêm cô tịch.

Phù Lan không có để ý xung quanh ánh mắt mà đi đến hôm nay của nàng mục tiêu, mục tiêu của nàng hôm nay vẫn là...thư viện. Trở về chiều hôm qua...

" Ngày mai ngươi có dự định gì sao ? "

Aurora đi tới Phù Lan bên người.

" Không có."

" Ta có thể đề nghị cho ngươi một nơi, nếu có hứng thú liền đến đó nhìn nhìn."

" ? "

Aurora nhìn nàng khó hiểu biểu tình liền nở nụ cười " Thư viện, cách đây hai con đường ở phía tây có một toà không tồi thư viện."

" Sao lại cùng ta nói cái này ? "

" Vì ta thấy ngươi khá thích đọc sách đâu. "

" ... Không hẳn, chỉ là dùng giết thời gian." Nàng cảm thấy đoạn đối thoại này có chút quen quen, dường như cũng có ai đã từng hỏi nàng ?

" Nga ? Không quan hệ, ta chỉ là nói nói, đến đó thư giãn cũng là cái không tồi ý tưởng. "

Cho nên hôm nay rảnh rỗi nàng sẽ đi tới toà này không tồi thư viện.

...

Ở trên phồn hoa con đường, hiện đại nhà ở, hiện đại quán ăn, hiện đại kiến trúc,... đi hết này tràn ngập hiện đại hơi thở con đường, cuối cùng sẽ thấy được một toà mộc mạc mang theo dấu vết cổ xưa nhà được bao bọc bởi một dãy tường rào hoa. Trên cổng treo tấm gỗ được khắc chữ Maya. Toà nhà này có hai tầng được xây bằng gỗ, từng mặt gỗ bên trên đều có vết tích chứng tỏ nó đã tồn tại rất lâu.

Phù Lan đẩy cửa vào, bên trong không gian rộng rãi thoáng đãng không giống bên ngoài có vẻ hơi chen chúc. Từng kệ thư sắp xếp ngay thẳng, bên cạnh đó là các cái bàn dài ngắn đều có, tất cả đều làm từ gỗ.

Nghiêng đầu nhìn sang bên trái nơi đó có một cái tóc bạc trắng lớn tuổi phụ nhân đang ngồi nhìn thư. Nhận thấy được có người tiến vào, phụ nhân ngẩng lên, đối diện với nàng mỉm cười.

" Vào đi thôi, tiểu bằng hữu. "

...

Phù Lan không có mục đích dạo khắp các kệ sách, trạm lam tròng mắt đảo qua từng quyển từng quyển. Sách ở nơi này hầu hết đều là cũ, thậm chí có những quyển đã có từ rất lâu, đủ thể loại, đủ ngôn ngữ,... thật là một toà đa dạng thư viện.

Đi qua các kệ lịch sử thư, chính trị thư, ngôn ngữ thư, văn hoá thư ... Nàng đều có chút hứng thú thiếu thiếu, tới gần cuối một kệ, đôi mắt dừng lại, vươn tay định lấy một cuốn hấp dẫn nàng thư. Nhưng sau đó Phù Lan liền buồn bực phát hiện nàng lấy...không tới. Cho dù đã kiễng chân vẫn không thể lấy tới, đang lúc nàng định lại một lần nữa vươn lên thì cảm giác phía sau có gì đó tới gần, tròng mắt xẹt qua lạnh lẽo hàn quang theo bản năng mà nhanh chóng quay đầu.

Chỉ thấy một cái thiếu niên đang đứng sau lưng nàng, tay hắn ngừng ở trên không trung, ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng. Cảm thấy người này không có ác ý, chậm rãi thu hồi toàn thân phòng bị trạng thái, ánh mắt nàng lại lần nữa trở nên lạnh nhạt mà đối diện hắn. Thiếu niên chỉ khựng một chút rồi tiếp tục vươn tay nhẹ nhàng lấy xuống quyển sách. Phù Lan liếc mắt qua trên tay hắn thư, đang định rời đi chỗ khác thì một cánh tay chặn lại ngay trước mặt nàng.

" Của ngươi. "

" ... "

" Không phải ngươi muốn quyển sách này sao ? " Thấy nàng không trả lời thiếu niên liền hỏi.

Phù Lan ngẩng đầu, lúc này nàng mới nhìn rõ cái này đứng phía sau nàng người, là một cái xinh đẹp thiếu niên. Từ lúc nào xinh đẹp sinh vật lại trở nên nhiều như vậy, đi chỗ nào cũng có thể bắt gặp một cái. Thế giới này có độc sao ?

" ...Cảm ơn ngươi. " Nàng vươn tay tiếp nhận trong tay hắn thư.

Kia thiếu niên không nói gì chỉ nhẹ gật đầu rồi rời đi. Phù Lan không để ý này nhỏ ngoài ý muốn tiếp tục dạo nốt một cái cuối cùng kệ sách. Này cuối cùng kệ là tiểu thuyết thư, đi tới gần phía cuối kệ thì nàng ngừng lại lấy xuống một quyển sách, nhìn nhìn trên tay mới lấy được thư, nàng xoay người đi ra ngoài.

Vừa đi ra bàn thì nàng gặp lại vừa nãy thiếu niên, hắn ngồi ở bên cạnh cửa sổ. Dị thường tuấn mỹ thiếu niên tĩnh lặng ngồi đó, mềm mại màu đen tóc ngắn bị ánh sáng chíu vào mạ một tầng kim quang vô cùng nhu thuận mà rũ xuống hắn kia trắng nõn tinh xảo sườn mặt. Đĩnh kiều chóp mũi, đạm sắc môi, mật kim sắc con ngươi phảng phất như chảy xuôi rượu ngọt, khiến người không tự chủ mà say mê sa vào. Một lớp thấu kính cũng không thể che đi hắn kia xinh đẹp đôi mắt mà còn tăng thêm cho hắn bảy phần uy nghiêm ba phần trưởng thành. Trên người sơ mi và quần bó phát hoạ ra hắn mê người vóc dáng, thon dài bàn tay nắm lấy màu đen cây bút trên giấy mà di động, hắn toàn thân tản ra ưu nhã khí chất rồi lại mang theo vô hình lạnh nhạt.

Đi lại nơi cách xa thiếu niên chỗ ngồi xuống, Phù Lan mở ra quyển sách, bắt đầu xa vào một cái khiến cho nàng đỡ nhàm chán thư thế giới.

----------------------------------

Hôm nay là cuối tuần, không cần đến học viện nên Germany định sẽ ở trong thư phòng làm luận văn và cùng này đó hấp dẫn thư bên nhau cả ngày. Dự định là vậy tuy nhiên kế hoạch của hắn lại gặp phải nho nhỏ trục trặc và nguyên nhân gây ra vấn đề là ca ca hắn, Third Reich.

Nghĩ tới ca ca... Germany liền xuất hiện một tia bất đắc dĩ.

Hắn ca ca cái gì cũng tốt chỉ có duy nhất một tật xấu là...quá quan tâm hắn. Nga, không phải nói là hắn không nghĩ ca ca quan tâm hắn mà do sự quan tâm này làm hắn có chút vô ngữ mà thôi. Hắn không phải hài tử nhưng Third Reich lại cứ đương hắn là hài tử mà đối đãi, dù hắn đã nhắc nhở hắn rất nhiều nhưng hắn vẫn không sửa. Nề nà là hắn không nghĩ vì thế mà chống đối lại ca ca cũng giống như Third Reich mà dù quan tâm hắn lại chưa bao giờ thật sự ngăn cản hắn làm những việc hắn muốn với tiền đề không được tổn thương chính mình. Nhưng ...

Ca a, cái gì gọi là không cần mê mụi trong công việc, cái gì gọi là sợ ta sẽ kết hôn với sách, cái gì... ta còn chưa đến nông nỗi nên ngươi không cần như thế ...'thương tâm' nhìn ta nha. Trước khi giống mọi lần đối mặt ca ca giáo dục, Germany quyết định thay đổi hắn kế hoạch, hắn sẽ ra ngoài không oa ở trong nhà nữa.

Đỉnh Third Reich • nhà có nhi tử trưởng thành • vui mừng ánh mắt Germany cưỡi xe đi ra khỏi cửa lớn. Đi tới hắn toà kia quen thuộc thư viện, vừa đi vừa nghĩ mặc dù không bằng ở nhà nhiều thư nhưng để ngao một ngày thì cũng dư thừa rồi. Nếu Third Reich mà biết hắn đệ đệ suy nghĩ không biết có hay không bị tức chết ? Ta là kêu ngươi ra ngoài chơi a, chứ không phải kêu ngươi đổi một cái chỗ đọc sách a. Chỉ tiếc hắn còn không đệ khống đến mức mà phải đi theo dõi hành tung Germany cho nên hắn sẽ không biết.

Bước vào thư viện, tìm quen thuộc chỗ ngồi xuống, Germany tiếp tục chính mình vừa nãy bị Third Reich đánh gãy công việc. Hắn ngồi được một lúc thì nghe nơi này chủ nhân mở miệng ' Vào đi thôi, tiểu bằng hữu.' Mặc dù lão phụ nhân giọng nói không lớn, nhưng tại này an tĩnh không gian nghe vẫn rất rõ ràng. Hắn theo hướng tiếng nói nhìn qua, trong mắt loé qua kinh diễm nhưng ngay sau liền biến mất thay vào đó là chút ngạc nhiên. Ở cửa, một cái mỹ lệ nữ hài bước vào, nàng dường như không để ý phía bên này mà đi vào bên trong các kệ sách.

Germany không nghĩ sẽ ở đây gặp nàng, nghĩ nghĩ lần trước gặp nàng hình như cũng là ở thư viện. Hắn biết nàng, Germany dù ít đi lại trong học việc nhưng chỉ cần ra ngoài liền nơi nào cũng có thể gặp người đang bàn tán về nàng, chỉ cần là người của Der Zeitgeist không biết nàng cũng thật khó. Nàng là ba thiếu gia nhà Đại Nam muội muội, so với các ca ca nàng lẫy lừng thành tích, thì nàng chiến tích cũng không hề kém cạnh, một loạt trốn học, gây sự, bắt nạt, háo sắc...các kiểu khiến người ' trầm trồ ' chiến tích.

Nhưng hiện tại xem ra lời đồn thật không đáng tin cậy. Vừa nghĩ Germany vừa thu hồi tầm mắt.

...

Hắn đem trên kệ thêm một quyển tham khảo lấy xuống, đi được vài bước thì hắn ngừng lại nhìn cái kia đang vươn tay lấy sách 'phong vân' nữ hài. Nhìn nàng kia vì không vớ tới mà không mau lại vẫn chấp nhất biểu tình khiến hắn không tự chủ được muốn giúp nàng.

Nhưng hắn mới từ sau tiếp cận nàng cái kia nữ hài liền quay, lạnh băng mang theo nhàn nhạt sát khí đôi mắt cùng toàn thân phòng bị trạng thái như một cái chuẩn bị chiến đấu dã thú nhìn hắn. Germany kinh ngạc đứng tại chỗ cùng nàng bốn mắt đối diện, cũng liền chưa có tiếp theo động tác. Thời gian lúc này như ngừng trôi, kia nữ hài cũng dần thu hồi sát khí lộ ra một bộ lãnh đạm, hắn cũng khôi phục lại đây, che giấu chính mình khi nãy thất thố, Germany liền như không có gì lấy xuống từ kệ quyển sách.

Thấy nữ hài sắp rời đi, hắn giơ tay chặn nàng.

" Của ngươi. " Nàng không có đáp lại, hắn liền tiếp tục nói.

" Không phải ngươi muốn quyển sách này sao ? "

" ...Cảm ơn ngươi. " Kia nữ hài do dự trong chốc lát, rốt cuộc cũng tiếp nhận hắn đưa qua thư, Germany chỉ nhìn nàng một cái rồi xoay người rời đi.

Như thế sát khí cũng không phải một cái chỉ biết gây sự nữ hài sẽ có...vậy cổ kia lạnh băng sát khí là từ đâu ? Germany suy tư mà trở lại chỗ ngồi của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net