29. Chúng ta tư bôn đi !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hảo sảo...

Hảo phiền...

Hảo chán ghét...

Ba cái liên tục " hảo ", Phù Lan buông thấp đầu xuống che dấu trong đôi mắt đã dần hiện lên lạnh băng sát khí.

" Nói chuyện đi, câm rồi rồi sao ? " Catherine thấy nàng cúi đầu, liền càng thêm đắc ý cùng khinh thường.  Gia tộc cao quý lại thế nào ? Thân phận cao quý thì ra sao ? Còn không phải chỉ là cái địa vị hèn mọn tư sinh. Một cái Như Nguyệt đã khiến nàng khó chịu còn thêm này một cái.

Như Nguyệt nàng không thể đụng chẳng lẽ chỉ một cái tư sinh nữ nàng còn không thể đụng. Bọn hắn quan tâm nàng cũng chỉ là mới lạ, nàng tin nàng chỉ là đang trang, đợi bọn hắn phát hiện bộ mặt thật của nàng còn không phải như cũ bị vứt bỏ sao.

Tuy là nghĩ như vậy nhưng nàng vẫn không cam lòng a.

Bọn hắn như vậy cao cao tại thượng, dựa vào đâu nàng có thể gần gũi bọn hắn, dựa vào đâu lại có được sự quan tâm của bọn hắn, dựa vào đâu, dựa vào đâu...dù là nhất thời cũng không được...

Càng nghĩ càng khó chịu, càng nghĩ càng không cam lòng, Catherine đề cao giọng " Đồ tạp chủng, ngươi coi thường ta sao ? " Tay cũng đã giơ lên hướng Phù Lan đánh qua.

" Các ngươi đang làm gì ? " Lười biếng thanh tuyến vang lên.

Catherine tay dừng ở giữa không trung, quay đầu nhìn cái kia phá hỏng nàng việc vui người.

Một cái cõng quang thiếu niên đang đi tới. Thiếu niên đĩnh bạc dáng ngươi, lục mâu tóc bạc, trên miệng treo một cái tà khí tươi cười, từ tính tiếng nói tràn đầy cao ngạo cùng đùa giỡn. Nhưng trong mắt hắn lại không tồn tại ý cười, lục đôi mắt ở ánh sáng hạ phiếm lạnh băng quang, sấn bên mắt phải một vệt đỏ càng thêm sắc bén.

" I.E học trưởng..." Thấy rõ người tới, Catherine các nàng có chút hoảng loạn, ai chẳng muốn ở trong mắt các vương tử là hình tượng tốt đẹp đâu, các nàng cũng không ngoại lệ.

" Ta đang hỏi các ngươi đang làm gì đâu "

" I.E học trưởng, ta...ta..."

" Là nàng đánh Catherine nên Catherine mới tự vệ." Một cái mồm mép lanh lợi thiếu nữ chỉ vào Phù Lan lên tiếng.

" Đúng vậy, học trưởng."

" Là nàng bắt đầu trước." Còn lại mấy cái phụ hoạ.

" Nga, vậy sao ? " Italian Empire cười nhìn cái kia lên tiếng thiếu nữ, ánh mắt đảo một vòng rồi đinh ở Catherine trên người.

" Đúng...đúng vậy, là nàng định động thủ nên ta...ta chỉ là tự vệ."

" Nhưng những gì ta nhìn thấy lại khác đâu ? "

" Ta...ta..." Catherine bị kia một đôi lục  mâu nhìn chằm chằm chỉ cảm thấy cả người như trụy hầm băng, một cỗ lạnh lẽo chạy khắp mạch máu đông cứng nàng lại. Nàng mấp mấy môi phát ra không hoàn chỉnh mấy cái từ đơn.

Những người khác cũng run rẩy nhìn hắn, đứng trước một cái countryhuman khí thế không phải ai cũng có đủ dũng khí để bảo trì bình tĩnh. Bọn họ sinh ra đã là thượng vị giả, cho dù khí thế không có toàn bộ khai hoả nhưng cũng không phải mấy cái sinh hoạt trong nhung lụa thiếu nữ có thể đỉnh được.

" Nhớ kỹ, ta không nghĩ nhìn thấy tương tự việc xảy ra, còn bây giờ thì...cút ngay." Vẫn như cũ tươi cười, vẫn như cũ ngữ khí nhưng trong giọng nói đều là cảnh cáo ý vị.

" Catherine, chúng ta... chúng ta đi thôi." Hilary kéo bên cạnh nàng thiếu nữ, Catherine phẫn nộ ánh mắt dừng ở Phù Lan trên người, sao đó mới không cam lòng bị người kéo đi.

Nhìn trước mắt cuống quýt bỏ chạy mấy cái thiếu nữ, Italian Empire hừ lạnh một tiếng. Sau đó hắn quay đầu lại nhìn từ đầu tới cuối đều im lặng thiếu nữ. Tức giận nha, bình thường luôn dỗi(?) hắn, ngay cả trước mặt Boss nàng đều có thể không sao cả, hiện tại lại bị một đám yếu đuối nữ nhân bắt nạt còn không phản kháng, nếu không phải hắn phát hiện, nàng đã bị nữ nhân kia đánh một bàn tay...ách, với tính cách hiện tại, có lẽ nàng sẽ không để mình chịu thiệt, nhưng vẫn khó chịu a.

" Phù Phù, ta vừa giúp ngươi đâu, ngươi không phải nên cảm ơn ta, ân nhào vào lòng ngực cảm ơn ta cũng không phản đối nha~" Áp xuống trong lòng khó chịu, hắn vừa nói vừa mở rộng hai tay, kéo ra khoé miệng.

Nãy giờ đứng im Phù Lan rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, trạm lam đôi mắt không còn vừa rồi lạnh băng sát ý, nàng lạnh nhạt mở miệng, " Người nên cảm ơn ngươi là nàng, không phải ta."

Italian Empire ngẩng người chốc lát rồi lại khôi phục bình thường tùy ý bộ dạng, " Ngô, thật thương tâm, ngươi vứt bỏ ta, bây giờ còn lạnh nhạt với ta."

" ... " Vừa rồi cứng đờ không khí bị hắn một câu phá nát.

Phù Lan bất đắc dĩ thở dài, mỗi lần ở cùng tên này, nàng cảm thấy số lần nàng thở dài cộng lại đều so trước kia càng muốn nhiều. Phiền phức là có nhưng lại không có chán ghét cùng tức giận, thậm chí còn có nhỏ một chút dung túng, tên này sinh ra để khắc nàng sao ?

Reng...reng...reng...

" A, vô học rồi a, Phù Phù ngươi không nhanh sẽ muộn học nha."

Người muộn học nên là ngươi đi, ngươi đang ở khu Chủ Nghĩa Xã Hội a.

" Ta muộn cũng không sao vì không có người dám quản ta." Như hiểu nàng suy nghĩ, Italian Empire kiêu ngạo nói.

Nga...

" Không học."

" A ? "

" ... Hiện tại không nghĩ đi học." Phù Lan mị mị đôi mắt, nàng hiện tại không nghĩ gặp bọn hắn, nhìn bọn hắn lại khiến nàng nhớ lại cái kia không khống chế được cảm xúc khiến nàng rất khó chịu.

Italian Empire im lặng nhìn nàng một lúc, " Vậy chúng ta tư bôn đi."

" ???!..." Nàng trừu trừu khoé miệng nghe hắn lời lẽ chính đáng, giọng điệu nghiêm túc phun ra một câu. Không mau cảm xúc bị quét không còn một mảnh.

Tên này thật sự đầu óc có vấn đề sao ?

" Ta nói thật a, hiện tại ngươi không nghĩ đi học, ta cũng không nghĩ, nên cùng bỏ trốn là hợp lý nhất."

" ... " Ngươi có ý định trốn học từ đầu nên mới xuất hiện ở đây đi ?

" Sao nào ? Sao nào ? "

" ... ... Hảo." Nghĩ nghĩ lại thấy nó quái quái nên nàng lại bổ sung " Nhưng không phải tư bôn, là nghỉ học."

Nhìn nàng bộ dạng nghiêm túc, Italian Empire bật cười, đón nàng ý " Ân ân, là nghỉ học, cùng nhau."

Nói rồi, hai ngươi cùng nhau đi ra một góc khuất của học viện, Italian Empire lưu loát bò lên tường, nhìn như thế nào cũng chỉ bốn chữ ngựa quen đường cũ. Đợi lên tới rồi, hắn quay lại vươn tay về phía nàng. Phù Lan nhìn nhìn, cũng không vươn tay mà lại một lần trình diễn hồi sáng nàng như thế nào vào học viện quá trình. Bên cạnh người tròn mắt xem nàng, tràn đầy kinh ngạc.

" Ngô, đợi một lát, ta kêu người lấy xe."

" Trong nhà kêu đến ? "

" Không, học viện kêu ra ? "

Nàng im lặng chốt lát mới nói " Chúng ta đang...trốn học."

" Ân, ta biết." Italian Empire bấm điện thoại cũng không ngẩng đầu.

" ...ngươi muốn bị bắt lại sao ? "

" Ai bắt ta ? " Nghe tới đây, hắn mới ngẩng đầu lên trong mắt khó hiểu.

" ... Ngươi gọi ai đưa xe ra ? " Nàng không trả lời mà hỏi ngược lại.

" Đương nhiên là bảo vệ nha."

" Không bị bắt ? "

" Đương nhiên, học viện không có quy định học viên không được ra ngoài, nga, kể cả trong giờ học."

" ... "

" ..vậy cần gì muốn bò tường ? "

" Nga, kích thích sao. Như vậy mới có cảm giác trốn học đâu."

" ... " Tên này...

" A, ra tới." Một chiếc màu bạc xe thể thao hướng bọn họ chạy tới. Một cái toàn thân tây trang y phục nam nhân bữa xuống, " Italian thiếu gia, xe của ngài."

" Được rồi, ngươi trở về đi." Italian Empire tiếp nhận trong tay hắn chìa khoá, " Phù Phù, lên xe nha."

" ... " Hảo đi...





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net