Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tám giờ tối, Ngọc Thảo lái xe đi đến điểm hẹn cùng với Lương Linh.

"Ngọc Thảo, đứa nhỏ nhà cậu vì sao cũng có trên xe?"

Mới vừa mở cửa xe, Lương Linh nhìn thấy Thanh Thủy bên trong liền hoảng sợ.

"Hôm nay là sinh nhật Thủy, mình mang em ấy theo đi cùng, làm sao vậy?"

Ngọc Thảo từ từ trả lời Lương Linh.

"Lẽ nào cậu muốn dẫn đứa nhỏ này cùng đi quán bar?"

Lương Linh kinh ngạc mở hai mắt nhìn.

''Không được sao? Thủy cũng là đủ tuổi vị thành niên a"

Ngọc Thảo cho là đúng nói.

"Như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến chuyện của mình''

Liếc nhìn Thanh Thủy, Lương Linh nhỏ giọng nói với Ngọc Thảo, dù sao thì rốt cục nàng cũng là đi mượn vợ người ta, đối với chính chủ bản thân không khỏi có chút chột dạ.

Ngọc Thảo cười cười.

"Haha, sẽ không đâu. Thủy rất ngoan, phải không?"

Bên kia Thanh Thủy bật người hưởng ứng gật đầu.

"Vâng vâng, Thủy sẽ rất ngoan''

Nhìn hai người kẻ xướng người họa, Lương Linh nhịn không được thở dài, thực sự không có sao chứ?

Địa điểm hẹn Lương Linh chính là quán bar nổi tiếng tại thành phố G, Queen's, đây cũng là lý do Ngọc Thảo dám dẫn Thanh Thủy đi cùng. Nếu như là nơi khác Ngọc Thảo có thể do dự, nhưng Queen's thời còn đại học nàng có cùng người khác hùng vốn mở ra quán bar này, nói cách khác nàng chính là bà chủ của Queen's, tại địa bàn của chính mình, còn sợ người khác làm phiền sao?

Đi đến Queen's, đậu xe tại cửa, ngay cả lúc ở ngoài cũng có thể nghe tiếng nhạc từ bên trong, bên ngoài sang trọng, trang trí trang hoàng, phục vụ lại tốt, đây là lý do không ít người thượng lưu lui tới nơi này tại thành phố G.

Ba người vừa vào đến cửa liền bị một phục vụ ngăn cản, vừa vặn quản lý cũng liền đi tới khi nhìn thấy Ngọc Thảo, muốn nói gì đó với Ngọc Thảo lời chưa kịp thốt ra luồn nuốt vào khi nhìn thấy lắc đầu từ nàng.

Lúc này Lương Linh liền nói.

"Phiền phức, dẫn chúng tôi đến tầng 6"

Quản lí ngẩn người liếc mắt nhìn về Ngọc Thảo, thấy nàng gật đầu.

"Được, xin mời theo tôi"

Vừa vào đến đại sảnh quán bar, liền nghe tiếng nhạc đinh tai, cũng làm mọi người có chút hưng phấn, nhất là Thanh Thủy, nàng chưa từng tới qua những nơi như thế này, đối với quang cảnh ở đây toàn bộ đều là xa lạ, hiếu kỳ nhìn ngó xung quanh.

Ngọc Thảo xoa xoa đầu nàng, hướng quản lí nói.

"Anh giúp tôi mở ra cái ghế dài, dẫn em ấy đến đó"

Lại quay đầu hướng Thanh Thủy nói.

"Thủy, em trước tiên đi theo anh ta, chờ tụi chị xử lý chút việc xong liền đi tìm em được không?"

Thanh Thủy dù có chút lo lắng, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng, đi theo quản lí.

"Được rồi, vậy thì bây giờ chúng ta đi xử lý việc của cậu''

Nhìn Thanh Thủy đã rời đi, Ngọc Thảo quay sang Lương Linh nói.

Sau khi người quản lí quay lại, cả hai liền đi theo hắn đến tầng lầu Lương Linh yêu cầu. Hai người hai phong cách nhưng chính là hai mỹ nhân đi cùng với nhau, một người nét đẹp quyến rũ nóng bỏng, một người vẻ trong sáng nhưng lạnh lùng như băng, vạn phần thu hút ánh nhìn của nam nhân trong quán bar.

Trong phòng tầng 6 có khoản năm hoặc sáu người, đang uống rượu trò chuyện, trong đó có một người trẻ tuổi anh tuấn nhìn thấy Lương Linh, khuôn mặt hiện lên tia vui mừng không che dấu được, liền đứng lên đón nàng.

"Linh, em đến rồi"

Một tiếng gọi Linh không chỉ làm cho Lương Linh nổi hết da gà, mà cũng làm cho Ngọc Thảo cảm thấy buồn nôn.

Nghe thấy Thanh Phong đối với mình xưng hô, Lương Linh trực tiếp đánh gãy lời nói.

"Điên, Thanh Phong, anh đừng làm lão nương tôi buồn nôn''

Nói xong vừa định xuất một cước cho hắn đã bị Ngọc Thảo kéo lại, vỗ vỗ vào lưng nàng. Lúc này hắn mới phát hiện ra đi cùng với Lương Linh còn có một mỹ nữ, Lương Linh dung mạo cùng với Ngọc Thảo có thể nói là tương xứng, nhưng khí chất tản ra thì lại kém xa.

Ngọc Thảo tựa hồ trời sinh khí chất cao quý, mà Lương Linh lại không khác nam nhân, điều đó là Thanh Phong nhịn không được kinh diễm trước Ngọc Thảo, liền hướng Ngọc Thảo làm quen.

Lúc này Ngọc Thảo nhỏ giọng nói gì đó bên tai Lương Linh, sau đó quay đầu hướng Thanh Phong mỉm cười nói.

"Xin chào, tiên sinh, làm phiền anh đừng dùng cách gọi thân mật đó mà xưng hô với bạn gái của tôi, bởi vì như vậy làm tôi cảm thấy không thoải mái"

"Vị này là?"

Ngọc Thảo từ miệng thốt ra hai từ bạn gái làm hắn choáng váng, hắn sắc mặt đầy hắc tuyến, nhìn Ngọc Thảo lại quay sang nhìn Lương Linh.

Nghe hỏi, Lương Linh một chút ngại ngùng đều không có, tay phải liền câu lấy Ngọc Thảo, mặt kiêu ngạo.

"Đây là vợ tôi, thế nào? Tôi đây chính là thích nữ nhân, Thanh Phong, anh nếu muốn theo đuổi tôi, tôi nghĩ trước hết anh nên đi Thái Lan giải phẫu đi"

"Lương Linh..."

Hắn há to miệng, không để ý quay sang Lương Linh gọi lớn.

"Anh câm miệng cho tôi, đừng có mà gọi như vậy nữa''

Lúc này Ngọc Thảo cũng không ngăn cản hành động Lương Linh. Lương Linh nét mặt đỏ bừng, rõ ràng là rất tức giận, liền hướng Thanh Phong đạp một cái, trực tiếp đem hắn đá nhào tới bàn, làm nghiêng đổ hàng loạt chai rượu trên bàn.

Lúc này những người đang ngồi uống trò chuyện trên bàn liền đứng lên, vội đỡ lấy Thanh Phong. Đối diện vẻ mặt khốn khổ của hắn, Lương Linh lấy tay che miệng có chút hối hận, nàng là không có dùng lực nhiều, làm sao biết nam nhân này lại yếu như vậy, chỉ một cước là té ngã.

Ngọc Thảo ánh nhìn liếc Lương Linh một cái, điều này làm Lương Linh có chút xấu hổ cuối đầu.

Thở dài, Ngọc Thảo đi đến hướng Thanh Phong cùng mọi người nói.

''Tiên sinh, anh không sao chứ? Thực xin lỗi, Linh tính tình có chút nóng nảy, thỉnh thoảng không tự chủ bản thân''

Thanh Phong vừa định lên tiếng nói không có gì, một nam nhân đỡ hắn vẻ không hài lòng nói.

"Sao chứ, đánh người rồi xin lỗi xem như không việc gì sao? Vậy có phải tôi đánh cô rồi cho cô ít tiền là được"

Nghe lời này, Ngọc Thảo ánh mắt lạnh lẽo, cười nhạt, ngữ khí lạnh băng.

"Vậy anh muốn thế nào?"

Thanh Phong có ý ra dấu cho nam nhân kia thôi đi, nhưng lại bị hắn mang mình ra phía sau, hướng Ngọc Thảo nở nụ cười gian xảo nói.

"Để cho nữ nhân kia quỳ xuống xin lỗi, hoặc là cô hầu tôi một đêm, thế nào? Chúng tôi sẽ làm cô thoải mái"

Đối mặt với nam nhân nói, Ngọc Thảo sắc mặt bình tĩnh.

"Hai điều này đều không có khả năng"

"Không khả năng? Vậy không còn cách nào khác, chúng ta đây có thể đánh cô một cái trút giận cho anh em của tôi"

Nam nhân đẩy Thanh Phong ra, hướng những người khác vây quanh Ngọc Thảo.

End chap.

********************


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net