Chương 85: Yêu Hận Có Xa Lắm Không ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
kéo làm cho choáng váng đầu.

"Yuri, bà làm sao vậy?" Kwang Soo bước vào, trong mắt thấy chỉ có người phụ nữ mình yêu, sắc mặt trắng nhợt, vội vàng tới đây vịn bà.

"Em không sao. Tiểu Jiyeon tỉnh, cho nên em muốn đi xuống để cho người làm đưa chút đồ ăn đi lên." Trong lòng chồng nhẹ nhàng cười một tiếng.

"Thật xin lỗi, dì Lee. . . . . ." Jiyeon thấy Kwang Soo mới nghĩ đến mình lại kích động hơi quá, vội vàng buông tay ra.

"Park tiểu thư, tôi có mấy lời nhất định phải nói rõ với cô." Kwang Soo dừng một chút, ông không có biện pháp giống như vợ mình gọi cô là Tiểu Jiyeon.

"Kwang Soo, anh định nói gì! Không cần hù Tiểu Jiyeon." Yuri đưa tay muốn ngăn Kwang Soo, lại bị ông kéo xuống: "Yuri, không có gì, để anh tới nói."

Jiyeon chỉ có thể cắn môi không nói lời nào, bởi vì cô không biết Kwang Soo muốn nói gì, nhưng không nhìn thấy Eun Jung đi vào, cô đã bình tĩnh rất nhiều.

"Cô không phải muốn gặp con tôi, con tôi cũng sẽ không đến gặp cô. Nó đã bay trở về Thái Lan rồi. Nhưng nó tạm thời trước khi đi có mấy lời để cho tôi chuyển cho cô, chỉ cần cô an tâm bồi dưỡng thân thể tốt, chờ đứa bé thuận lợi sau khi sanh ra, cô có thể đi. Chúng ta biết cô cũng không muốn đứa bé, cho nên đứa bé chúng ta nhất định sẽ đem nó nuôi dưỡng lớn lên, nó tất cả sẽ không liên quan đến cô nữa! Eun Jung cũng sẽ không tìm cô làm phiền nữa. Từ nay về sau, hai nhà chúng ta đều không thiếu nợ nhau." Kwang Soo không để ý tới nghi vấn của vợ mình, từng chữ từng câu mà đem ra nói rõ ràng.

Dù là, Eun Jung không có nói như vậy, nhưng đối với hai bên mà nói đều là kết cục tốt nhất! Cũng có thể nói đây chính là kết quả ông muốn, chỉ là cái kết quả này chậm một chút thôi.

Một đứa bé ông đã đồng ý với Yuri, phải trả một Eun Ji cho bà ấy! Bây giờ không phải là tới rồi sao?

Hai người nếu là vô tình, sao có thể lâu dài đây? Cường cầu là không thể được! Dù là lấy được, cuối cùng vẫn còn có báo ứng!

"Có phải hay không, chỉ cần tôi sinh hạ đứa bé, các người có thể để cho tôi rời khỏi?" Lần đầu tiên, cặp mắt Jiyeon chăm chú nhìn mặt Kwang Soo.

"Tiểu Jiyeon. . . . . ." Yuri mở miệng, con gái bà không phải nói như vậy chứ? Tại sao Kwang Soo có thể nói Jiyeon những điều này?

"Lời nói của Ham Kwang Soo đã nói chưa từng có người hoài nghi. Không ngoài ý muốn, chưa tới hai ba tháng, cô có thể hoàn toàn giải thoát! Chỉ cần cô tốt nhất sanh đứa bé ra là được, đến lúc đó cô muốn đến nơi nào sẽ không có người quản cô." Kwang Soo vỗ nhẹ lưng vợ mình an ủi.

"Tôi đồng ý với ông. Hi vọng lúc đó các người không đổi ý! Hơn nữa không tìm những người bên cạnh tôi gây phiền toái." Giọng điệu của cô có hi vọng có kiên định! Cô cũng là bất đắc dĩ ích kỉ nhưng cô không có biện pháp đối mặt với người kia. Cô vĩnh viễn rời khỏi khống chế của chị, đời này kiếp này không gặp lại.

Jiyeon chưa bao giờ biết mình sau lại sẽ khổ sở như vậy, khổ cực như vậy! Nhưng là đã lựa chọn, cũng không có đường rút lui rồi.

"Yên tâm đi! Tôi đồng ý chuyện của cô thì nhất định sẽ làm được! Cô tốt nhất nghỉ ngơi đi, tôi kêu người giúp việc đem đồ đi lên cho cô ăn." Kwang Soo nói xong, cùng Yuri đi ra ngoài.

Chỉ cần có thể thoát khỏi người kia, để cho cô chết cũng nguyện ý! Huống chi chỉ là sinh hạ đứa bé này mà thôi! Vậy thì sinh đi! Sau khi sanh ra cô có thể giải thoát, vĩnh viễn giải thoát.

Cô muốn rời khỏi ác ma kia thật xa! Cô muốn bắt đầu cuộc sống mới.

Thật sự hận sao? Hận đến muốn dùng con của mình đổi lấy tự do? Cũng đúng, cô cho tới bây giờ cũng chưa có thương yêu đứa bé này! Một người phụ nữ, có thể làm như thế này, cũng coi là nhẫn tâm chứ?

Park Jiyeon, cô quả thật nhẫn tâm! Cũng không biết, đến lúc đó tôi sẽ có tâm tình tốt thả cô rời đi đây?

Ngồi ở phòng nghỉ chuyên dụng tại phi trường, Eun Jung tắt đi máy truyền tin!

"Chủ nhân, chuyên cơ đã chuẩn bị xong! Lúc nào cũng có thể cất cánh!" Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, là Jun.

Eun Jung đứng dậy không nói một câu đi ra ngoài. Nếu không muốn nhìn thấy vậy thì không cần rồi !

-TBC-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net