Chương Kết: Bầu Trời Màu Xanh Đích Thực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nghiệm và tôi chưa bao giờ có được giấc ngủ ngon sau khi nghe nó, bởi tôi biết, ngày mai, ngày mai tôi sẽ lại nằm trên bàn mỗ, sẽ phải chịu phanh phui để họ tìm cách cứu rỗi con người. Những vết thương của tôi sẽ lại lành và họ sẽ lại mỗ ra, tiêm thuốc vào, tôi sợ hãi việc đó trong vô vọng với những tiếng thét gào câm lặng chỉ mình tôi nghe. Cho nên tôi sẽ không muốn anh chúc tôi ngủ ngon. Thay vào đó, tôi sẽ nói với anh rằng "Ngày mai, chúng ta nhất định sẽ cùng ăn sáng", như thế mới tuyệt làm sao!

Rồi sáng ngày mai, tôi sẽ dậy sớm vì cơ thể tôi vốn không cần ngủ nhiều, chỉ cần 2 tiếng một đêm là quá dư rồi, nhưng tôi sẽ không nỡ rời khỏi người anh nên sẽ ngủ nhiều hơn, nhưng nhất định tôi sẽ dậy sớm hơn anh, sẽ chuẩn bị cho anh buổi ăn sáng ngon lành nhất. Rồi anh sẽ thức giấc, anh sẽ nhìn qua phần giường trống nơi tôi đã rời đi, tiếp theo sẽ thế nào nhỉ? À phải rồi, anh sẽ xuống bếp để tìm tôi, lúc đó mặt trời đã lên cao hơn lúc hừng đông, những tia nắng ban mai sẽ chiếu vào làm đôi mắt màu mật ong của anh thêm trầm ấm dịu dàng, anh sẽ nhìn tôi, sẽ hôn lên trán tôi chào một ngày mới mà rằng:

- Ngày mai, nhất định lại ăn sáng cùng nhau!

~KẾT THÚC~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net