#22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tớ đang nằm ườn ra sưởi nắng. Lâu lắm rồi mới có một hôm nắng, phải tận hưởng tí chứ. Ngoài kia, cánh hoa hồng rơi lả tả. Bao nhiêu tiếng hét vì ngạc nhiên, vì vui mừng. Còn trong lớp học im ắng đến lạ. Chỉ còn tớ cả Lâm. Đơn giản, tụi nó không đi với người yêu thì cũng đi hóng. Còn tớ thì chả còn tâm trạng đâu mà xem với chả chiếc. Gato lắm!

À mà không biết hôm nay crush có tặng quà cho người yêu không ta? Chắc là có đó. Nghĩ đến lòng lại quặn thắt. Haizz, tặng thì tặng chỗ nào kín kín chứ đừng tặng chỗ tớ nhìn thấy. Tớ chớt đó!

Rồi tớ thấy thằng Huy- hotboy khối 8 tớ, bước vào lớp tớ. Huy nhìn trông là đẹp trai đấy, tóc dựng kiểu undercut, nghĩa là giông giống với vuốt keo đó các cậu! Mặt hình chữ điền, có má lúm. Dáng người cao, cao lắm! Cậu nào mà xem phim " Gửi thời thanh xuân ngây thơ tươi đẹp" thì sẽ hình dung được, thằng này na ná dáng giống Giang Thần mà! Thế nên tất nhiên có bao nhiêu con bị nó "chài". À thực ra là nó chả thả thính ai đâu, cơ mà lũ con gái cứ mê nó như điếu đổ. Lũ điên! Thằng này thì có gì tốt đẹp chứ? Tóc thì không đẹp như tóc crush tớ. Mặt thì cũng không tròn như crush tớ. Dáng thì cũng... không lùn được như crush tớ.Mà thôi nhé, chỉ 2 điểm kia cũng ăn đứt nó rồi. Thực ra crush tớ cũng chả lùn đâu, nhưng đứng với thằng này thì cũng chỉ là tôm tép mà thôi!

Trở lại với vấn đề chính. Tay Huy đang cầm bó hoa và dáo dác tìm người. Chắc tìm con Tràm á! Kinh, áo bò cer, quần rách cer, giày van đỏ cer, nhìn ngứa mắt không cer chứ? Tớ lơ đi, tiếp tục với công việc sưởi nắng. Nhưng cơ mà tớ  tận dụng cái khoảnh khắc này không được lâu. Vì chỉ 5' sau, lũ fan cộng với lũ nhiều chuyện đã bu chật kín lớp tớ. Tiếng người, ồn ào quá! Chắc là chen ra ngoài làm chai nước thôi! Nhìn đi, đến người lạnh lùng như thằng Lâm cũng phải bực tức rồi!
Lên là phải chuồn lẹ khi hai thế lực địa chủ Lâm và lũ kia có mâu thuẫn. Cái này nó giống như chiến tranh thế giới lần thứ high ( hai) vậy! Lách ra cũng khó!
Và ngày hôm đó, tớ hối hận vì đã không thể chạy sớm hơn!

Lũ nhiều chuyện đột nhiên rẽ ra làm 2 hướng. Tớ chưng hửng cứ tưởng chúng nó nhận ra đẳng cấ quý sì tộc của tớ đây nên mới nhường đường. Lũ nô tì ngoan lắm! Quý tộc sẽ truyền đạt lại với pi sà ( hoàng thượng >_<) ban thưởng cho các ngươi! Nhưng tớ đắc thắng chưa được lâu. Tớ thấy thằng Huy bước xuống chỗ tớ. Tớ thấy trong tớ hình thành lên một nỗi sợ mơ hồ. " Đừng mà! Đừng phải là như vậy! Không phải là tỏ tình! Ha ha! Tường Lý Ngọc Vi! Mày ảo tưởng quá! Đến chó còn không thèm yêu mày, thì mày nghĩ một hotboy như thằng này sẽ yêu mày ư? Không đâu! Huy, Huy! Mau bước qua tao!"

Tớ tự trấn an mình như vậy. Nhưng không! Hình như ông trời không nghe thấy lời thỉnh cầu của tớ. Nó đứng trước mặt tớ, xòe đóa hoa hồng sáp ra chỗ tớ cùng với một câu nói mà có đánh chết tớ cũng không tin:
- Làm người yêu tớ nhé!

Vậy là thật à?

Nó tỏ tình tớ là thật à?

Tớ được tỏ tình là thật à?

Có đánh chết tớ cũng không tin rằng có một ngày, tớ lại lâm vào hoàn cảnh này!

Ngày xưa cứ ao ước rằng có một chàng hoàng tử đến tỏ tềnh mình, và rồi tớ sẽ đồng ý.

Rồi! Hay rồi! Cái ngày đó cuối cùng cũng tới! Cái ngày mà tớ được người khác tỏ tình...

Cảm xúc của tớ bây giờ sao nhỉ?

Vui mừng ư?

Không!

Hạnh phúc ư?

Không!

Chỉ có trống rỗng mà thôi!

Bây giờ mà tớ từ chối thì sẽ khá là " dơ nhục" cho nó.

Còn tớ mà đồng ý thì... crush...

Con Vy nó chập cheng rồi!

Crush tớ có người yêu, vậy tớ còn vấn vương gì?

Chẳng phải là tớ nên buông bỏ crush mà yêu một người mới hay sao?

Đúng vậy!

Nhưng mà, con tim tớ không cho phép!

Tớ không muốn làm người yêu một người mà tớ không yêu đâu!

Tớ phải làm sao đây????

Từ chối thì sẽ nhục cho Huy trước mặt mọi người, và sự quý tộc không cho phép tớ làm vậy!

Nhưng mà đồng ý thì chả khác nào ép tim mình phải yêu một người cả!

Chọn gì đây?

Đồng ý... hay từ chối?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net