#34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng chủ nhật của tớ, lại trôi qua vô vị!

Một buổi sáng mà tớ chỉ có dán mắt vào điện thoại, nằm xem phim và nghe mẹ chửi!

- Giời ơi con ơi là con! Mày cất ngay cái điện thoại đi không tao đập nát bây giờ!

Mẹ tớ là thế đấy, lúc nào mà điên lên là không có mẹ con gì cả, cứ mày tao thôi! Tớ kệ, việc mẹ tớ chửi cứ chửi, việc tớ xem cứ xem.

Gần trưa thì tớ PK với tụi lớp tớ. Khỏi nói cũng biết kết quả, đương nhiên là tớ thắng rồi! Nhảy xong thì tớ đi ngủ.

Ngủ dậy thì lướt face. Ai cũng off hết rồi! Ơ, có Sun onl này!

Kể từ cái hôm Sun chê tớ phiền, tớ cũng chả dám làm phiền Sun. Tớ không muốn Sun nói tớ, xúc phạm tớ nữa! Niềm tin của tớ bị phản bội rồi, nên bây giờ hình thành nên trong tớ khoảng cách với Sun.

Cậu ấy không cần tớ, tớ cũng chả cần nữa. Con gái phải có giá, tớ nhường nhịn Sun như vậy là quá nhục nhã rồi!

Nhớ khi, tính khí cậu ấy thất thường, kiếm chuyện cãi nhau với tớ, ai là người giảng hòa?

Là tớ!

Nhớ khi, Sun nói tớ ngốc, nói tớ đần, ai là người vẫn tươi cười rep lại vô tư, không lời chửi mắng?

Là tớ!

Nhớ khi, cậu ấy chảnh, onl mà không nhắn tin cho tớ, thử hỏi, ai là người nhắn tin trước cho cậu ấy?

Cũng là tớ!

Là tớ ngu, vì quá nhu nhược!

Là tớ ngu, vì không giữ giá!

Để cho Sun biết, tớ trân trọng tình bạn này vô bờ bến.

Để rồi, cậu ấy khinh thường tình bạn đó!

Bấy nhiêu đó đã quá đủ rồi!

Tớ không rộng lượng như thế đâu!

Tớ mặc kệ, lên youtube xem lại trận Việt Nam đá với Qatar. Còn tại sao không xem trận chung kết hử? Tớ sợ, tớ sẽ khóc! Dù rằng nó đã trôi qua, nhưng cảm xúc thì vẫn còn. Vậy nên là, không được xem nếu tâm trạng đang trống rỗng như bây giờ!

Đang xem, chợt con Ngọc nhắn tin cho tớ:

Ngọc Bây Bê: Đi bơi không em yêu?

Bơi? Đúng rồi, gần trường tớ có mở một cái bể bơi to bự. Mùa hè là ôi thôi, khách cứ gọi là tấp nập luôn ý! Năm nay chưa đến hè nhưng mà bể bơi mở cửa sớm hơn dự định.

Vy Em: Đi! Tao hỏi Huy xem đi không nữa nha!

Ngọc Bây Bê: Mịa, đi bơi cũng rủ người yêu, muốn nó nhìn thấy mày mặc bikini à?

Tự nhận, là tớ đen tối! Đỏ mặt a~

Nhưng mà con Ngọc ăn nói xằng bậy, bikini gì chứ, chỉ là áo cộc quần đùi thôi mà! Nó cứ thích quan trọng hóa vấn đề lên ý nhờ?

Vy Em: Mày có chắc là mày không rủ người yêu mày đi không?

Ngọc Bây Bê: À... thì... tao ăn mặc kín đáo là được chứ gì?

Vy Em: Thế lại còn chê!

Ngọc Bây Bê: Đuỵt mịa, rủ thì rủ đi! Nhanh lên tí tao ra đón!

Vy Em: Ôke!

Tớ vào tin nhắn nhắn tin cho Huy. May là đang onl.

Zợ( do Huy bắt để biệt hiệu nên tớ không đổi): Huy, đi chơi không?

Tồng...: Thôi, bận ở nhà cày rank rồi!

Đậu, như kiểu trả thù tớ ý! Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông hử? Biết thế hôm qua gật đầu sáng đi chơi với cậu ta cho rồi!

Zợ: Đi đi!

Tồng...: Không đi được mà...

Ơ sao tớ lại phải rủ cậu ta đi bơi chứ nhỉ? Dạo này tớ cứ làm sao ý, hâm hâm điên điên! Cậu ta không đi thì thôi chứ sao cái mặt tớ lại bí xị như này?

Zợ: Ờm, vậy thôi!

Song tớ chuẩn bị quần đùi với áo cộc để tí vào bơi thì thay ra.

Con Ngọc sang rủ, nó hỏi người yêu tớ có đi không. Tớ bảo Huy bận, nó cũng không hỏi nhiều, chở tớ đến hồ bơi luôn!

Hồ bơi hôm nay cũng không đông lắm, tớ cả con Ngọc thay đồ xong thì thấy anh Nam... cả crush!

Ôi bà má ơi!

Crush cởi trần, mặc quần cộc!

Và đang nhìn tớ cười!

Tim tớ rã rời lắm rồi á!

Anh Nam cũng vậy, cũng cởi trần quần cộc, nhưng tớ cảm thấy... bình thường!

Thế mà con Ngọc đỏ hết cả mặt, nó cũng ăn mặc như tớ thôi mà, lại còn ngại ngại dắt tay anh Nam xuống hồ nữa! Con dại trai bỏ bạn, nó bỏ mặc tớ đang ngại dã man trên này để xuống hồ mần nhau với trai! Con này đáng tội chém đầu!

Do một phần ngại vì cách ăn mặc khá mát mẻ của tớ này, một phần ngại nữa vì hôm nọ anh bảo anh nhớ tớ! Dù rằng nhớ về chuyện khác nhưng sao tớ cứ liên tưởng linh tinh thế nhỉ?

Thôi thì tớ phi một mạch xuống hồ vậy!

A!!!!! Mát quá man! Nó xua tan hết bao nỗi ngượng ngập, xấu hổ trong tớ.

Tớ biết bơi đó nha! Cả một tháng hè năm ngoái của tớ học bơi đó! Giờ tớ bơi hơi thạo! Càng ra xa hình như nước càng mát thì phải!

Tớ cứ bơi ra xa, khi không còn nghe thấy tiếng con Ngọc ân ái với người yêu nó nữa!

Đang thả mình trong dòng nước mát, chợt tớ thấy bóng hình ai đó, rất quen!

Tớ nhíu mày nhìn, vì khoảng cách không quá xa tầm mắt một con viễn thị như tớ, nên tớ có thể nhìn rõ mồn một!

Dáng người dong dỏng cao, má lúm? Là Huy! Chính xác là cậu ấy!

Sao cậu ấy bảo bận cơ mà?

Sao lại đến đây? Cùng với con Trang?

Phải, là con Trang!

Tớ có thể nhận ra, nó nhìn thấy tớ, nhếch mép đá đểu!

Tim tớ, như bị ai đó khoét sâu!

Nhói lắm!

Lại một lần nữa, tớ bị phản bội!

Không muốn đi với tớ thì nói thẳng, việc gì phải viện lí do này nọ?

Chả lẽ, trong lòng Huy, tớ chẳng khác gì bù nhìn?

Cũng phải, tớ chỉ là kẻ bị lợi dụng thôi mà!

Cái mà gọi là lòng tin ấy, có lẽ không tồn tại với tớ!

Đau, đau lắm!

Tớ phải bơi vào bờ thôi!

Tớ không muốn ở đây nữa!

Tớ muốn về nhà, nơi có mẹ, có điện thoại!

Chưa bao giờ, tớ mong sà vào lòng mẹ mà khóc như lúc này!

Ai rồi cũng bỏ tớ mà, phải không?

Tớ cố bơi vào bờ, đang bơi thì chân tớ bị chuột rút!

Sao lại là lúc này?

Tớ muốn về, chả nhẽ cũng không được?

Ông trời muốn tớ bị dày vò như này sao?

Thế thì thà chết cho xong!

Những giọt nước mắt khẽ rơi, cơ thể tớ cũng chìm dần.

Không vùng vẫy, không kêu cứu.

Vì tớ biết, rồi bọn họ sẽ phản bội lại tớ thôi!

Đây là hồ sâu, ít ai ra đây lắm, nên sẽ không ai biết tớ chìm đâu mà!

Nước ập vào mũi, cay xè!

Ngọc! Nếu còn kiếp sau, mong là chị em!

Crush! Em sẽ vẫn thích anh, dù ở thiên đàng hay địa ngục, tình cảm em trao anh, không thay đổi!

Bố mẹ, con xin lỗi, kiếp này, con lại bất hiếu rồi!

Còn thằng em khốn nạn nữa, khi tao đi rồi, lớn lên nhất định phải chăm sóc cho bố mẹ đàng hoàng nha, không có thì làm ma tao cũng giết mày!

À, lời trăn trối cuối cùng là cho Huy cả Sun! Tuy rằng họ là người phản bội tớ nhưng vẫn mong, họ được hạnh phúc!

Nhất là Huy, phải hạnh phúc bên con Trang nhé!

Tớ cứ thế mà chìm xuống, cảm thấy hình như, tớ đã đáp xuống đáy hồ rồi thì phải...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net