Chương 1: Đêm Đầu Tiên - Định Mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng khách sạn tối tăm, bầu không khí ái muội ngày càng nồng đậm, một người con gái mặc áo hai dây nằm trên chiếc giường size king bất an giãy giụa......

"Nóng..." Hai gó má trở nên ửng đỏ, mái tóc nhuộm màu hồng nhạt hỗn độn càng tăng thêm vẻ mị hoặc, cô khẽ nhíu mày, đôi mắt có chút mê ly, mà đôi môi hồng phấn kia cũng khẽ mấp máp, thỉnh thoảng phát ra những loại âm thanh chọc người mê hoặc.

Tên cô là Mộ Tiêu Tiêu, vừa mới còn ở nhà ăn chúc mừng sinh nhật thế mà đột nhiên uống mấy ly trà đã hôn mê bất tỉnh, lúc tỉnh dậy thì phát hiện mình đang nằm trên giường. Cảm giác ngứa ngáy, nóng rực ập lên người, khó chịu muốn chết.

'Răng rắc', tiếng cửa phòng được mở ra, ngay sau đó là tiếng bước chân. Có người đi vào! Đáy lòng Mộ Tiêu Tiêu dâng lên một điềm dự cảm xấu : "Ai?!"

Người tiến vào cũng không lên tiếng trả lời.

Theo tiếng bước chân tới gần, nàng trái tim nhảy đến càng thêm nhanh, nhưng bất đắc dĩ chính mình liền bò dậy sức lực đều không có.

Đương người tới càng chạy càng gần thời điểm, nàng đã có thể mơ hồ thấy một bóng người, tuy rằng thấy không rõ lắm bộ dạng, nhưng thực rõ ràng, là cái nam nhân. " Anh... Là ai?"

Người đàn ông đột nhiên cúi người, nắm lấy cằm Mộ Tiêu Tiêu: " Chỉ bằng hạng đàn bà bán thân như cô cũng xứng hỏi tôi câu đó?" Cho dù không nhìn thấy rõ nhưng cô cũng có thể cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh của người đối diện.

Mẹ kiếp?! Sao lại thế này?!Mộ Tiêu Tiêu lập tức rối loạn, cô chỉ nhớ rằng rõ ràng mình đang ở nhà, chắc chắn là có người bỏ thuốc trong đồ ăn của mình :"Tiên sinh...chắc là anh...hiểu lầm. Tôi không phải đến đây để hiến thân cho anh." Bởi vì cơ thể bị thuốc khống chế nên câu chữ không được trôi chảy cho mấy.

"A, các cô luôn thích lấy mấy loại thủ đoạn này để quyến rũ đàn ông sao?"

Âm thanh lạnh lẽo của người đàn ông có chút chói tai, cái gì mà " Thích mấy cái loại thủ đoạn" chứ? Lẽ nào hắn coi cô là hạng gái điếm rẻ tiền sao? Mày khẽ nhăn lại, âm thanh nói chuyện cũng cường ngạnh lên: "Tôi nói lại lần nữa! Tôi không phải gái làng chơi đến đây để hiến thân cho anh!"

"Hửm?" Dường như không quan tâm đến thái độ giận dữ của Mộ Tiêu Tiêu mà bất mãn, ngược lại thảnh thơi ngồi xuống mép giường : " Cô em, nếu muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt thì tôi nói cho cô biết, cô thành công rồi!"

Cái...anh ta nói vậy là có ý gì?

"Này, anh muốn làm gì?!" Không kịp nghĩ nhiều, người đàn ông đã cúi xuống...

Nguy cơ cảm tức khắc dũng biến toàn thân, nàng dùng ra cả người sức lực vung lên tiểu nắm tay, còn không có tạp trung nam nhân liền mềm đi xuống.

"Cô gái, không để cô đứng dậy hầu hạ tôi, lẽ ra cô phải cảm thấy vinh hạnh mới đúng." Hắn không nhanh không chậm, y khấu một viên một viên cởi bỏ.

Cô rõ ràng cảm giác được, tình huống càng ngày càng không nằm trong tầm kiểm soát của cô? Đừng nói là hắn sẽ làm cô tại đây chứ. Phản kháng? Nhưng bây giờ ngay cả sức nắm chặt tay cũng không có : "Tên kia, anh dừng lại cho tôi...tôi cảnh cáo cho anh biết, nếu anh dám đụng vào người tôi, tôi...tôi sẽ cho anh...chết không được tử tế......"

"A, cô gái, vậy trong thời gian tôi đợi cô làm cách nào để khiến tôi chết không tử tế thì trước hết để tôi cho cô nếm trải cái cảm giác sống không bằng chết." Lãnh mị nói âm vừa mới rơi xuống, môi mỏng tùy ý, tràn đầy khát vọng, cường thế muốn chinh phục người con gái này.

"Tên kia, sẽ có một...một ngày...bà mày sẽ cắt...cắt đứt đầu lưỡi anh!" Cố kiềm nén cảm giác tê dại, cô mạnh mẽ phun ra lời cảnh cáo đối phương.

"Cô gái, cắt dứt đầu lưỡi tôi? Em sẽ ít được nhận lại khoái cảm đó." Hắn biên nói, kia phiến hơi mang lạnh lẽo môi cũng ở nàng cổ chi gian qua lại chơi xấu.

"Mẹ nó, đồ khốn...khốn nạn." Nâng lên mềm như bông tay nhỏ, đi đẩy hắn đầu, lại như thế nào cũng không có sức lực.

Đột nhiên, bàn tay to thường thường đụng chạm đến nàng, đầu ngón tay ưu nhã phất quá......

"Ưm......" Mộ Tiêu Tiêu không cấm từ miệng phùng chảy ra nhẹ nhàng thanh âm, quả thực phải bị hắn bức điên rồi!

"Thật là êm tai, cô gái, tôi sẽ giữ em lại, cho phép em ở bên cạnh tôi." Hắn lãnh mị thanh âm có phập phồng. Cô gái này làm bằng cái gì vậy, vừa mềm mại, vừa non nớt khiến cho cơn dục vọng của hắn bị khơi mào....

Nguyên bản mê loạn cảm xúc bởi vì nam nhân câu nói mà thanh tỉnh vài phần: "Nằm mơ!" Cho dù phản kháng không được, nàng cũng không nghĩ mất đi tôn nghiêm!

"Đúng là một con mèo hoang bướng bỉnh, em sẽ phải trả giá với những lời nói của mình!" Nam nhân trong thanh âm nhiều vài tia lạnh băng, đột nhiên càng hung hiểm hơn......

"Anh..." Muốn nói chuyện, lại liền thanh âm đều tế đi xuống.

"Từ từ hưởng thụ đi, tiểu mèo hoàng."

Tên bỉ ổi! "Tên chó chết......" Lúc này Mộ Tiêu Tiêu liền mắng thanh đều nhu đến giống thủy giống nhau. Này nơi nào là mắng a, quả thực giống như là ở ve vãn đánh yêu.

Nam nhân không ngừng khiêu chiến nàng điểm mấu chốt, ăn mòn nàng hơi thở......

"Phản ứng không tồi." Nam nhân gần sát nàng khuôn mặt, mỗi một ngụm hơi thở, đều làm nàng cảm thụ đến rành mạch.

"Đừng nói nữa!" Nghe đến mấy cái này lời nói, nàng sắp đỏ bừng đến bên tai.

"A...Đừng cố kiềm nén, tiểu mèo hoang." Hắn cố tình đụng chạm, ý đồ làm nàng hỏng mất......

Kia một chốc, Mộ Tiêu Tiêu kinh thanh lỡ lời, nhưng nàng tuyệt không phải cố ý, chính là giờ phút này chính mình giống như đã hoàn toàn mất khống chế......

Nam nhân khóe miệng không cấm gợi lên một mạt thắng lợi tươi cười: "Thật đẹp, mọi chuyện qua đêm nay rồi sẽ ổn thôi."

Tức khắc, kịch liệt không khoẻ cảm thổi quét mà đến, trong lòng hảo toan, cũng hảo buồn, cũng không rơi lệ nàng, thế nhưng ướt hốc mắt......

"Là xử nữ? Vì sao lại không nói sớm." Hắn lạnh băng thanh âm có phập phồng.

Mộ Tiêu Tiêu cắn răng, nước mắt lại ngăn không được mà đi xuống lưu. Nhiều ít năm không có đã khóc, chính là giờ khắc này, nàng thật sự nhịn không được.

Trong bóng đêm, hắn nhìn đến nàng nước mắt, bàn tay to xoa nàng khuôn mặt, nhẹ nhàng xoa nàng nước mắt. Lần đầu tiên, hắn đối một nữ nhân có thương tiếc cảm xúc......

"Anh cút đi cho tôi!" Nàng căn bản vô pháp thừa nhận.

Theo hắn trở nên ôn nhu, không khoẻ cảm chậm rãi biến mất! Đầu óc bị một loại khác cảm giác chiếm cứ, nàng theo bản năng mà tới gần hắn, liền như vậy, gắt gao ôm nhau......

"Ngô......" Nhu mị thanh âm ở trong phòng trôi nổi......

Kia mị thanh dường như kêu gọi giống nhau, hắn môi lại lần nữa hôn lên nàng......

Một đêm mây mưa, sáng sớm hôm sau.

Mộ Tiêu Tiêu bồng đầu tóc rối, ngồi ở trên giường, tỉnh lại thời điểm, trên giường chỉ có nàng một người, chính là chói mắt hồng chứng minh rồi tối hôm qua hết thảy, nàng thật sự bị hắn ăn sạch sẽ.

"Đáng chết!" Trong lòng một trận bực bội, nàng Mộ Tiêu Tiêu ở trên đường lăn lộn như vậy nhiều năm, này vẫn là đầu một hồi ăn mệt. Càng làm cho nàng táo bạo chính là, ở nàng trong trà hạ đồ vật, đem nàng làm ra nơi này tới người, hẳn là chính là chính mình duy nhất thân nhân – dì nhỏ!

Ngày hôm qua là Tiểu a di ở nhà ăn cho nàng chúc mừng sinh nhật, uống lên Tiểu a di đảo kia ly trà chính mình liền hôn mê bất tỉnh, tỉnh lại liền ở trên giường. Nàng thế nhưng bị gần nhất thân người tính kế? Tại sao lại như vậy?!

Nhanh chóng đem rơi rụng ở mép giường quần áo mặc vào, Tiêu Tiêu nhìn nhìn này gian nhà ở, này rốt cuộc là địa phương nào? Chậm rãi bò xuống giường, đau nhức......

"Mẹ nó, cái tên chó chết, không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả!" Nàng tức muốn hộc máu, lại chỉ có thể một tay đỡ tường, một tay đỡ eo, toái bước mại hướng cửa phòng......

"Tiểu thư, chào......" Phòng ngủ ngoài cửa trên hành lang, hai bài trạm đến thẳng tắp hầu gái cung kính về phía nàng cúi đầu.

Này...... Thật lớn trận trượng!

Tiêu Tiêu cả kinh, mày hơi hơi nhăn lại, đầu dò ra cửa vừa nhìn, chẳng lẽ nơi này là tên hỗn đản kia gia? Nghĩ vậy, nàng liền kìm nén không được trong lòng buồn bực cùng phẫn nộ: "Gã kia đâu?"

"Ông chủ để lại lời nhắn nói xin tiểu thư cứ an tâm chờ ở đây, không lâu sau sẽ quay về gặp tiểu thư."

Nghe hầu gái giải thích, Tiêu Tiêu đầu, ' oanh ' một tiếng nổ tung, lập tức nghĩ đến đêm qua nam nhân nói câu kia ' lấy lòng tôi, tôi cho phép em ở lại bên cạnh tôi.'

Phải biết rằng, nàng Mộ Tiêu Tiêu, hắc đạo thượng nổi tiếng liều mạng tiểu rồng bay. Tuyệt đối đỉnh cấp sát thủ! Chỉ cần ngươi ra lên giá tiền, nàng liền dám đi lấy bất luận kẻ nào cái đầu trên cổ trở về. Nàng chính là sát thủ thuê trung tâm thẻ đỏ nhân vật!

Bất quá...... Ai cũng không biết cái này tiểu rồng bay gương mặt thật. Thậm chí liền giới tính đều không muốn người biết, ở sát thủ thuê trung tâm, nàng vẫn luôn là cái thần bí mà lại cường đại tồn tại.

Mà cứ như vậy một cái truyền kỳ nhân vật, thế nhưng thua tại chính mình Tiểu a di trong tay. Bị ăn sạch sẽ không nói, còn đem nàng đương cái loại này nữ nhân quyển dưỡng lên!

Hảo nha, hỗn đản nam nhân, muốn quyển dưỡng nàng đúng không, nàng càng không làm ngươi như nguyện! Mộ Tiêu Tiêu dưới sự giận dữ thiêu chỉnh đống biệt thự, sợ tới mức hầu gái mỗi người chật vật đào tẩu. Trơ mắt nhìn đại nhà ở bị lửa lớn thiêu không còn một mảnh, cuối cùng nàng đi luôn......

Ở Mộ Tiêu Tiêu đi rồi không bao lâu, hắc đạo thượng lưu truyền ra một ít tiểu đạo tin tức.

"Nghe nói, đại lão gia của Hắc Dạ Đế Quốc bị người khác thiêu chết."

"Mẹ nó, ai làm! Đầu của lão hổ mà cũng dám ị phân."

"Không biết a!"

"Hừ, tôi khuyên các người liệu hồn mà câm miệng, đừng có đi nói bậy truyền bạ, nếu không các người...biết chưa hả..."

Mọi người lập tức che miệng lại.

Hắc Dạ Đế Quốc, ở hắc đạo thượng có tuyệt đối cường thế địa vị! Nó đứng ở Á Châu hắc đạo đỉnh. Hơn nữa mỗi năm đều ở lấy tấn mãnh tốc độ không ngừng hướng toàn thế giới mở rộng phạm vi. Mà Hắc Dạ Đế Quốc lão đại, càng thêm là một cái bá đạo nam nhân! Nghe nói cổ tay hắn cực kỳ khủng bố, được xưng là chí tôn vương giả.

Lúc này.

Hắc Dạ Đế Quốc một trận rối loạn, bởi vì bọn họ quân vương tức giận!

"Tra được kẻ nào chưa?" To như vậy thính đường nội, nam nhân cao cao tại thượng, ngồi ở chủ vị thượng, hắn chính là trong truyền thuyết Hắc Dạ Đế Quốc lão đại, đêm chi quân vương!

"Chủ, chủ thượng...... Ngài nói người kia, không có nửa điểm manh mối, căn bản không thể nào tra khởi a!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net