Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô và cậu đã từng rất xa lạ, một vài lý do những sợi chỉ đỏ dần gắn liền cô với cậu lại với nhau. Từng từ bước tới nhau và rồi những ngày họ gặp được nhau là quãng đời hạnh phúc..

Chắc có lẽ hè kết thúc năm lớp 8 cũng là hè cuối cùng tôi có thể hưởng thụ một cách vui vẻ nhất, gió hè nắng nóng như ngọn lựa thiêu đốt cơ thể tôi vậy. Ngồi trong căn phòng mát lạnh, đang bấm máy nhắn tin cho lũ bạn. Tận hưởng 1 cách thư giãn, bỗng tôi chợt thấy quá chán liền kêu ca với đám bạn rằng 
"Hè này tao muốn có bồ bây ơi!!"
"Mày ngựa cũng vừa thôi, hết hè là ôn thi sập mặt luôn ở đó yêu với chả đương" - Yến nhắn cho tôi
"Mới đầu ngày hè thôi, mày nói gì thấy ghế=("
"Kệ nó đi Yến ơi, hè nào nó chả than thế=)))"- Lan nhắn khịa tôi
"Xì"- Tôi chán không nói với tụi nó nữa liền chuyển sang cày phim
Tôi nhìn đồng hồ thì đã thấy quá trưa bèn đi mua ăn, vô trong bách hóa xanh mua rồi tôi ra tính tiền. Bất ngờ đụng trúng một bé gái cỡ 4, 5 tuổi gì đấy
- Aa cho chị xin lỗi, em có sao không á?
- Huhu, anh ơi, anh
- Ch-chị xin lỗi, chị cho em cây kẹo nè coi như làm hòa nhé
- Hòa
- Ừ, hòa nhé. Cây kẹo đó là loại chị thích nhất đấy, anh em đâu sao lại để em đi một mình thế kia?
- Anh em ở kia kìa- cô bé dơ tay ra chỉ về phía một cậu trai nhìn có vẻ cao hơn tôi tận một cái đầu
- Chị dắt em lại đó nhé, em té đau không, đi được chứ?
- Dạ không
Tôi dắt em ấy đi đến gần cậu trai kìa và lên tiếng
- Này!!
Cậu ta ngơ ngác không biết ai gọi mình, dơ tay chỉ về phía mình rồi hỏi:
- Cậu hỏi gọi tớ à?
- Cậu đó chứ ai nữa
- Cậu gọi tớ có gì không?
Cô bé bỗng lên tiếng
- Anh ơi
- Ủa em không đi lấy kẹo nữa hả
- Anh, anh chị này cho em kẹo rồi. Lúc nãy chị làm em té, rồi cho em cây kẹo, chị ấy kêu hòa
- Có sao không thế chảy máu không??
- È hèm, xin lỗi vì cắt ngang nhưng mà cô bé không chảy máu gì đâu. Cậu có thể giải thích vì sao để con bé đi lung tung thế này không, lỡ lạc thì sao?
- A, tớ xin lỗi cậu nhiều lắm. Em ấy muốn ăn kẹo nên tớ thả cho em ấy đi chọn
- Giữ con bé cho chắc vô nhé, tinh nghịch lắm đấy
Tôi chuẩn bị rời đi thì con bé ôm chân tôi lại
- Chị ơi, khi nào chúng ta có thể gặp lại không ạ?
- Nhất định sẽ gặp, bái bai nhé
Tôi rời đi trong sự tiếc nuối của bé gái. 
- Ái chà chà, cô bé kia là ai thế, em gái con có vẻ thích con bé - mẹ của cậu trai ấy
- Con cũng chưa hỏi tên cậu ấy, NÀY CẬU ƠI, CẬU TÊN GÌ THẾ? 
- Gọi tớ là LỆ LY
-DƯƠNG, tên của tớ
- Ừ, tớ sẽ nhớ rõ. Hẹn gặp lại nhé

Hôm sau, mẹ nhờ tôi đi mua dùm mẹ một ít rau, tình cờ lại gặp bóng dáng của em gái quen thuộc
- Chị, chị ơi, hì hì
- Hii, em còn đau không
- Em hết rồi
- Nay ai đi với em thế?
- Anh của em á chị
Tôi ngửng mặt lên và nói:
- Chào
- Ừ, sáng an lành
- Em gái ơi, em tên gì thế?
- E tên Thư á chị, chị tên gì thế ạ?
- Em gọi chị là Lệ Ly nhé
- Chị ơi, chị có muốn qua nhà em chơi không?
- Chị có thể sao?
- Anh anh, chị có thể qua nhà mình được không ạ?
- Được- cậu trai lên tiếng
_______________________________________________________________________________
Thật sự có chút dài rồi, tôi lười kể tiếp quá để hôm khác nhé, hihi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#simp
Ẩn QC