Chương 110: Nữ Idol đệ nhất giang hồ (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời nói của Vạn phu nhân khiến người ở đây đều ngây ra, tuy nói không phải mỗi người đều gặp qua cung chủ Lang Hỏa Cung Lang Hỏa, nhưng Lang Hỏa này, tất cả mọi người đều biết là nam nhân!

Sau khi Vạn phu nhân khàn cả giọng kêu thủ hạ bắt lấy Lục Nhiên Nhiên, nhất thời không có ai động. Vạn phu nhân cực kỳ tức giận, mắng thủ hạ: "Các ngươi đều điếc hết sao! Ta bảo các ngươi bắt Lục Nhiên Nhiên lại cho ta!"

Đám thủ hạ đều biết Vạn phu nhân không phải người dễ ở chung, dù cho trong lòng vẫn có nghi hoặc, nhưng vẫn nghe lệnh mà cầm vũ khí xông tới Lục Nhiên Nhiên.

Fan hiện trường lúc này cũng phản ứng lại, bắt đầu cao giọng tập thể kháng nghị, may mắn quan phủ trước đó phái quan binh tới, mới không khiến bọn họ bạo động.

Trên Lương Sơn lập tức loạn thành một nồi cháo, thủ hạ của Vạn phu nhân hiển nhiên không phải đối thủ Lục Cảnh Nhiên, dù ỷ vào bọn họ đông người, muốn bắt lấy hắn cũng là người si nói mộng. Hơn nữa còn có Thời Yên và Thời Niên ở bên cạnh giúp đỡ, đám thủ hạ bị đánh đến liên tiếp bại lui.

Vạn phu nhân híp mắt, lại gọi nhiều hơn, trong hỗn loạn, một bóng người màu trắng bỗng nhiên phi ra, trường kiếm trong tay chỉ thẳng mặt Vạn phu nhân.

"Bảo vệ phu nhân!" Thủ hạ đi theo Vạn phu nhân hét lớn một tiếng, muốn gọi những người xông lên vây công Lục Nhiên Nhiên trở về. Một thủ khác bên cạnh Vạn phu nhân không chút do dự rút đao bên hông, chặn lại một kiếm bay tới.

Thời Yên phân thần lưu ý tình huống bên này, sau đó kinh ngạc nói: "Người áo trắng kia, có phải Đại Hàn Yên Phi Hoa Phái không?"

Thời Niên cũng nhìn về phía bên ghế trọng tài, gật đầu nói: "Hình như là cô ấy."

Lúc trước Đại Hàn Yên tham gia thi đấu đoạt vị để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Thời Yên, cô không nghĩ tới, lần nữa gặp mặt lại là trên Lương Sơn, dưới tình huống này: "Vì sao cô ấy muốn giết Vạn phu nhân?"

Ngày ấy nghe lời cô ấy nói ở hiện trường thi đấu đã lộ ra cực kỳ bất mãn với Vạn phu nhân tổ chức 108, nhưng còn không đến nỗi bất mãn đến muốn giết cô ta mà?

Lục Cảnh Nhiên đánh đuổi thủ hạ của Vạn phu nhân, cũng bớt thời giờ liếc mắt một cái: "Kẻ dùng đao kia là thị vệ bên cạnh Vạn phu nhân, đã từng là đệ nhất đao khách võ lâm, Đại Hàn Yên không phải đối thủ của hắn."

Thời Yên mím môi, tâm trạng hơi phức tạp: "Vì sao đệ nhất đao khách lưu lạc tới tình cảnh như vậy? Là mất hết nhân tính, hay là suy đồi đạo đức?"

Thời Niên nói: "Cái này hình như ta nghe nói qua, A Trân yêu A Cường! Không không, phải là A Cường yêu A Trân!"

Thời Yên: "......"

Khi Lục Cảnh Nhiên đánh tất cả những người vây công bọn họ nằm rạp xuống đất, Đại Hàn Yên cũng bị A Cường một chưởng đánh ra ngoài. A Cường chẳng chút thương hương tiếc ngọc, Đại Hàn Yên bay ra rất xa, sau khi rơi xuống đất "phụt" hộc ra một ngụm máu tươi.

Vị trí của cô ấy cách mấy người Thời Yên không xa, Thời Niên căn cứ tinh thần chủ nghĩa nhân đạo, đi lên đỡ cô ấy lên: "Đại cô nương, cô không sao chứ?"

Đôi mày lá liễu của Đại Hàn Yên nhíu chặt lại, cô ấy lắc đầu, che ngực mình đứng lên. Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên cũng đã đi tới, Thời Yên nhìn thương thế của cô ấy, không đủ để trí mạng, bèn hỏi cô ấy: "Đại cô nương, vì sao cô phải giết Vạn phu nhân?"

Đại Hàn Yên lau máu khoé miệng, nắm chặt kiếm trong tay, nhìn chằm chằm Vạn phu nhân: "Lần trước, ở lúc đoạt vị ta nói một ít lời khiến Vạn phu nhân khó nghe, không nghĩ tới cô ta thế mà sai người huyết tẩy môn phái chúng ta! Rất nhiều sư tỷ muội đều bởi vậy bỏ mạng! Các người nói, cô ta có nên nợ máu trả bằng máu không!"

Thời Yên chấn kinh, chỉ bởi vì chuyện như vậy mà huyết tẩy môn phái người khác, không khỏi cũng quá mức có thù tất báo. Khán giả hiện trường tới xem thi đấu cũng chấn kinh, vốn dĩ vừa rồi còn ấm ĩ phải xả giận cho Lục Nhiên Nhiên, hiện tại tất cả đều dừng lại, đồng thời nhìn về phía Vạn phu nhân.

Vạn phu nhân sắc mặt bình tĩnh, cô ta nhìn Đại Hàn Yên, cười lạnh một tiếng: "Phi Hoa Phái xảy ta chuyện, ta cũng có nghe thấy, Phi Hoa Phái gặp nạn, ta cảm thấy tiếc nuối sâu sắc, nhưng cô quy kết việc này trên đầu ta, chẳng phải là ngậm máu phun người sao?"

Cô ta nói xong, giơ tay chỉ Lục Cảnh Nhiên, nói với Đại Hàn Yên: "Người kia, chính là cung chủ Lang Hỏa Cung Lang Hỏa, vụ án Dung Giảo Giảo Bích Vân Phường lúc trước, quan phủ cũng hoài nghi là hắn làm. Chuyện Phi Hoa Phái, sợ là cũng do Lang Hỏa Cung ra tay."

Lục Cảnh Nhiên nghe lời của cô ta thì cười lên tiếng: "Nếu bàn về ngậm máu phun người, Vạn phu nhân cô nhận thứ hai, đương kim võ lâm chỉ sợ không ai dám nhận thứ nhất."

Lúc hắn nói lời này không dùng thanh tuyến trung tính nói chuyện, mà khôi phục giọng nói vốn có, thanh âm trầm thấp từ tính vừa truyền ra, mọi người trên Lương Sơn đều ngẩn người.

Vạn phu nhân nhìn, nhếch khóe miệng lạnh lùng cười: "Mọi người nhìn thấy chưa, hắn giả trang nữ nhân trà trộn vào 108, nhất định là có bí mật không thể khiến ai biết. Lang Hỏa Cung vốn chính là Ma giáo người võ lâm muốn tru diệt, dù những việc này không phải ngươi làm, hôm nay ngươi cũng đừng hòng rời khỏi Lương Sơn!"

Hiện trường người xem sau khi nghe mấy chữ "giả trang nữ nhân", câu nói kế tiếp lại không nghe thấy, trong chốc lát này, fan Lục Nhiên Nhiên tập thể biến thành antifan, điên lên đánh cả quan binh, hô to muốn giết Lục Nhiên Nhiên nghiền xương thành tro tế trời.

Thời Yên: "......"

Quả thực là hiện trường thoát fan quy mô lớn khiến người ta nhìn mà than thở.

Lục Cảnh Nhiên tất nhiên không ngại bọn họ thoát fan hay không, hắn kéo khăn che mặt mình xuống, tháo luôn đám trang sức trên người xuống: "Đương kim võ lâm, Ma giáo lớn nhất chẳng lẽ còn không phải là nhóm nhạc nữ 108 một tay cô sáng lập 108 sao? Dung Giảo Giảo chết như thế nào, Phi Hoa Phái diệt môn như thế nào, trong lòng cô rõ ràng hơn ai hết."

Đại Hàn Yên mặc dù có điểm không thích ứng hắn đột nhiên từ mỹ nhân dị vực biến thành nam nhân, nhưng vẫn rất nhanh tỉnh lại, giằng co với Vạn phu nhân: "Ngươi đừng vọng tưởng chống chế, tiểu sư muội môn phái chúng ta may mắn còn sống dưới đao của thủ hạ ngươi, chính miệng muội ấy nói với ta, trong số người tới có thủ hạ của ngươi."

"Ồ?" Vạn phu nhân cười nhạo nói, "Vậy không bằng ta gọi hết thủ hạ của ta ra, ngươi bảo sư muội của ngươi tới nhận, người nào là người cô ta thấy."

Đại Hàn Yên mím môi không nói chuyện, lấy thế lực của Vạn phu nhân, đừng nói muốn giấu một thủ hạ, dù hủy thi diệt tích thủ hạ này cũng không phải việc gì khó, bọn họ tìm ra người kia như thế nào.

Thấy cô ấy trầm mặc không nói, khí thế của Vạn phu nhân càng kiêu ngạo: "Nếu không có chứng cứ, lại không dám đối chất với thủ hạ của ta thì đừng vội ở chỗ này yêu ngôn hoặc chúng! Người tới, bắt cô ta và Lang Hỏa lại cho ta!"

Lại một đợt thủ hạ từ bên trong xông lên, Lục Cảnh Nhiên nhíu mày, tiến lên giữ chặt Thời Yên nói: "Chúng ta rút trước, đừng liều mạng với bọn họ."

Thời Niên nhìn về phía Đại Hàn Yên: "Đại cô nương, chúng ta cùng nhau đi đi, cô không phải đối thủ của bọn họ."

Đại Hàn Yên nói: "Ta không đi, ta phải đòi lại công bằng cho mấy chục mạng người từ trên xuống dưới Phi Hoa Phái!"

Lục Cảnh Nhiên thuận tay đánh hôn mê cô ấy, ném cho Thời Niên: "Ngươi mang theo cô ấy, rút."

"......" Thời Niên giật giật khóe miệng, "Ta không mang được, vốn dĩ khinh công của ta đã không tốt! Vì sao không phải ngươi mang."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Bởi vì ta ôm cô ấy muội muội ngươi sẽ không vui."

"......??!!" Quan hệ của hai người khi nào đến mức này!

Thời Yên thấy thủ hạ của Vương phu nhân đã tới, vươn tay vác Đại Hàn Yên trên vai, điểm nhẹ mũi chân bật khỏi mặt đất: "Không đi thì không kịp nữa đâu!"

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Thời Niên: "......"

Muội muội thật là quá đàn ông, có lẽ muội ấy mới là đàn ông nhất trong cái nhóm này.

Lục Cảnh Nhiên cũng thi triển khinh công bay ra khỏi vòng vây, thoáng chốc chỉ có một mình Thời Niên còn lưu lại tại chỗ: "...... Các ngươi cũng mang ta đi cùng với!"

Lục Cảnh Nhiên quay đầu lại nhìn hắn một cái, lại lộn trở lại ôm hắn bay đi.

Từ Lương Sơn một đường ngựa không ngừng vó trở lại trong thành, Lục Cảnh Nhiên tìm một khu dân cư không đáng chú ý, mang theo Thời Yên và Thời Niên vào trốn.

Thời Yên đặt Đại Hàn Yên ở trên giường, thở ra một hơi, rót chén trà lạnh trên bàn uống: "Đây là nơi nào?"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Một cứ điểm của Lang Hỏa Cung chúng ta, rất bí mật, quan phủ một chốc sẽ không tra tới."

Hắn lại nhắc tới vụ "Lang Hỏa Cung", Thời Niên khoanh tay trước ngực nhìn kỹ hắn, cười lạnh nói: "Vừa rồi tình huống nguy cấp, ta cũng không không vội hỏi ngươi, ngươi thật là cung chủ Lang Hỏa Cung, Lang Hỏa?"

Lục Cảnh Nhiên hì hì cười: "Phải."

Thời Niên giữ chặt Thời Yên, tận tình khuyên bảo cô: "Muội muội, muội nghìn vạn lần không thể ở bên hắn! Đi theo giáo chủ Ma giáo không có tiền đồ!"

Lục Cảnh Nhiên đi lên, ôm Thời Yên vào lòng, nhìn Thời Niên nói: "Muộn rồi, muội muội ngươi đã là người của ta."

Thời Yên: "......"

Thời Niên nghe xong lời của Lục Cảnh Nhiên, như thể chịu kích thích to lớn, hắn trầm mặc một hồi lâu, lần đầu tiên rút ám khí trên người mình ra: "Ngươi nói cái gì? Cái gì mà muội muội ta đã là người của ngươi rồi? Hôm nay ta đánh chết đại móng heo nhà ngươi, cầm đi nấu canh cho Đại cô nương."

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Thời Niên nói xong, phi tiêu trong tay "vèo vèo vèo" liên tiếp ra tay, một cái cũng không bắn trúng, Thời Niên an tĩnh giây lát, lại rút ra dao găm bên hông, không nói hai lời đâm tới Lục Cảnh Nhiên.

Lục Cảnh Nhiên bắt lấy cổ tay của hắn, thuận tay điểm huyệt đạo: "Ca ca, đối đầu kẻ địch mạnh, chúng ta vẫn đừng nên đấu tranh nội bộ."

"...... Câm miệng! Ai là ca ca ngươi!" Thời Niên vô cùng đau đớn nhìn về phía Thời Yên, "Muội muội, tuy rằng hắn đẹp đấy, nhưng muội đi theo giáo chủ Ma giáo, về sau còn đi ra ngoài gặp người như thế nào!"

Thời Yên nhắc nhở: "Ca ca, chúng ta vốn dĩ chính là sát thủ không để người khác nhận ra."

Thời Niên: "......"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Lang Hỏa Cung chúng ta cũng không phải Ma giáo gì, chỉ là Vạn phu nhân hắt bát nước bẩn cho chúng ta thôi. Lục Cảnh Nhiên là tên thật của ta, ta vốn là đệ tử quan môn của trang chủ Thần Kiếm Sơn Trang, sau đó bởi vì đủ loại nguyên nhân, ta rời Thần Kiếm Sơn Trang, sáng lập Lang Hỏa Cung. Lần này, Lục mỗ cũng không phải là cố ý lừa gạt hai người, đúng là tình thế bất đắc dĩ, mong rằng ca ca thứ lỗi."

"......" Thời Niên vốn dĩ sắp bị hắn thuyết phục, hắn nhắc tới "ca ca", hắn lại muốn nổ tung, "Chuyện Lang Hỏa Cung có thể để qua một bên, ta cũng cảm thấy Vạn phu nhân không phải thứ tốt, nhưng mà! Chuyện của muội muội ta và ngươi, không dễ dàng như vậy đâu!"

Lục Cảnh Nhiên khuyên nhủ: "Ca ca, nghĩ thoáng một chút, muội muội lớn chung quy là phải gả ra ngoài, nếu huynh cảm thấy tịch mịch, ta có thể giới thiệu cô nương tốt cho huynh, cô nương Lang Hỏa Cung chúng ta người nào người nấy xinh đẹp tam quan đoan chính, tuyệt đối tốt hơn nhóm nhạc nữ Sáng Tạo 108."

"......" Sao lại thế này, thế mà nghe có chút động tâm?

Thời Yên hỏi Lục Cảnh Nhiên: "Huynh là đệ tử Thần Kiếm Sơn Trang? Chính là Thần Kiếm Sơn Trang của giang hồ đệ nhất quý công tử Tư Đồ Quan Ngọc?"

Đã sớm cảm thấy Lục Cảnh Nhiên võ công thâm tàng bất lộ, khẳng định không phải không môn không phái tự học thành tài như lời hắn nói, nhưng không nghĩ tới địa vị lại lớn như vậy.

Thần Kiếm Sơn Trang là võ lâm đệ nhất đại trang, đệ tử môn hạ vô số kể, bồi dưỡng rất nhiều nhân tài cho võ lâm, mãi đến khi...... Bọn họ trở thành nhà tài trợ Sáng Tạo 108.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net