Chương 131: Bạn trai người máy của tôi (15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời Yên buông điện thoại, cảm thấy vấn đề này rất nghiêm trọng. Trước nay cô không nghĩ tới có một ngày mình giành đàn ông với ảnh hậu......

Lãnh Thu Bạch muốn kỹ thuật diễn có kỹ thuật diễn, muốn nhan sắc có nhan sắc, dáng người cũng bởi vì kiên trì tập thể hình nên rất đẹp, à, cô ấy còn có tiền nữa.

"Em đang nghĩ gì đấy? Nước đường đỏ được rồi này." Lục Cảnh Nhiên rót nước đường đỏ vào bình giữ nhiệt cho Thời Yên, đưa cho cô, "Không thoải mái thì ngủ một lát, đừng nghịch điện thoại."

"Dạ......" Thời Yên bỏ điện thoại sang một bên, rót nước đường đỏ vào cái cốc, thổi thổi. Cô vừa uống nước đường đỏ vừa ngước mắt lén nhìn Lục Cảnh Nhiên, Lục Cảnh Nhiên bị cô nhìn không rõ nguyên do, hỏi cô: "Sao vậy?"

Thời Yên ho nhẹ một tiếng, hỏi anh: "Anh cảm thấy Lãnh Thu Bạch thế nào?"

Lục Cảnh Nhiên suy nghĩ một hồi, nói: "Lãnh Thu Bạch chính là nữ chính bộ phim hôm qua ấy hả?"

"Đúng vậy......"

"Em nói mặt nào cơ?"

"Ờ...... Chính là cái nhìn dưới góc độ đàn ông ấy, anh cảm thấy cô ấy thế nào?"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Anh là người máy, đáp án của anh không có tính tham khảo."

"......" Thời Yên nghĩ ngợi, lại cảm thấy thật sự là mình nghĩ nhiều rồi, dù Lãnh Thu Bạch thật sự có ý đồ với Lục Cảnh Nhiên, Lục Cảnh Nhiên cũng sẽ không có ý với cô ấy, "Không có việc gì."

Cô đặt nước đường đỏ sang một bên, lần nữa nằm xuống: "Em ngủ một lát."

"Ừ." Lục Cảnh Nhiên đắp chăn giúp cô, ngồi một bên trông cô.

Thời Yên ngủ hơn hai tiếng, tới giờ cơm tối thì tỉnh, Lục Cảnh Nhiên thấy cô tỉnh, liền hỏi: "Em muốn ăn cơm tối không?"

Thời Yên lắc đầu: "Không muốn ăn lắm, nếu không anh xem giúp em gần đây có mua được cháo không, em ăn chút cháo là được."

Lục Cảnh Nhiên đồng ý, ra ngoài tìm quán bán cháo mua cho cô. Anh vừa rời khỏi, Thời Yên lại lấy điện thoại ra nghịch.

Vào lúc cô ngủ, Đông Bình gửi cho cô một link Weibo, còn kèm một câu: "Tìm hiểu một chút show những chàng trai lực lưỡng Las Vegas không?"

Thời Yên: "............"

Show này cô đã từng nghe qua, chính là show về đàn ông có dáng người đẹp...... "quá thể đáng", nghe nói vé vào cửa cực kỳ cao. Vòng bạn bè của cô đã từng có một nữ biên tập đi, còn đăng một tấm ảnh chụp với tất cả đàn ông, không thể không nói, dáng người mấy chàng trai này xác thật rất đẹp. (Nguyên văn là 大尺度 chỉ những video, hình ảnh vượt quá tiêu chuẩn chung của mọi người, ví dụ như quá gợi cảm, quá bạo lực)

Hiện tại video này chính là ghi lại một đoạn biểu diễn được phép quay, dưới Weibo một đám cư dân mạng nữ gào hú. Thời Yên không nhịn được, vẫn click mở video nhìn xem.

Nội dung video rất kích thích, hơn nữa đây còn là bộ phận được phép quay video, không thể quay video thì còn "quá thể đáng" hơn nữa. Người xem ở hiện trường tất cả đều là nữ giới, tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác, tuy biểu diễn trần trụi, nhưng lại không cảm thấy sắc tình.

Thời Yên xem say sưa, Lục Cảnh Nhiên trở lại cũng không để ý. Bởi vì trong phòng chỉ có một mình cô, cho nên cô cũng không đeo tai nghe, Lục Cảnh Nhiên vừa tiến vào thì nghe thấy tiếng thét chói tai từ điện thoại của cô.

Anh nhíu mày, đi đến bên cạnh cô: "Em đang xem gì vậy?"

Thời Yên như bị chồng bắt gian tại hiện trường, hoảng sợ run tay, điện thoại trực tiếp rơi lên chăn. Lục Cảnh Nhiên cúi đầu, nhìn về phía màn hình.

Vào lúc này Thời Yên phản ứng cực mãnh liệt, "bụp" một cái che khuất màn hình, thuận tay khoá màn hình, sau đó giấu điện thoại sang một bên. Cô sửa lại tóc, ra vẻ bình tĩnh nói: "Không xem gì cả."

Lục Cảnh Nhiên vừa rồi chỉ liếc mắt một cái, nhưng cũng thấy rõ hình ảnh trên màn hình một người đàn ông tóc vàng dáng người rắn chắc, lại còn chỉ mặc một cái quần lót. Anh im lặng một lát, nói: "Show những chàng trai lực lưỡng?"

"............" Thời Yên kinh ngạc, "Anh mà cũng biết cái này???"

"A." Lục Cảnh Nhiên nhìn cô cười một tiếng, đặt cháo sang một bên, "Em thích loại này? Chúng ta cũng có thể chơi."

"......" Thời Yên nhìn vào mắt anh, cực kỳ thành khẩn nói, "Không, anh hiểu lầm em rồi, em chỉ là muốn nhìn chút sự đời thôi."

"Như vậy hả." Lục Cảnh Nhiên như thể hoàn toàn không định nghe cô giải thích, trực tiếp bắt đầu cởi quần áo.

Thời Yên: "......"

Không cần vào lúc cô tới tháng chơi kích thích như vậy chứ!

"Anh chờ một chút! Muốn chơi cũng phải qua hai ngày nữa, bây giờ em không tiện!" Thời Yên nói xong, mặt liền đỏ, phi phi phi! Cô không phải ý này!

Tay Lục Cảnh Nhiên cởi quần áo dừng một chút, sau đó thả xuống: "Xác thật, vẫn là chờ mấy ngày đi."

Thời Yên: "......"

Cô thật sự không phải ý này.

"Nếu em thích đàn ông cơ bắp rắn chắc như vậy, anh có thể điều chỉnh kết cấu dáng người, không quá phức tạp, không tốn nhiều thời gian."

"......" Thời Yên thừa nhận dáng người chàng trai trong video rất gợi cảm, nhưng đó đều là người Âu Mỹ, người châu Á mà có dáng vẻ như thế thì có vẻ hơi kì quái, "Em cảm thấy anh bây giờ rất tốt."

"Thật không?"

"Thật mà, em thích anh như này."

Mặt Lục Cảnh Nhiên hơi hơi đỏ hồng, nói: "Vậy về sau em đừng xem mấy video thế này nữa, trực tiếp xem anh là được."

"Dạ." Thời Yên liên tục gật đầu.

Cô xem như đã hiểu, tuy Lục Cảnh Nhiên là người máy, nhưng máu ghen còn hơn cả con người, anh không chỉ ghen với đàn ông tiếp xúc với cô đời sống hiện thực như Lâm Hạo, còn ghen với mấy NPC (trong game). Tự nhiên, những chàng trai lực lưỡng này, anh cũng không chấp nhận!

"Mua cháo về rồi, nhân lúc còn nóng em ăn đi." Lục Cảnh Nhiên mở cháo ra, đưa tới trước mặt Thời Yên. Thời Yên cười với anh, bưng bát lên ăn.

Buổi tối sau khi ngủ, Thời Yên xác nhận Lục Cảnh Nhiên nhắm mắt lại bắt đầu nạp điện, mới lén lấy điện thoại ra. Cô trùm kín chăn, thả chậm hơi thở. Ấn mở màn hình điện thoại, giao diện còn dừng ở video, bởi vì ngắt một thời gian, hiện tại cần phải kết nối lại.

Nhưng mà Thời Yên vừa load lại, phát hiện, Weibo này đã bị xoá rồi.

Thời Yên: "......"

Tuy rằng chủ blog và fan đều cho rằng đây là Sina làm, nhưng, vì sao cô lại cảm thấy đây là Lục Cảnh Nhiên làm......

Thôi, người máy công nghệ cao không thể trêu vào, cô vẫn là giữ khuôn phép làm người mới tốt. Cất điện thoại, Thời Yên thò đầu ra khỏi chăn, nhìn thoáng qua Lục Cảnh Nhiên, rốt cuộc an phận đi ngủ.

Sau khi cô nhắm mắt lại, Lục Cảnh Nhiên chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía cô.

Trong bóng đêm bóng dáng Thời Yên có chút mơ hồ, nhưng cũng nhu hoà hơn hẳn, ngực cô theo hô hấp nhẹ nhàng phập phồng, hô hấp kéo dài lại đều đều.

Hẳn là ngủ rồi.

Cô rất dễ vào giấc, mặc dù mới tới hoàn cảnh không quen thuộc, ngủ trên giường khách sạn không thoải mái lắm cũng sẽ không có ảnh hưởng lớn tới giấc ngủ của cô.

Lục Cảnh Nhiên nhìn cô một hồi lâu, cuối cùng hơi cong cong môi, lại lần nữa nhắm hai mắt lại.

Sáng ngày hôm sau, Thời Yên vẫn cảm thấy không thoải mái lắm, tác dụng của thuốc giảm đau qua đi, bụng vẫn còn đau râm ran. Cô lại xin Tiểu Đường nghỉ phép, nói nếu cần sửa kịch bản thì trực tiếp nói với cô, cô sửa ở khách sạn.

Tiểu Đường bảo cô nghỉ ngơi cho tốt rồi lập tức đi làm việc, Thời Yên miễn cưỡng ăn hai cái bánh quy, lại uống thuốc giảm đau.

Trước kia cô đau bụng kinh, mẹ cô đều lừa cô rằng sau khi kết hôn thì không đau nữa, hiện tại cô và Lục Cảnh Nhiên cũng là quan hệ giống thế, còn không phải vẫn đau thế à!

Quả nhiên là vì lừa cô kết hôn.

Lục Cảnh Nhiên có chút lo lắng hỏi: "Em đã đi bệnh viện kiểm tra chưa?"

Thời Yên nói: "Kiểm tra rất nhiều lần rồi, chắc là di truyền, trước kia mẹ em cũng đau."

A, may mắn sau này cô và Lục Cảnh Nhiên không có con, nếu không nói không chừng lại còn truyền cho đời sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net