Chương 60: Hôm nay cũng phải nỗ lực cứu vớt thế giới (14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay từ đầu bọn họ đã bàn bạc phương thức rút lui —— Lục Cảnh Nhiên mang theo Thu Ý, Thời Yên mang theo Tiểu Hỉ, về phần Hạ Chanh thì dùng kỹ năng điều khiển vật cách không của Tiểu Hỉ, ném anh ta ra xa được bao nhiêu thì xa.

Cho nên sau một tiếng "lui lại" của Lục Cảnh Nhiên, Tiểu Hỉ không nói hai lời quăng Hạ Chanh ra ngoài, Thời Yên giật giật khóe miệng, bắt lấy cánh tay Tiểu Hỉ, sử dụng năng lực bước nhảy không gian vài lần ra ngoài cảnh Hư Vô.

Lục Cảnh Nhiên mang theo Thu Ý, theo sát lúc cô ra, Thu Ý vừa xuống mặt đất, lại chạy đến góc nôn khan. Qua năm phút đồng hồ Hạ Chanh mới từ bên trong đi ra, bộ dáng của anh ta có chút chật vật, trên đầu còn cắm rơm rạ không biết dính vào lúc nào.

"Tiểu Hỉ, em cố ý đúng không!" Anh ta vừa ra thì đã hưng sư vấn tội, "Suýt chút nữa thì em ném tôi vào miệng sói đấy!"

Tiểu Hỉ không để bụng nói: "À, lần tới tôi sẽ chú ý ném chuẩn một chút."

"...... Em ném chuẩn một chút là chuẩn chỗ nào? Trong miệng sói à?"

Tiểu Hỉ mới vừa há miệng thở dốc, còn chưa kịp nói gì thì biến mất tại chỗ. Người còn lại đều sửng sốt, Thời Yên nghi hoặc ngẩng đầu, nhìn Lục Cảnh Nhiên: "Đây là có chuyện gì?"

Chẳng lẽ Tiểu Hỉ cũng biết thoáng hiện?

Lục Cảnh Nhiên nhíu mày nói: "Cưỡng chế offline, khẳng định là thế giới hiện thực xảy ra chuyện."

Anh vừa dứt lời, cũng biến mất tại chỗ như Tiểu Hỉ. Trong lòng Thời Yên trầm xuống, cảm thấy sự tình cũng không đơn giản. Mỗi lần đều là tỉnh lại cô mới rời khỏi trò chơi, hiện tại Lục Cảnh Nhiên và Tiểu Hỉ bỗng nhiên offline, là ở trong thế giới hiện thức bị mạnh mẽ đánh thức sao?

Cô còn chưa nghĩ ra kết quả, bản thân cũng "vèo" một cái, biến mất.

Hạ Chanh: "......"

Thu Ý: "......"

"Bọn họ khẳng định là xảy ra chuyện, chúng ta lập tức về tổ công lược." Hạ Chanh hiếm khi có biểu tình nghiêm túc, mang theo Thu Ý tới Truyền Tống Trận trở về.

Lúc Thời Yên mở mắt thì thấy vẻ mặt nôn nóng của Lục Cảnh Nhiên: "Tỉnh?"

Thời Yên còn không kịp hỏi một câu "Làm sao vậy", Lục Cảnh Nhiên đã đột nhiên ôm lấy cô, thoáng hiện tới dưới tầng. Chỗ tầng nhà vừa rồi, một người nhô đầu ra khỏi cửa sổ, xem xét một chút, sau đó trực tiếp nhảy xuống.

Tiêu chuẩn vật rơi tự do, chỉ là sau khi rơi xuống đất "bụp" một tiếng, mặt đất dưới chân bị nện ra một cái hố, khe hở như tia phóng xạ lan ra bốn phía. Mà bản thân anh ta lại lông tóc không bị gì mà đứng lên.

Lục Cảnh Nhiên che Thời Yên ở phía sau, nhìn chằm chằm người đàn ông thân hình cao lớn: "Là năng lực cường hóa."

Thời Yên lúc này cũng tỉnh táo lại, nhíu mày hỏi Lục Cảnh Nhiên: "Bọn họ thừa dịp chúng ta ngủ, ở thế giới hiện thực, tập kích chúng ta?"

"Không sai." Anh không nghĩ tới bọn họ tìm được nơi này nhanh như vậy, "May mắn một đồng nghiệp đội đặc sách tới ca trực, đánh thức anh."

Thời Yên nhìn người đàn ông vạm vỡ như huấn luyện viên thể hình đối diện, khóe miệng mím lại: "Anh ta có phải, đao thương bất nhập?"

"Nhìn qua là như thế." Lục Cảnh Nhiên che chở Thời Yên, chậm rãi lui về sau, "Hiện tại hẳn là em còn năng lực bước nhảy không gian của anh, đợi lát em trực tiếp tới cục cảnh sát, nơi đó sẽ có đồng nghiệp của bọn anh tiếp ứng em."

Thời Yên bắt lấy góc áo của anh hỏi: "Vậy còn anh?"

"Anh nghĩ cách đối phó anh ta."

Thời Yên không nói chuyện, cô biết, Lục Cảnh Nhiên luôn một mình mạo hiểm như vậy.

"Trước kia em xem phim hoạt hình, bên trong cũng có nhân vật đao thương bất nhập thế này, trên người bọn họ đều có một nhược điểm." Ánh mắt Thời Yên quét một vòng trên người người đàn ông đối diện, cuối cùng dừng lại ở nửa người dưới, "Anh có muốn thử xem, nơi yếu ớt nhất của đàn ông?"

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Ánh mắt anh cũng không tự giác cũng liếc về phía nửa người dưới. Có lẽ...... Có thể thử xem.

Mãnh nam không cho bọn họ thêm thời gian thương lượng đối sách, bay thẳng đến bọn họ bắt đầu công kích, thế nhưng hai người đều có năng lực bước nhảy không gian, nhảy sang hai bên. Lục Cảnh Nhiên nhìn Thời Yên một cái, ý bảo cô mau chóng rời đi, Thời Yên lại quật cường lưu lại, còn chủ động công kích "huấn luyện viên thể hình" đối diện.

Lục Cảnh Nhiên nhăn mày, cũng vội thoáng hiện đi qua, anh rút súng bên thắt lưng, bắn về phía gã, viên đạn bắn trúng đối phương, trực tiếp văng ra khỏi người gã.

Lục Cảnh Nhiên do dự một chút, nhắm miệng súng ngay nửa người dưới của gã.

Thời Yên: "......"

Độc ác quá rồi.

Người đàn ông dùng tay chắn phần dưới của mình theo bản năng, sau đó không hiểu sao từ mặt đất chậm rãi bay lên. Tựa hồ là không rõ đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt của gã có chút mờ mịt, Thời Yên quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy Tiểu Hỉ đứng ở nơi đó.

Tiểu Hỉ sử dụng năng lực nâng người đàn ông càng ngày càng cao, Thời Yên ngắm chuẩn thực tế, điểm mũi chân từ dưới mặt đất bật lên, quay người một cái lộn ngược ra sau, một chân đá vào bộ phận yếu ớt nhất của gã.

"A a a a á ——"

Tiếng kêu thảm thiết của người đàn ông cắt qua bầu trời đêm, nghe cực kỳ ghê người. Thời Yên lại thở dài nhẹ nhõm một hơi, trở lại mặt đất.

Đánh cược chính xác.

Đau đớn lịch liệt khiến người đàn ông giải trừ cường hoá thân thể, Lục Cảnh Nhiên nhân cơ hội thoáng hiện tới phía sau gã, đâm một cái kim vào cổ gã.

Người đàn ông ban nãy còn kêu thảm thiết dần an tĩnh lại, lúc Tiểu Hỉ thả gã lại mặt đất, gã đã nặng nề ngủ.

"Mang về cục cảnh sát." Lục Cảnh Nhiên cũng từ giữa không trung xuống dưới, phân phó Tiểu Hỉ. Tiểu Hỉ đáp "vâng", liền cùng đội viên khác đưa người đàn ông ngủ say lên xe cảnh sát.

Tiểu khu lại khôi phục yên tĩnh, có điều địa phương này bại lộ, cũng không thể ở lại. Lục Cảnh Nhiên thu hồi súng, đi đến trước mặt Thời Yên nói: "Đêm nay tạm thời cùng anh ở cục cảnh sát nhé, trước mắt nơi đó an toàn nhất."

"Vâng."

Lục Cảnh Nhiên giơ tay xoa đầu cô, an ủi: "Chúng ta tiến vào trò chơi một lần nữa, nghĩ cách tìm được nguyên liệu cuối cùng, may mắn thì rất mau có thể luyện ra  đá ngũ sắc, kết thúc mọi thứ."

"Ừm." Thời Yên gật đầu, cùng anh quay lại cục cảnh sát. Trong cục đặc biệt sắp xếp cho họ một gian phòng nghỉ, để bọn họ hai người ngủ. Trước khi nhắm mắt lại, Thời Yên liếc Lục Cảnh Nhiên bên cạnh, tò mò hỏi anh: "Chỗ đó của đàn ông bị, đá trúng, có phải thật sự, rất đau không?"

Đêm nay người đàn ông to khỏe kia kêu thảm thiết đã sắp lưu lại cho cô bóng ma tâm lý.

"......" Lục Cảnh Nhiên trầm mặc trong chốc lát, mím môi, "Anh chưa thử qua."

"...... Phì."

Thời Yên hỏi xong, rốt cuộc an phận, đầu vừa chạm gối, cơn buồn ngủ ập tới. Sau khi ngủ, cô lại lần nữa tiến vào trò chơi.

Mới vừa tiến vào thì phát hiện trong trò chơi khắp nơi đều là chiến hỏa, các loại siêu năng lực bay đầy trời. Cô vội tuần tra một vòng xung quanh, thấy Caroline đang chiến đấu —— mái tóc vàng của cô ta, cho dù trong kỹ năng hoa mỹ đầu trời, vẫn thấy rất rõ.

Cô thoáng hiện đến bên cạnh cô ta, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Caroline bớt thời giờ nhìn cô một cái, nhăn mày nói: "Các người rốt cuộc tới rồi, kẻ phản loạn phát động tấn công chúng ta."

Thời Yên lập tức hiểu được, đêm nay đánh lén ở thế giới thực chỉ là kế điệu hổ ly sơn.

Cô rất mau gia nhập trận loạn đấu, Lục Cảnh Nhiên chẳng được bao lâu cũng tới. Có điều tình huống vẫn không lạc quan, quy mô chiến đấu lớn như vậy, rất nhiều kỹ năng của người chơi sẽ ngộ thương đến đá vá trời, theo tình hình chiến đấu thăng cấp, đá vá trời bọ đánh rơi cũng càng ngày càng nhiều.

Thời Yên muốn bắt giặc bắt vua trước, cứ đánh tiếp như vậy, bọn họ sớm hay muộn cũng xong đời. Lục Cảnh Nhiên cũng có ý tưởng như cô, anh tìm được Băng phu nhân trong đám người chơi, chuẩn bị thoáng hiện qua.

"Em đi." Thời Yên ném xuống một câu này, sử dụng năng lực của Lục Cảnh Nhiên, thoáng hiện tới bên cạnh Băng phu nhân. Băng phu nhân cũng không có nhiều ngoài ý muốn với sự xuất hiện của cô, nâng tay chuẩn bị ném cho cô một cái đóng băng. Thời Yên bay lên không tránh thoát công kích của cô ta, khi lật qua phía trên cô ta, duỗi tay chạm vào bả vai cô ta.

Trước khi rơi xuống đất, cô nâng tay, đánh sương khói quanh quẩn đầu ngón tay về phía Băng phu nhân.

Sương khói nhanh chóng ngưng kết thành khối băng, bao vây Băng phu nhân ở bên trong, mai đến lúc không thể động đậy được, trên mặt Băng phu nhân còn chưa hết vẻ kinh ngạc.

"Làm sao cô có năng lực của tôi?!"

Thời Yên đứng yên trên mặt đất, quơ quơ tay với cô ta: "Mấy giờ trước, mới vừa rút được trang bị SSR, có thể phục chế người khác, năng lực. May mắn từ trong máu, hâm mộ cũng chẳng được đâu."

Băng phu nhân: "......"

Thấy cô ta bị đóng băng, thiếu niên khống chế lửa muốn dùng lửa làm băng tan chảy giúp cô ta, sau khi Thời Yên phát hiện, cũng ném kỹ năng đóng băng về phía anh ta, một băng một hỏa gặp nhau ở không trung, trong khoảng thời gian ngắn chẳng phân biệt thắng bại.

Lục Cảnh Nhiên đột nhiên xuất hiện phía sau thiếu niên, giơ tay chém một cái làm anh ta hôn mê.

Ném thiếu niên cho Tiểu Hỉ, Lục Cảnh Nhiên đi đến bên cạnh Thời Yên, cầm dao dí vào cổ Băng phu nhân: "Tất cả mọi người dừng tay."

Chiến cuộc thay đổi trong nháy mắt, người vừa rồi còn đánh đến khí thế ngất trời, thấy tình huống có biến đều ngừng lại.

Lục Cảnh Nhiên thấy mọi người an tĩnh lại, liền chỉ huy người của hiệp hội, đoạt vũ khí của kẻ phản loạn —— trong trò chơi vũ khí cần phải trang bị ở trên người mới có thể phát huy năng lực.

Kẻ phản loạn bị dỡ vũ khí tương đương với một người bình thường, đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người phối hợp như vậy, nhưng hiện tại hiệp hội chiếm cơ trên, vũ khí của bọn họ rất nhanh bị cưỡng chế dỡ xuống.

Băng phu nhân hừ lạnh một tiếng, nhìn Lục Cảnh Nhiên nói: "Dù bắt được chúng tôi thì thế nào, kế hoạch vá trời đã đổ vỡ, trừ phi các người có thể lập tức luyện thành đá ngũ sắc, nếu không cuối cùng vẫn là chúng tôi thắng."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Chúng tôi đã tìm được phối phương luyện đá ngũ sắc, hơn nữa lấy được máu lão hổ trong cảnh Hư Vô."

Băng phu nhân nhếch khóe miệng, lộ ra núi cười trào phúng: "Đừng có mà ở đây mê hoặc lòng người, đừng cho là tôi không biết, đá ngũ sắc cần dùng năm loại nguyên liệu, các người còn thiếu một loại, đúng không?"

Thấy Lục Cảnh Nhiên nhấp đôi môi không lên tiếng, cô ta càng thêm đắc ý: "Tên lông vũ trắng đúng không? Nguyên liệu màu trắng, trong trò chơi căn bản không có."

Cô ta vừa mới dứt lời, tất cả người chơi đều nhận được một phong bưu kiện của hệ thống. Thời Yên nhấn vào xem, phát hiện hệ thống gửi cho gọi một thứ tên là "Vé tàu thuyền Noah", nếu cuối cùng kế hoạch vá trời thất bại, người chơi giữ vé tàu có cơ hội bước lên con thuyền Noah, tránh mạt thế.

Mà vé tàu trong truyền thuyết kia, chính là một cái lông chim màu trắng tên là "Lông vũ trắng".

"......" Thời Yên cầm lông chim, nhìn về phía Băng phu nhân bị đóng băng, "Cô đây là, trị liệu có độc bên địch, chiến hữu, bên tôi."

Băng phu nhân: "............"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net