chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


--------*-----------

Hanabi Yuki sinh ra trong một gia đình tri thức. Bố mẹ cô đều là những nhà khoa học vì vậy nên cô cũng được thừa hưởng sự thông minh từ họ. Cô có thể coi là một thiên tài, đọc thông viết thạo sớm hơn hẳn những đứa trẻ cùng lứa, 10 tuổi đã thông thạo 3 ngoại ngữ, dĩ nhiên cũng luôn đứng đầu các kỳ thi. Cô cũng thừa hưởng luôn niềm đam mê khoa học từ bố mẹ. Nếu những đứa trẻ cùng tuổi còn đang say xưa xem hoạt hình, siêu nhận..... thì cô lại dành cả ngày đọc về các nhà bác học nổi tiếng và các nghiên cứu của họ. Khi những đứa trẻ khác thần tượng những ca sĩ tuổi teen, những idol, .... thì thần tượng của cô chính là những nhà khoa học nổi tiếng như Niuton, Nobel, Edison.... Cô luôn mong muốn sẽ trở nên vĩ đại cho họ, đóng góp những phát minh vĩ đại cho nhân loại.

Vì vậy ngay từ nhỏ cô đã luôn nỗ lực học tập chăm chỉ. Nhờ thế cô luôn có thành tích cao tuy cô không quá quan tâm tới điểm số. Nhưng cũng vì thế cô không có bạn bè, cô luôn cô độc với quyển sách. Bố mẹ cô cũng quá bận để có thời gian dành cho cô. Cuộc sống của cô khá cô đơn nhưng điều đó không khiến cô buồn, đa phần các nhà khoa học cũng luôn cô đơn vì dành hầu hết thời gian vào các nghiên cứu và một phần trẻ con trong cô thấy vui vì có cảm giác giống họ.

Tuy nhiên sự việc triệu hồi xảy ra, cô đưa đến một thế giới hoàn toàn xa lạ. Cô buộc phải học tập thích nghi với thế giới mới. Ban đầu cô khá lo lắng và sợ hãi nhưng sau đó cô nhận ra thế giới này khá lạc hậu về công nghệ. Cô nhận ra tại đây với tri thức của mình cô có để thay đổi cả thế giới với những phát minh của mình - điều cô ước mơ từ bé. Từ đó cô bắt đầu nghiên cứu công nghệ ở đây đặc biệt về ma thuật và các ứng dụng của chúng. Suốt một tháng trời khi các bạn luyện tập để mạnh lên và tận hưởng thế giới mới, cô luôn dành thời gian rảnh trong thư viện. Thậm chí cô gần như ăn ngủ trong thư viện. Cheat cô nhận được khi triệu hồi là "giả kim thuật"- thứ giúp ích nhiều trong công việc chế tạo hoàn toàn phù hợp với cô.

Sau một tháng cô chọn ra ngoài tự lập với một số vốn được cấp trước đó. Cô dự tính  ban đầu sẽ mua một xưởng chế tạo, bán một vài mặt hàng bình dân từ đó lấy lãi phục nghiên cứu, khi có danh tiếng sẽ thu hút các nhà đầu tư vào nghiên cứu của mình. Dĩ nhiên cô hoàn toàn có thể yêu cầu hoàng gia tài trợ cho các nghiên cứu của mình nhưng vì sự non trẻ của mình cô muốn được tự lập, cô muốn giống các thần tượng tự bước đi trên đôi chân của mình.

Tuy nhiên cô đã đánh giá quá thấp việc tự lập và kinh doanh. Thứ đầu tiên cô làm là máy bơm nước, về cơ chế nó giống chiếc máy bơm thông thường, tuy nhiên điểm đặc biệt chính là bộ phận cung cấp năng lương do chính cô tạo ra. Thế giới này không hề có điện vì vậy cô đã tạo ra thiết bị chuyển hóa năng lượng ma thuật thành điện năng cung cấp cho các chế tạo của mình. Cô dùng ma thạch lắp vào một ma pháp trận hệ lôi. Rồi qua một bộ xử lý để biến nó thành mức điện áp mong muốn. Với giả kim thuật cô còn tạo ra loại ma thạch chuyên dụng nữa. Mọi thứ khá thuật lợi cho đến khi....

"Mình chẳng bán được chiếc máy bơm nào. Mình đã sai ở đâu..."

Cô không thể bán các sáng chế của mình. Họ nói nó quá đắt và không cân thiết. Múc nước cũng không mất quá nhiều thời gian, ngoài ra còn có thể dùng thủy ma pháp hoặc thủy ma thạch nếu cần. Cô đã thất bại ngay bước đầu tiên vì sự chủ quan và thiếu kinh nghiệm của mình. Tuy nhiên cô cho đó là một bài học và không nản chí. Cô tự nhủ có rất nhiều nhà khoa học đã thất bại cả chục lần trước khi chám tới thành công.

Cô một lần nữa thử sức, lần này cô suy nghĩ kỹ hơn đến nhu cầu của người dùng. Do mùa đông sắp đến, cô quyết định tạo ra  một máy đun nước. Chế tạo khá dễ, nguyên lý cũng đơn giản chỉ cần cho dòng điện làm nóng sợi đốt là được. Tốc độ đun khá nhanh, cô cũng thiết kế nó khá gọn và tiện lợi. Vào mùa đông nước nóng chắc chắn là cần thiết. Lần này cô tin mình sẽ thành công.

Tuy nhiên một lần cô thất bại. Thế giới này chủ yếu vẫn sử dụng củi và than, họ cho rằng đun nước thông thường vừa có nước nóng vừa có thể sưởi ấm. Hơn nữa công việc ở thế giới này cũng không quá gấp gáp và giờ giấc như xã hội hiện đại nên nhanh chậm một chút cũng không quá quan trọng với họ. Cũng phải kể đến khả năng quảng cáo và giới thiệu sản phẩm tệ hại của Yuki cũng là một lý do khiến cô thất bại.

Cô cảm thấy thất và chán nản thực sự. Cô buồn vì những phát minh của mình không được công nhận và chú trọng. Cô thấy thất vọng về bản thân mình. Hơn nữa do thua lỗ cô buộc phải bán xưởng chế tạo, chỉ trong vòng vài tháng giấc mơ của cô đã tan thành mây khói. Cô cuối cùng cũng nhân ra hiện thực khó khăn và khốc liệt thế nào. Nó hoàn toàn khác xa so với những tưởng tượng của cô.

May mắn thay người mua xưởng của cô chính là Keichi. Ban đầu cậu định biến nơi đây thành nhà hàng tuy nhiên khi nghe câu chuyện của Yuki và những sáng tác của cô cậu thay đổi ý định. Cậu mua lại sáng chế của cô với giá cao trong khi hoàn toàn có thể ép giá cô dễ dàng trong tình trạng này.

"Cậu thương hại tôi à?"

"Thương hại? Nếu trong kinh doanh có sự thương hại thì nó đã không khốc liệt như vậy. Tôi chỉ đánh hơi thấy lợi nhuận ở đây thôi. Hãy đợi xem, Laura về thôi, chúng ta vừa vớ được món hời đó"

Sau đó nhà tắm công cộng ra mắt và gây được tiếng vang lớn. Dĩ nhiên nơi đây sử dụng những thiết bị do Yuki tạo ra. Sưởng của Yuki cũng được thuê bảo trì sửa chữa nên cũng có thêm thu nhập. Keichi cũng chia một phần lãi cho cô coi như đầu tư cho các nghiên cứu của cô. Nhưng chưa dừng lại đó, vào mùa hè tiếp theo cô nhận được yêu cầu lắp đăt một số máy bơm cỡ lớn phục vụ cho việc chống hạn hán do Keichi sắp xếp, dĩ nhiên xưởng của cô cũng kiêm luôn việc bảo trì và sửa chữa.

Từ một chỗ sắp phá sản, xưởng chế tạo của cô bỗng dưng nổi tiếng. Đơn đặt hàng ngày càng tăng, thậm chí cô còn nhận được nhiều lời mời hợp tác và đầu tư từ các thương đoàn lớn tuy nhiên cô đã từ chối họ bời vì cô đã có lựa chọn cho riêng mình.

"Cậu chắc với quyết định này chứ"

"Hoàn toàn chắc chắn. Dù tôi không giỏi kinh doanh nhưng tôi vẫn có thể thấy được lợi ích của việc này"

"Hahaha.... tôi không nghĩ cậu lại quyết đoán đến mức sát nhập vào với chúng tôi"

"Tôi là giỏi sáng chế, cậu giỏi về kinh doanh. Tôi nghĩ rằng mình chỉ nên làm việc mình giỏi nhất thôi"

"Quyết định thông minh đấy. Chào mình đến với nhà Himura"

"Rất hân hanh thưa cậu chủ"

----------------*------------
(Hiện tại)

"Mọi việc đã chuẩn bị xong hết rồi chứ"- Keichi

"Đã xong, thương đoàn cũng đã hoàn toàn ổn định và Walka hoàn toàn có thể lo được nó"

"Ukm. Tốt lắm. Afoni, tôi giao việc ở đây cho cậu, cố gắng học hỏi ở Walka và đừng làm tôi mất mặt"

"Vâng"- Afoni.

Sau khi thu xếp các công việc cần thiết thì họ đã sẵn sàng tới thánh địa theo kế hoạch Keichi đã đề ra từ trước. Những người đi đến thánh địa bao gồm Keichi, Sera, Laura, Rin, Efia, Yui. Với sự tiện lợi của các túi ma thuật thì hanh lý không phải là vấn đề. Họ chỉ cần sử dụng một chiếc xe ngựa lớn là đủ cho việc di chuyển. Chuyến đi ước tính sẽ mất khoảng 7 ngày. Tại thế giới này giao thông không hề thông suốt hay an toàn như trái đất. Những con đường đã phần là đường mòn đi men theo rìa các khu rưng hay núi đồi. Quái vật thì có thể xuất hiện bất cứ đâu chưa kể những nhóm tội phạm luôn ẩn láu đợi chờ những con mồi béo bở. Dù vậy Keichi vẫn không hề thuê một nhóm hộ tống nào đơn giản vì họ không hề đi một mình.

"Các cậu đến chễ quá đó"- Kazuha

"Rất xin lỗi. Tại cậu chủ cố ngủ nướng dù chúng tôi đã cố hết sức gọi dậy"- Laura

"Thay vì ngay lập tức tố các tôi thì cô không thể lấy được một lý do nào đó hợp lý chút sao"- Keichi.

"Thay vì cố gắng bao che sai làm của mình sao cậu không cố gắng để không làm sai đi"- Kazuha

"Có khi tại các cậu đến sớm quá thì sao. Hơn nữa t cũng đâu có yêu cầu đi chung với mấy người đâu"- Keichi

"Thôi mà. Hai người là oan gia hay sao mà cứ gặp mặt là cãi nhau thế. Cũng không còn sớm đâu chúng ta lên đường thôi"

Đúng vậy, sao bạn phải cần người hộ tống khi đi chung với đội của anh hùng cơ chứ. Bởi vì có cùng đích đến nên họ đã quyết định đi chung với nhau. Ngoài ra đi cùng với họ còn công chúa Liana. Như đã nói, thánh địa còn là nơi tập hợp những học viện hàng đầu. Đây là nơi không thể phù hợp hơn cho các tầng lớp quý tộc học tập và tạo các mối quan hệ xã hội tại đây vì vậy việc công học tai đây là việc rất bình thường. Cuối cùng đoàn của họ gồm 3 xe ngựa sang trọng đã lên đường khởi hành đến thánh địa.

.....

"Cậu ổn chứ Yuki. Chông sắc mặt cậu tệ quá"

"Tôi không quen đi xe ngựa lắm"

"Đó là do cậu chui rúc trong xưởng quá nhiều đấy. Cậu nên ra ngoài nhiều hơn đi. Dù sao thì cũng sẽ sớm quen thôi. Chắc cũng sắp đến giờ nghỉ rồi"

Chiều tối, họ dừng chân cắm trại ven bờ một con sông. Mọi người xả hơi một chút bên bờ sông  sau một ngày dài trên xe ngựa. Sau đó họ nhanh chóng phân chia công việc  dựng trại và chuẩn bị bữa tối. Mọi thứ trở nên nhanh tróng khi Keichi lấy ra một nồi hầm to đùng đã được chuẩn bị từ trước và họ chỉ việc đun nóng nó lại ăn kèm với bánh mì.

"Cái món hầm này thật tuyệt. Tôi thực sự thích nó"

"Đương nhiên rồi. Tôi đã chuẩn bị nó sẵn từ tối qua và nó đã được đun rất kỹ khiến các nguyên liệu hòa trộn một cách hoàn hảo. Dù vậy từ ngày mai sẽ không còn tiện lợi vậy nữa đâu"

Họ ăn uống là trò chuyện khá vui vẻ. Công chúa cũng rất hòa đồng và tham gia cùng mọi người. Đúng lúc đó trên bầu trời bay xuống một con cú với bộ lông đen tuyền hòa làm một với màn đêm. Nó đậu lên tay một anh tràng khá đẹp trai, cậu ta có một phong cách khá màu mè với nhiều phụ kiện trên người. Cậu ta không ai khác chính là thuần thú vương- Misaya, thực chất cheat của cậu ta không phải là thuần thú nhưng nó lại khá giống và khiến mọi người lầm tưởng như vậy. Sau một chút trao đổi , con cú nó biến mất đầy bí ẩn như các nó xuất hiện.

"Chà... có vẻ chúng ta có vài 'vị khách'. Có lẽ ánh lửa và mùi thức ắn đã thu hút chúng"- Misaya

"Được rồi. Tập thể dục một chút trước khi đi ngủ nào"- Makoto

"Aaaa... vừa ăn no xong tớ chẳng muốn vận động chút nào"

"Kẻ địch thế nào"

"Cũng không có gì nghiêm trọng. Vài con Orge, orc và lũ goblin. Khoảng 10 tất cả thôi"!

"Vậy thì mau giải quyết nhanh đi"

Đó hoàn toàn là trận chiến một chiều. Dù sao đây cũng là các anh hùng - niềm hy vọng của nhân loại. Nó thậm trí không thể gọi là một trận chiến, họ cứ như đang dạo chơi vậy. Các cô gái đều thấy hâm mộ trước sức mạnh chùa các anh hùng. Thậm chí những người lãnh đạm như Sera và Laura cũng tỏ ra chút ngưỡng mộ. Level trung bình của các anh hùng  là 50 chỉ sau hơn một năm. Mọi người nghĩ nó thấp sao, không hề, Level trung bình của dân thường là khoảng 5, với mạo hiểm giả cũng chỉ là 20. Hơn nữa thế giới này cũng có giới hạn Level ở 100. Điều đó có nghĩ chỉ mất hơn một năm họ đã đi được nửa, dĩ nhiên nó cũng khônh hẳn là đúng khi càng level cao càng khó tăng level.  Một điểm nữa là tại thế giới này không phải cứ giết quái là lên level được. Bạn cần luyện tập, học hỏi và tích lũy kinh nghiệm, gia tăng kỹ năng.... Dĩ nhiên thông qua thực chiến cũng là một các rèn luyện  nên nó không hẳn là không cá tác dụng. Nhưng nến bạn nghĩ việc chỉ giết mấy con quái cùi để level max thì không có đâu.

Do đó với cấp độ hiện tại mấy con goblin, orc chẳng có chút tạc dụng luyện tập nào với các anh hùng cả. Họ nhanh chóng giải quyết chúng và nghỉ ngơi lấy sức cho ngày mài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net