Phần 1: Từ Ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuộc Sống Của Một Người Mẹ

Tác Giả: Agam Maura

Crossdress Tiểu Thế Giới


Phần 1: Từ Ấy

Hôm nay có lẽ sẽ là ngày đáng nhớ nhất với tôi trong suốt cuộc đời này. Ngày mà người bạn đời đã thề nguyện đi cùng tôi đến hết con đường nhân thế ra đi mãi mãi. Cũng là ngày mà tôi thấu hiểu cảm giác của cô ấy, sống cuộc sống của một người mẹ.

Tôi là Tú, một gã 26 tuổi có một cuộc sống mà theo tôi là không mấy viên mãn. Tôi lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc. Cha tôi là một kẻ nát rượu, vô công rỗi nghề. Mỗi khi say bí tỉ, ông lại trở về nhà hành hạ vợ con. Mãi đến khi ông qua đời cũng do lối sống bất cần ấy, trong lòng tôi vẫn chẳng mảy may chút sự tôn trọng nào dành cho ông. Tuy vậy, tôi lại rất kính trọng người mẹ của mình. Một tay bà nuôi dạy tôi từ cơm ăn đến cái mặc. Vậy nên có thể nói, tôi trưởng thành trong tình yêu thương của mẹ và sự thù ghét với cha.

Tuy vậy, những ngày tháng bên mẹ với tôi là rất ngắn ngủi khi việc gồng gánh kinh tế cho cả gia đình đã làm hao mòn sức khỏe của mẹ tôi qua từng ngày. Chuyện gì đến cũng sẽ đến, bà qua đời vì một cơn bạo bệnh khi tôi lên 10. Chuỗi ngày sau đó trong trại trẻ mồ côi không phải một hồi ức dễ chịu với tôi nhưng rồi cũng qua. Nhờ những bài học đạo đức mẹ dạy khi bé, cùng kiến thức giáo dục bắt buộc tại trại trẻ, cuộc sống tuổi trưởng thành với tôi không hẳn là trải thảm đỏ nhưng cũng có thể xem là thuận lợi.

Tôi lấy vợ năm 25 tuổi sau khi công việc đã ổn định. Vợ tôi là một người phụ nữ đẹp với gu thời trang ấn tượng. Có được cô ấy là một điều may mắn với tôi. Cùng nhau, chúng tôi có một đứa con gái dễ thương, kháu khỉnh. Hạnh phúc chưa bao lâu thì tôi lại đón nhận một tin chẳng lành, vợ tôi gặp tai nạn giao thông khi đang mua tả, sữa cho con. Tôi chết lặng trong khoảnh khắc ấy. Người bạn đời của tôi đã ra đi mãi mãi, để lại cho tôi đứa con gái cùng toàn bộ đồ đạc của cô ấy, mỗi món đều là kỷ vật quan trọng với tôi.

Con gái chúng tôi còn quá nhỏ, chưa thể nhận thức được điều gì. Nó không hề hay biết, thiên đường vĩnh viễn đã mang người mẹ thân thương của nó đi mãi! Cuộc đời tôi đã quá đỗi đen đủi, tôi cứ vậy mà chứng kiến hai người phụ nữ quan trọng nhất đời mình ra đi! Tại sao người ra đi không phải là tôi mà lại là họ? Như đã nói, tôi lớn lên trong tình trong tình yêu thương của mẹ và sự thù ghét với cha. Vì lẽ đó, trong tôi hình thành một căn bệnh tâm lý không xem trọng đàn ông, tôi ghét cả chính bản thân mình! Con gái tôi không cần một người cha như tôi, tôi lo sợ mình sẽ lại vô tình đi vào vết xe đổ của cha mình. Có thể nào một ngày nào đó, con gái tôi lại sinh lòng thù ghét với tôi?

Chính vào lúc đó, một ý nghĩ kì lạ len lỏi trong đầu tôi. Tại sao tôi không trở thành mẹ của con bé? Con bé cần tình yêu thương từ mẹ hơn một gã đàn ông như tôi. Và như vậy, tôi bắt đầu bước những bước đầu tiên trên con đường của một người mẹ.

Tôi có một cơ thể mảnh khảnh và một mái tóc dài đến nửa lưng, nhìn sơ qua cũng khá giống phụ nữ. Tôi bắt đầu gia nhập các hội nhóm phụ nữ trên mạng Internet để tìm hiểu thói quen, học theo các cử chỉ, hành động của họ, tham gia các khóa học trang điểm, bếp núc, thêu thùa... Ban đầu cũng hơi khó khăn, nhưng dần dà mọi thứ lại đi vào guồng một cách trơn tru. Tuy vậy, chỉ bấy nhiêu là chưa đủ...

Vợ tôi là một người có gu thời trang ấn tượng. Cô ấy ra đi nhưng còn đó là cả một tủ quần áo chứa toàn những món đồ nữ tính, từ những bộ vest, suit trang trọng cho đến những bộ đầm maxi lộng lẫy. Trở thành một người phụ nữ, đồng nghĩa tôi phải thay đổi hoàn toàn ngoại hình của mình. Tôi rũ bỏ sạch trang phục nam trên người mình, tắm rửa, cạo sạch sẽ các vùng lông trên người. Cơ thể tôi hiện đã không quá khác biệt với một người phụ nữ, trừ bộ ngực và bộ phận giữa hai chân.

Tôi bước lại gần tủ quần áo của vợ mình và bắt đầu chọn trang phục. Đầu tiên, tôi cần phải mặc đồ lót, che đi hai phần không phải phụ nữ kia của mình. Tôi mở chiếc hộc tủ chứa quần lót của vợ, bên trong là những chiếc quần lót đầy màu sắc cùng nhiều chất liệu khác nhau. Khoảnh khắc ấy tôi vô cùng bất ngờ, bởi tôi không nghĩ chỉ một món đồ của phụ nữ thôi cũng đã đa dạng như vậy, không như những mảnh vải đơn điệu dành cho nam giới. Đứng mãi không biết nên chọn gì, tôi vớ đại một chiếc quần lót màu tím có ren màu đen hai bên. Một sự hồi hộp nhỏ dâng lên khi tôi lòn chiếc quần lót qua hai chân và kéo lên. Lúc ấy tôi lại bất ngờ lần thứ hai chỉ trong vài phút. Cái sự thoải mái ấy khó có thể hình dung bằng lời, chất thun lạnh từ chiếc quần lót giúp phần dưới tôi vô cùng mát mẻ, dễ chịu. Không như chiếc quần lót nam dày cui, bí bách tôi vừa cởi ra khi nãy, chiếc quần lót nữ này nhẹ hơn và thoải mái hơn rất nhiều. Nhìn chiếc nơ đen giữa quần và ren đen hai bên, bỗng tôi trở thành tín đồ của đồ lót nữ lúc nào không hay!

Mặc xong quần lót, tôi lại tiếp tục mở hộc tủ kế bên ra. Trong đấy là một dãy áo ngực xếp ngay ngắn, phân loại theo từng màu sắc, kiểu dáng. Tôi biết mình vẫn là một gã đàn ông, không có bộ ngực cần phải nâng đỡ như phụ nữ. Nhưng vậy thì sao chứ? Hiện tại tôi đã vô thức xem mình là một người phụ nữ rồi, và một người phụ nữ thì phải mặc áo ngực. Đồng thời tôi cũng muốn sự nữ tính từ áo ngực sẽ che đi bộ ngực phẳng lì, nam tính của tôi. Khi đang nhìn tới hàng thứ hai của dãy áo ngực, tôi bắt gặp một chiếc áo ngực màu tím bao bởi ren màu đen phía ngoài, phần vòng lung của áo cũng cùng là ren màu đen kéo dài. Trông có vẻ là một set với chiếc quần lót tôi đang mặc nên tôi không do dự chọn ngay nó. Tôi vòng dây áo qua tay và đưa tay đến móc gài sau lung. Do là lần đầu mặc thử áo ngực nên cũng phải loay hoay 5 phút tôi mới gài được mối nối lại với nhau. Một cảm giác là lạ xuất hiện ở ngực tôi khi tôi hoàn tất công đoạn gài móc nối, một cảm giác bó bó quanh ngực mình. Nhưng không thể nói là tôi ghét cảm giác này. Thậm chí không lâu sau này, tôi đã quen với nó đến mức một giây không mặc áo ngực, tôi lại cảm thấy thiếu đi thứ gì đó.

Và bây giờ, tôi đã mặc xong cả set đồ lót của vợ mình. Tôi đến chiếc gương bên cạnh tủ để soi mình vào đó. Trước mắt tôi không còn là một gã Tú nam tính nữa mà là một người phụ nữ mảnh mai với bộ đồ lót tuyệt đẹp trên người. Gu thời trang của vợ tôi đúng là không chê vào đâu được, chỉ một bộ đồ lót cũng đủ sức thay đổi hoàn toàn một người đàn ông.

Hiện đồng hồ đang điểm chín giờ đêm. Thông thường đây là lúc vợ chồng tôi cho con mình ngủ và cùng nhau thưởng thức giấc mộng đẹp trên giường ngủ. Ấy vậy, một bộ trang phục lịch sự hay lộng lẫy thì không quá thích hợp cho lúc này. Tôi tiếp tục mở đến cánh cửa tủ bên tay phải, bên trong là một bộ sưu tập đồ ngủ của vợ tôi. Từ những bộ pajama kín đáo, ấm áp cho đến những chiếc váy thun lưới sexy xuyên thấu, thứ đã từng hút hồn tôi điên đảo. Lúc trước khi ngủ, tôi vẫn thường mặc những bộ pajama nam nhàm chán rồi vì vậy lần nào tôi muốn thử một sự thay đổi. Tôi chọn ngay một chiếc váy ngủ hai dây ngắn màu tím bằng thun lưới xuyên thấu. Đi kèm với chiếc váy ngủ này còn có một chiếc áo choàng mỏng không kém bộ váy. Tôi có sở thích lựa chọn mọi thứ theo bộ và màu sắc nên hiện trên người tôi là một bộ đồ lót màu tím, còn trên tay tôi là chiếc váy ngủ và áo choàng tím.

Tôi mặc thử chiếc váy ngủ lên người. Chiếc váy nhẹ nhàng đến nỗi tôi không cảm giác được như mình đang vận nó. Đến lúc này tôi mới hiểu tại sao vợ tôi lại có những giấc ngủ say và êm ái hơn tôi gấp bội. Mặc chiếc váy xuyên thấu lên người, tôi thấy rõ cả bộ đồ lót bên trong. Sexy như vậy, chẳng trách tôi từng say đắm vợ mình!

Tôi hoàn tất công đoạn trang phục khi khoác chiếc áo choàng lên người. Tôi lại lần nữa đứng trước gương. Lần này tôi thấp thoáng thấy bóng hình vợ tôi trên chính tôi. Tôi cảm nhận như cô ấy đang gần bên và chúng tôi đã hòa vào một thể. Kéo chiếc ghế đến trước gương và ngồi bắt chéo chân, đôi mắt nhìn về chiếc nôi đứa con gái bé bỏng gần đó. Tôi tự nhủ: "Kể từ hôm nay, mẹ sẽ luôn cạnh bên chăm sóc con!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net