Chương 15: Thời gian tám chuyện của Lão Ngoan Đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài《 phát sóng và phát triển phim truyền hình cổ trang của nước Hoa Tu 》 căn bản không thể giảng hết trong một buổi. Giống như bộ phim 《 Hoàn Châu cách cách 》 này, mới nghe thì tưởng kịch bản chỉ đơn giản là nói về quá trình nghịch tập dốc lòng tu luyện của một người tàn phế, nhưng trong đó liên lụy đến rất nhiều các sự kiện lịch sử và văn hoá, thời đại, hơn nữa còn có một số mốc thời gian cần phải nhớ kỹ. Những cái này đều là nội dung trong kỳ thi kế tiếp.

Tuy rằng số giờ dạy môn lịch sử rất ít, nhưng nó lại là một cửa ải quan trọng đối với học sinh. Nếu hai lần không đạt đủ điểm chuẩn môn sử, thì đến bằng tốt nghiệp cũng khó mà lấy được.

Vì thế, kể cả những học sinh đứng đầu lớp tinh anh như Tôn Dung và Trần Siêu cũng phải nỗ lực rất nhiều.

Mà Vương Lệnh lại không giống thế. Từ khi sinh ra cậu đã có năng lực liếc qua một lần liền nhớ. Hơn 5000 năm lịch sử của nước Hoa Tu gần như không gì là cậu không biết. Nhưng Vương Lệnh vẫn hết sức vui lòng nghe những bài giảng của Lão Ngoan Đồng. Ngẫu nhiên nghe Lão Ngoan Đồng kể vài câu chuyện phiếm là việc khiến cả thể xác lẫn tâm hồn tương đối thư giãn.

Theo lời của Lão Ngoan Đồng, dù cho có dùng hết tất cả những từ xấu xí nhất trong biển từ, cũng không thể diễn tả được sự chán nản của Lão dành cho những kịch bản máu chó chồng chất kia.

Mà vừa nói đến những thứ làm mình buồn bực, bộ loa của Lão Ngoan Đồng liền tuôn trào như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt.

"Đương nhiên, không thể phủ nhận trong kho tàng phim cũa cũng có không ít tác phẩm rất xuất sắc, ví dụ như phim quân sự chống kẻ thù quy mô lớn 《 pháo Italy 》, và bộ《 Tiêu Gia Đại Viện 》 miêu tả quá trình trưởng thành của Tiêu gia và những đổi thay của thời đại......"

Lão Ngoan Đồng nói tới đây, dưới lớp xuất hiện không ít tiếng cười khúc khích. Bọn chúng biết, thời gian kể chuyện phiếm của Lão tới rồi.

"...... Nghe nói, gần đây trong lớp có hai bạn học khi đang đi chơi công viên đã bị tổ chức sát thủ mai phục?"

Nói đến sự kiện xảy ra ở Tiêu Gia Đại Viện hai ngày nay, có thể nói là người người nhà nhà đều biết. Ai cũng biết thời điểm Vương Lệnh và Tôn Dung dạo chơi công viên, gặp phải sát thủ của tổ chức Ảnh Lưu.

Mà chuyện thiếu tiểu thư Tôn Dung của tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm bị bắt cóc tống tiền, tự nhiên khiến cho cao tầng của Lục Thập Môn dồn hết sự chú ý vào bên này.

Gần như ngay sau sự kiện Tôn Dung bị bắt cóc, hiệu trưởng Trần liền mở cuộc họp khẩn cấp. Tăng mạnh tuần tra ở khu vực vườn trường, trong ngoài hành lang, từ hai đến ba giáo viên lập thành một đội, để đề phòng Ảnh Lưu lại lần nữa phái sát thủ làm hại Tôn Dung.

Mà bên ngoài trường học, tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm cũng đặc biệt thuê vệ sĩ làm việc suốt ngày đêm, loại bỏ tất cả những đối tượng khả nghi lảng vảng trước cổng trường.

Tuy rằng nhiệm vụ đầu tiên của Ảnh Lưu thất bại, nhưng nếu tiếp tục nhận được yêu cầu từ cấp trên, thì cái tổ chức tác phong trước sau như một này sẽ không từ bỏ nếu chưa đạt được mục đích.

Vì bảo đảm sự an toàn cho tất cả các học sinh, hai ngày nay các thầy cô ở Lục Thâp Môn có thể nói là vội đến sứt đầu mẻ trán.

Xem như một bậc thầy buôn chuyện quanh năm ở tuyến đầu trong đội ngũ giáo viên, năng lực nhiều chuyện của Lão Ngoan Đồng mạnh đến thái quá, về điểm này thì Nhị Đản đại sư có xách dép chạy theo cũng không kịp.

"Tổ chức Ảnh Lưu này vô cùng thần bí, sát thủ được phái ra đều có chuyên môn nghiệp vụ rất cao. Vì đây là tập đoàn nước ngoài nên trước giờ chính phủ vẫn không có cách nào hạn chế hoạt động của nhóm người này......"

Lão Ngoan Đồng cười cười đầy bí ẩn, thời gian buôn chuyện chính thức bắt đầu: "Nhưng theo ta được biết, kẻ cầm đầu Ảnh Lưu kỳ thật đang ở trong nước. Khi truyền kỳ của trường chúng ta là Trác Dị tốt nghiệp, trong kỳ họp cuối năm của Tổng Cục Bách Giáo Tu chân hắn đã đưa ra đề xuất muốn quét sạch thế lực trong nước của Ảnh Lưu. Đề xuất này được thông qua, sau đó Tổng Cục Bách Giáo đứng lên kêu gọi, tổng cộng tập hợp được hơn trăm vị tu sĩ Kim Đan kỳ thực lực cao cường......"

Tất cả mọi người nghe đến nhập tâm, Trần Siêu nhịn không được liền hỏi: "Vậy cuối cùng kết quả thế nào?"

"Đương nhiên là thất bại."

Lão Ngoan Đồng thở dài, có chút tiếc nuối lắc đầu: "Lúc ấy tất cả mọi người đều đồng ý với kế sách bắt giặc phải bắt vua trước. Sau khi xác định được phương án hành động, hơn trăm người đứng trên phi kiếm, từ bốn phương tám hướng đột nhiên tấn công, tạo thành thế trận thiên la địa võng bao vây chung cư nơi tên đầu sỏ của Ảnh Lưu đang ẩn nấp. Nhưng thật đáng tiếc, cuối cùng vẫn để thằng nhãi này chạy thoát! Thật ra không phải do trăm vị tu sĩ kia thực lực yếu kém mà do quân địch quá mức xảo quyệt nha!"

Các bạn học ồ lên. Chúng chưa từng nghĩ Tổng Cục Bách Giáo đã từng có kế hoạch hành động quy mô lớn như vậy.

Mà Lão Ngoan Đồng không hổ là Lão Ngoan Đồng, thân là giáo viên dạy lí luận sử, văn chương của lão cũng tuyệt không tầm thường. Đầu tiên là giải thích ngắn gọn từ đầu đến cuối trận đánh kia, sau đó lại mở rộng trọng tâm của quá trình này. Phối hợp với một ít ảo ảnh đơn giản cùng kỹ xảo kể chuyện cao thâm của bản thân, hoàn mỹ miêu tả lại lần hành động đó, giống như một bộ phim bom tấn, khiến người ta cảm thấy đắm chìm.

Đương nhiên, trong số đó cũng có một ít cảnh tượng máu me do Lão tự nghĩ ra, ghê đến mức các bạn nữ trong lớp hét lên liên tục.

Đến đoạn kết, Lão Ngoan Đồng lại thở dài một tiếng: "Tuy rằng chiến dịch lần đó thất bại, nhưng ít nhất vẫn có ý nghĩa của riêng nó. Chí ít là qua lần vây bắt này cục phòng chống khủng bố nước ta mới biết được giới tính thật sự của chủ nhân Ảnh Lưu."

"Giới tính của chủ nhân Ảnh Lưu? Đừng nói là một gã tóc dài, lông ngực rậm rạp nha?" Trần Siêu trêu đùa.

Lâm Tiểu Vũ vội vàng phản bác: "Nhất định là một tên xã hội đen cấm dục lạnh lùng!"

Nhị Đản đại sư đẩy đẩy mắt kính: "Có khi vị boss lớn sau màn này lại là một thanh niên yêu chó cũng không chừng."

Cuối cùng, vẫn là Lão Ngoan Đồng tự nói ra đáp án: "Lúc ấy, khi các tu sĩ vọt vào chung cư, phát hiện chủ nhân của Ảnh Lưu đã chạy thoát, nhưng cũng có khản năng là trà trộn vào giữa đám đông tham gia vây bắt. Bởi vì người đó rất am hiểu thuật dịch dung."

"Vậy lúc ấy các ngươi làm cách nào phát hiện giới tính của hắn?"

"Ân, chủ yếu là, bọn họ phát hiện trong căn phòng này có đồ trang điểm còn chưa kịp hủy đi. Trên giường còn có Bikini, quần lót, cùng với 36D...... Khụ khụ! Các ngươi tự mình tưởng tượng đi, chúng ta là lớp học nghiêm túc, cấm chỉ nói những chuyện mờ ám này!"

Lão Ngoan Đồng nhìn thời gian, sắp xếp lại bàn giáo viên, không chút khách khí vơ hết mấy bao que cay còn lại vào túi: "Hảo, bài học hôm nay liền kết thúc tại đây đi. Hôm nay không có bài tập, các bạn học trở về chuẩn bị trước nội dung bài 《 Tây Du Ký 》 cho tiết sau. Cuối cùng, thầy vẫn phải nhắc nhở cả lớp một chút, ra ngoài nhất định phải chú ý an toàn. Nếu gặp phải người xấu, có thể gọi điện thoại nói cho tôi, tôi đây có thể dùng một viên phấn bắn chết hắn!"

Lão Ngoan Đồng nói xong liền rời đi trong tiếng vỗ tay nhiệt tình của cả lớp.

Vốn dĩ giới tính của kẻ cầm đầu Ảnh Lưu vẫn luôn là vấn đề gây tranh cãi trong dư luận. Nhưng sau khi nghe Lão Ngoan Đồng kể chuyện xưa, toàn bộ Lục Thập Môn bắt đầu lan truyền vài lần câu chuyện về giới tính thật của hắn.

Bộ phận chống sốc UC độc quyền của Lục Thập Môn dẫn đầu ra tay, gửi một dòng tweet trên website công khai của nhà trường -- Khiếp sợ! Chủ nhân thần bí luôn ở ngoại quốc của Ảnh Lưu, thật ra là một vị 36D ba bá (ngực bự)!

Sức mạnh lan toả của các tin giật gân đều nằm ở tiêu đề. Chỉ ngắn ngủi vài giờ, tin tức này đã được truyền khắp các nền tảng trực tuyến lớn.

Mà sau đó, một chuyện phiền toái mà tất cả mọi người không lường trước được đã xảy ra......

Trưa hôm đó, đội bảo vệ của Lục Thập Môn, nhận được một phong thư tuyên chiến từ Ảnh Lưu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net