Chương 16: Cơn gió hôm nay thật ồn ào náo động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong văn phòng hiệu trưởng, thầy Trần đan hai tay vào nhau, ngẩng đầu chăm chú nhìn tờ chiến thư trên bàn làm việc: "Đã điều tra tình huống rõ ràng sao?"

"Hiệu trưởng Trần, đã điều tra rõ ràng. Con dấu của Ảnh Lưu rất đặc thù. Sau khi cục cảnh sát giám định đã xác nhận bức chiến thư này thật sự do bọn họ đưa tới." Thi chủ nhiệm nhíu nhíu mày, nói thật bà cũng không nghĩ Ảnh Lưu dám công khai khiêu chiến trường học như vậy. Đám người đó còn tuyên bố sẽ hoàn thành kế hoạch ám sát Tôn Dung trong trường, trả mối thù ở Tiêu Gia Đại Viện ngày ấy.

"Xem ra mọi chuyện đã trở nên phiền phức hơn nhiều." Trần hiệu trưởng đốt một điếu thuốc, thoáng hít một hơi.

"Nếu Ảnh Lưu toàn lực phái ra cao thủ, với lực lượng trong đội ngũ giáo viên của chúng ta bây giờ, sẽ rất khó ngăn chặn hành động của bọn chúng...... Tình cảnh bạn cùng lớp của Tôn Dung bây giờ hết sức nguy hiểm."

"Vậy hiện tại cấp trên có ý tứ gì?"

"Cấp trên muốn chúng ta bảo vệ Tôn Dung rời trường học trước, sau đó nộp đơn lên Tổng Cục Bách Giáo xin thăng cấp toàn bộ các biện pháp an ninh của trường chúng ta trong giai đoạn gần đây."

"Thi chủ nhiệm có biết đại hội bách giáo còn cách bao lâu hay không?"

"Đại khái còn khoảng một tháng......"

"Thành phố Tùng Hải tổng cộng có mười hai đại khu, 36 trường phổ thông cao đẳng. Trước mắt trong ba trường phổ thông cao đẳng của Bồi Nguyên khu, chúng ta xếp thứ ba."

Thi chủ nhiệm: "......" Chuyện Lục Thập Môn ngày ngày xếp hạng chót đã trở nên quá đỗi bình thường.

Trần hiệu trưởng thở dài: "Nếu chúng ta chấp nhận ý kiến của cấp trên, chẳng khác nào bảy tỏ sự kém cỏi của ban lãnh đạo trường ta. Nếu hai lão già ở Ngũ Thập Bát, Ngũ Thập Cửu Môn muốn gây rắc rối, nhất định sẽ mượn việc này làm to chuyện. Con đường trở thành trường trọng điểm thành phố của chúng ta sẽ càng ngày càng xa nha......"

"Cho nên...... Ý tứ của Hiệu trưởng đại nhân ngài là?"

"Xét tổng thể thực lực đội ngũ giáo viên của chúng ta có thể không mạnh thật, nhưng là không phải có vài đồng chí cá biệt vẫn rất lợi hại sao!" Trần hiệu trưởng cân nhắc một lúc, dập thuốc: "Ta mặc kệ tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm cùng với cục cảnh sát sẽ bảo hộ cô bé thế nào. Nhưng ở công tác bảo vệ trong trường phải do chúng ta toàn quyền phụ trách, hơn nữa phải làm đến không một kẽ hở."

"Vậy...... Chúng ta hiện tại nên làm cái gì bây giờ?"

"Từ chối đề xuất đưa học sinh Tôn Dung rời trường của cấp trên, đưa con bé đến một phòng học riêng biệt, để cho người kia bảo vệ là được. Nói cho quan trên, nếu bạn học Tôn Dung mất một cọng lông, lão tử sẽ đem đầu tới gặp!"

Trần hiệu trưởng lạnh lùng cười: "Chẳng qua là một đám lưu manh khốn khiếp mà thôi. Nếu dám đến, chúng ta liền chơi chết hắn!"

Thi chủ nhiệm toát mồ hôi lạnh: "......" Bà đương nhiên biết người mà Trần hiệu trưởng nói đến là ai...... Chẳng qua muốn thật sự phái vị giáo viên kia đích thân ra tay, Thi chủ nhiệm cảm thấy chuyện này có chút dùng dao mổ trâu giết gà.

......

Chiến thư mà Ảnh Lưu gửi tới chưa được bao lâu, Lục Thập Môn đã lập tức áp dụng các biện pháp bảo vệ toàn diện cho bạn cùng lớp của Tôn Dung, đồng thời trực tiếp chuyển bàn học của cô tới văn phòng giáo viên.

Đối với chuyện này, Tôn Dung đương nhiên rất không nguyện ý, bởi vì như vậy cô sẽ không thể nhìn thấy Vương Lệnh.

Nhưng là dưới áp lực từ nhân viên nhà trường lẫn tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm, Tôn Dung cuối cùng cũng chấp nhận thỏa hiệp.

Vương Lệnh trăm triệu lần không nghĩ tới, sau khi trải qua buổi hẹn hò rất không vui ở Tiêu gia đại viện, việc thay đổi ký ức cũng không giúp hảo cảm của Tôn Dung dành cho mình hạ thấp chút nào, ngược lại còn không ngừng tăng lên. Bởi vì căn cứ theo kết quả điều tra của tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm, lần ám sát ở Tiêu gia đại viện này kỳ thật là âm mưu được sắp đặt từ rất sớm. Dựa theo kế hoạch ban đầu của Ảnh Lưu, Tôn Dung tuyệt đối là mọc cánh cũng khó thoát, nhưng đáng tiếc lại xuất hiện cái biến số "Tuyệt thế cường giả" này.

Tôn Dung cảm thấy bản thân đúng là gặp may, hơn nữa còn nhận định chắc chắn rằng, vận may này là Vương Lệnh mang đến cho cô...... Đối với cô gái xinh đẹp tự chủ này, Vương Lệnh cảm thấy rất là đau đầu.

......

......

Vào thứ sáu của tuần học thứ hai, thời gian được viết trên chiến thư của Ảnh Lưu cũng đã tới.

Ngày hôm nay, Ảnh Lưu sẽ phái ra sát thủ hạng nhất đến ám sát Tôn Dung ngay tại trường học.

Học sinh toàn trường đều bị bảo hộ bắt buộc, ngay cả đi WC cũng phải có giáo viên đi theo. Vương Lệnh phân ra một cái phân thân, thay thế mình ngồi trong phòng học. Chân thân còn lại thuấn di đến sân thượng trên tầng cao nhất của Lục Thập Môn, lười nhác nằm phơi nắng.

Thanh thản, lười biếng, bình tĩnh, tầm thường...... Đây mới là cuộc sống cấp ba mà Vương Lệnh mong muốn.

Ánh mắt có chút thâm thúy của cậu nhìn ra khung cảnh vườn trường bên ngoài cửa sổ. Từ góc độ này vừa lúc có thể nhìn thấy bức điêu khắc xưa cũ ở cửa chính của khu vườn, từng cơn gió nhẹ nhàng lướt qua tán lá cọ. Nhưng có điều không bình thường chính là, trong làn gió hôm nay xen lẫn một tia hơi thở xa lạ không hề tầm thường.

Vương Lệnh nhịn không được thở dài một tiếng trong lòng, bởi vì cuộc sống cấp ba cũng không yên bình như trong tưởng tượng của cậu. Cứ cách dăm ba hôm là lại có một ít chuyện phiền toái rủ nhau kéo tới.

Song đối với chuyện Ảnh Lưu tuyên chiến lần này, Vương Lệnh cảm thấy mình không cần phải ra tay.

Bởi vì cậu phát hiện, Lục Thập Môn không hề đơn giản như vẻ bề ngoài của nó.

Rõ ràng chỉ là một ngôi trường Trúc Cơ bình thường, trong hàng ngũ giáo viên thế mà lại tàng long ngoạ hổ.

Điều này đến sau khi nhập học Vương Lệnh mới phát hiện.

Mà trong đó, Vương Lệnh còn phát hiện, tên cao thủ ở ngay cạnh mình, chính là cái Lão Ngoan Đồng dạy lịch sử kia.

Có điều......

Ai có thể nói cho cậu, đám thích khách Ảnh Lưu đang tụ tập dưới chân cậu, rốt cuộc là thế nào a?

Trong đám bọn chúng không có ai phát hiện mình cũng ở đây sao?

...... Thật là một đám có mắt như mù!

......

Trên sân thượng của trường trung học phổ thông Lục Thập Môn, một đám sát thủ mặc đồ đen đột nhiên tụ tập ở chỗ này. Ống tay áo bọn chúng có một dải ruy băng đỏ khá bắt mắt, tượng trưng cho thân phận cao thủ hạng nhất của Ảnh Lưu.

"Tổ trưởng, gió hôm nay thật ồn ào a......"

"Tổ trưởng, ta cảm thấy lão đại nói quá. Chẳng qua chỉ là nữ sinh trung học mà thôi. Đáng giá để chúng ta phải tự mình động thủ sao?"

"Mục tiêu hôm nay, là thiếu tiểu thư tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm. Căn cứ theo tin tình báo, bên cạnh cô ta rất có khả năng đã được sắp xếp cao thủ hàng đầu bảo vệ. Bằng không mấy ngày trước ở Tiêu gia đại viện, nhiệm vụ của Ảnh Lưu cũng sẽ không thất bại." Tên thích khách đi đầu nói, sợi ruy băng đỏ trên tay áo xen lẫn vài sợi tơ vàng, đúng là tổng chỉ huy của lần ám sát này.

"Cao thủ bên người cô ta cụ thể có thực lực thế nào?"

"Cái này còn chưa điều tra rõ ràng." Tên cầm đầu có chút xấu hổ nói: "Ngày ấy chúng ta phái ra hai gã sát thủ Hắc Đoán, xác suất hoàn thành nhiệm vụ của bọn họ đều là 100%, chỉ cần hoàn thành một nhiệm vụ nữa là có thể thăng lên Hồng Đoán. Nhưng cuối cùng ngay cả thi thể cũng không tìm thấy. Rất có thể ngay cả cơ thể lẫn Kim Đan đều bị đối phương phá hủy."

"......" Định mệnh!? Chết không toàn thây.

Mấy tên sát thủ Hồng Đoán đồng loạt đổ mồ hôi lạnh.

"Cho nên, không thể coi thường trận chiến này. Còn có nhớ lấy, mục tiêu của chúng ta chỉ có Tôn Dung, sau khi tìm được mục tiêu lập tức giết chết rồi rút lui, chớ nên cành mẹ đẻ cành con, lưu lại phiền toái không cần thiết."

"Hô" một tiếng, tên cầm đầu vung tay lên, đám thích khách áo đen lập tức tản đi.

......

Kẻ làm tổng chỉ huy lần hành động này là một tên sát thủ đứng thứ mười ba trong bảng xếp hạng top 20 sát thủ.

Hắn từng chấp hành vô số nhiệm vụ đáng sợ vì Ảnh Lưu, vượt núi đao biển lửa, đạp lên vô vàn hài cốt để đi đến một bước này. Hăn không bao giờ nghĩ rằng nhiệm vụ cuối cùng trước khi thăng chức của mình lại đơn giản như vậy......

"Chỉ cần thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ lần này, là ta có thể trở thành một quản lý bậc Kim Đoán của Ảnh Lưu."

Từ Ảnh đứng trong góc khuất của sân thượng, lơ đãng quan sát những khuôn viên nhỏ có phần đổ nát, cười lên vài tiếng. Tóm lại đây chỉ là một ngôi trường cấp ba tầm thường đến một cái Tụ Linh Trận cũng không có mà thôi. Mặc dù mấy ngày nay tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm có phái ra đội vệ sĩ, nhưng chẳng lẽ giáo viên và vệ sĩ lại có thể mạnh hơn sát thủ hạng nhất do Ảnh Lưu phái ra?

Từ Ảnh tự giễu cười, nghiêm túc cột chắc lại mặt nạ của mình...... Đây hẳn là lần chấp hành nhiệm vụ cuối cùng của hắn.

Là một người thuộc cung Xử Nữ cho dù nhiệm vụ cuối cùng này không hề có chút tính khiêu chiến nào, Từ Ảnh vẫn muốn hoàn thành nó một cách xuất sắc như thường lệ!

"Gió hôm nay ồn ào quá......"

Đột nhiên, một tiếng thở dài từ đỉnh đầu Từ Ảnh truyền đến.

Hắn sửng sốt một lúc, sau đó đột nhiên mở to hai mắt, quay đầu nhìn lại, quả nhiên phát hiện một thiếu niên để tóc đầu đinh, mặc đồng phục Lục Thập Môn lười biếng ngồi trên nóc nhà phơi nắng.

Trước khi tiến vào sân thượng, Từ Ảnh rõ ràng đã dò xét qua, nơi này tuyệt đối không có bất kỳ người nào!

Như vậy vấn đề tới......

Con hàng này từ đâu xuất hiện?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net