Chương 9: Nhị Cáp cùng Nhị Đản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cách trọng sinh bi thảm không gì sánh được trên thế giới này là đầu thai nhầm. Sau tấm gương Thiên Bồng Nguyên Soái Trư Ngộ Năng, đồng chí Nhị cáp cũng bước chân vào vết xe đổ đó.

Rõ ràng là một con Yêu Vương trí tuệ linh mẫn, thật vất vả mới tách ra được một tia tàn hồn, kết quả không hiểu thấu bị triệu hoán đến phòng học, sau đó lại không hiểu thấu bị cưỡng ép dung hợp, từ một con cóc chuyển sinh thành chó.

Này quả thực có thể coi là một màn trọng sinh ly kỳ nhất từ trước tới nay trong lịch sử muôn loài...... chỉ thiếu điều ghi vào sách sử.

Mà từ khi có Nhị cáp, không khí trong lớp trở nên hân hoan cởi mở hơn rất nhiều. Việc xoa xoa khuôn mặt béo mập của nó mỗi khi tan học đã trở thành thói quen của học sinh lớp này.

Mấu chốt nhất chính là, Vương Lệnh phát hiện từ lúc Nhị cáp đến, cảm giác tồn tại của mình giảm xuống không ít.

Điều này khiến Vương Lệnh tương đối hài lòng.

Vì thế cũng miễn cưỡng chấp nhận sự tồn tại của Nhị cáp.

......

Mấy ngày nay, người xuất thân từ thế gia kinh doanh linh sủng, Nhị Đản đại sư Quách Hào, bắt đầu đảm nhiệm vai trò nhân viên thuần dưỡng, chuyên môn huấn luyện Nhị cáp tập sủa.

Cái gọi là tới đâu hay tới đó, nhập gia tùy tục...... Dù nghĩ thế nào thì việc oanh oanh liệt liệt huấn luyện một con cóc biến thành chó học sủa, cũng rất lạ lùng.

Mà Nhị cáp lúc này mới phát hiện, mình đã lên nhầm thuyền giặc.

Đám mầm non tương lai của tổ quốc này thế mà lại đi cưỡng ép một con cóc học tiếng chó sủa, khiến nó thật đậu má thảm hết chỗ nói!

Cùng với đó là tất cả học sinh trong lớp này đều thấy được quá trình Nhị Đản đại sư oanh oanh liệt liệt huấn luyện chó.

Nhị Đản đại sư dốc hết tâm can, dùng gần như toàn bộ thời gian sau khi tan học để sưu tập các loại video chó sủa cho Nhị cáp xem. Nhưng Nhị cáp trước sau như một trưng ra dáng vẻ hờ hững, lười biếng quỳ rạp trên mặt đất, hoàn toàn không có chút ý thức tự giác nỗ lực học tập để tiến tới đỉnh cao của cuộc đời làm chó.

Sau đó Nhị Đản đại sư nhận ra rằng có lẽ phương pháp huấn luyện của mình chưa đúng.

Dù sao Nhị cáp đời trước cũng là một con Yêu Vương uy phong lẫm liệt a! Muốn cho Yêu Vương học tiếng chó sủa, ngẫm lại cũng thấy đây là việc rất xấu hổ.

Cho nên, Nhị Đản đại sư cái khó ló cái khôn, nghĩ tới một biện pháp mới tinh.

Thế là ngày hôm sau, mọi người liền thấy Nhị Đản đại sư mang theo một quyển poster đi vào lớp, sau đó treo giữa cửa ra vào.

Mọi người kinh dị: "Ngươi mang theo poster Phong Thần Bảng làm gì?"

Nhị Đản đại sư đắc ý cười, ôm Nhị cáp tới trước poster, chỉ chỉ một góc trên đó: "Ngươi thấy gì sao? Hạo Thiên Khuyển! -- vị thần của các loài chó! Hẳn là không thấp hơn thân phận Yêu Vương của ngươi, về sau ngươi hãy coi đây là mục tiêu phấn đấu!"

Nhị cáp: "......"

Mọi người: "......"

Kết quả cuối cùng, người thành công khiến Nhị cáp vứt bỏ tôn nghiêm của một Yêu Vương, học được tiếng chó sủa không phải Nhị Đản đại sư. Mà là con vẹt tên Nhị Đản của Nhị Đản đại sư, cùng với một em gái trong lớp tên gọi Lâm Tiểu Vũ.

Lâm Tiểu Vũ, người đã thu hút được sự chú ý của Vương Lệnh chỉ sau một tuần nhập học, là người thứ sáu được đưa vào danh sách đề phòng nghiêm ngặt. Thậm chí một lần bị Vương Lệnh cho rằng nàng là người còn đáng sợ hơn Phan lão sư -- bởi vì, nàng là một hủ nữ có thâm niên. Chỉ cần là giống đực, Tiểu Vũ đều có thể chuẩn xác phân ra công hay thụ.

Điều này thể hiện rõ ràng nhất trong khoảng thời gian Nhị Đản đại sư dạy dỗ Nhị cáp, Lâm Tiểu Vũ thành công đem Nhị Đản cùng Nhị cáp, hai con vật khác nhau về cả chủng loại lẫn cấu tạo hợp thành CP, hơn nữa còn phân chia ra công thụ.

Mà rất ngoài dự đoán của mọi người chính là, Nhị cáp nhìn qua thuộc tính công kích rất mạnh, mười phần cường đại, thế nhưng lại bị Lâm Tiểu Vũ phân là thụ......

Đối với cái này, Nhị cáp đương nhiên mãnh liệt lên án cùng kháng nghị.

Chỉ cần vừa tan học, Lâm Tiểu Vũ liền bám lấy không tha tiến hành ghép CP, nói ra ngụy biện của mình: "Ngươi xem, xưa đến nay. Chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, trộm gà trộm chó, chó ăn đá gà ăn sỏi...... Gà và chó là CP được công nhận từ ngày xưa nha!"

Nhị cáp: "......" Gà em gái ngươi! Đây rõ ràng chỉ là một con vẹt a!

Nghiêm trang nói hưu nói vượn như thế khiến Nhị cáp tức giận đến mức vô thức "gâu" một tiếng......

Rốt cuộc, dù sao bản thể cũng là một con chó. Mặc dù linh hồn vẫn luôn ngăn cản Nhị cáp học sủa, nhưng ký ức của thân thể sẽ không bị thay đổi.

Mà nhìn thấy Nhị cáp bị chính mình chọc giận đến mức sủa ra tiếng, Lâm Tiểu Vũ cười lạnh một chút: "A, hoá ra còn là một tiểu kiều thụ biết xù lông."

Nhị cáp: "......"

......

Trước mắt, Vương Lệnh đã nhập học được một tuần. Tuy nhiên bởi vì các loại nguyên do trời xui đất khiến, dẫn tới cuộc sống học sinh cấp ba của Vương Lệnh hơi trật khỏi quỹ đạo. Cậu vào lớp không nên vào, quen biết một đám bạn bát quái vốn không nên quen biết, nhưng nhìn chung vẫn coi như là gió êm biển lặng.

Ít nhất, cảm giác tồn tại mà cậu lỡ tạo nên lúc nhập học, dưới sự tẩy não mạnh mẽ của CP Nhị cáp cùng Nhị Đản, đã yếu bớt rất nhiều.

Nhưng mà ngày vui ngắn chẳng tày gang, phiền toái rất mau đã tìm tới cửa.

Buổi trưa thứ sáu sau khi tan học, Vương Lệnh liền ngửi được trong không khí có một tia hơi thở rất không tầm thường.

Vương Lệnh phát hiện, có người đang theo dõi mình.

Vừa khẽ liếc mắt, cậu liền chú ý tới một phương hướng. Ánh mắt không có ý tốt mà cậu cảm nhận được chính là từ hướng đó phát ra.

Nhóm người này thủ đoạn rất thông minh, dùng các loại dụng cụ chống theo dõi cao cấp, thậm chí vận dụng các loại bùa hộ mệnh tạo thành trận pháp để giấu giếm khí tức của mình.

Nhưng đáng tiếc chính là, cho dù những thủ đoạn kia có thể giấu trời qua biển, vẫn không thể trốn khỏi cảm giác của Vương Lệnh. Đôi mắt cậu còn cường đại hơn gấp vạn lần máy quét laze tân tiến nhất thế giới; lỗ tai cậu giống như một cỗ máy nghe lén cao cấp, lại phối hợp Tha Tâm Thông, chỉ cần cậu muốn, liền có thể trong nháy mắt khoá chặt bất kỳ người nào trên trái đất này.

Rốt cuộc, dưới sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu thủ đoạn đều là hư vô.

......

"Thiếu gia, đã thấy mục tiêu đi ra cổng trường." Một nam nhân mặc tây trang, đeo kính râm đi đến trước chiếc siêu xe phiên bản giới hạn ở đằng xa, cung kính báo cáo.

"Tiếp tục theo dõi, tra được địa chỉ nhà hắn. Không nên để lại bất cứ dấu vết nào." Từ trong xe truyền đến một giọng nói lạnh lùng.

"Vâng, thiếu gia......"

"Thiếu gia...... ngay lúc ta đang báo cáo với ngươi. Phía trước truyền đến tin tức, nói là mục tiêu biến mất......"

"Biến mất?!"

Định cmn mệnh...... The Flash hả?

"Không biết vì sao thiếu gia cố chấp muốn tìm người này?"

Thanh niên ngồi trong xe thở dài thườn thượt, bày ra vẻ mặt ngươi không hiểu đâu. Để tìm ra Vương Lệnh, hình như hắn đã phải tìm suốt 6 năm...... Kể từ cái năm xảy ra thú triều, hắn vẫn luôn tìm tin tức về thiếu niên này, cuối cùng năm nay mới có cơ hội thấy mặt.

"Vì sao ngươi muốn tìm người này?"

Thanh niên trong xe một bộ khổ không thể nói: "Bởi vì, hắn là sư phụ ta a."

"Cái gì? Sư phụ của thiếu gia a?"

Nam nhân mặc tây trang lẫn tài xế già đều lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Nếu hiện tại có người nhìn thấy thanh niên trong xe, nhất định sẽ cảm thấy giật mình.

Bởi vì hắn này không phải ai khác mà chính là đương kim phó cục trưởng của Tổng cục Bách Giáo tu chân, học trưởng tốt nghiệp Lục Thập Môn, hiện giờ là một đại truyền kỳ -- Trác Dị.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net