[Final Fantasy VII: A New Threat - JESSIE] CHAPTER I: JESSIE'S TALE (PART 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jessie đưa tay gạt mái tóc xõa xuống và lau vội những hạt mồ hôi lăn trên má. Công việc dạo này khá bận rộn nhưng khi nhìn vào thành quả trên mặt lúc này cô cảm thấy khá tự hào.

Cũng không tệ với quả bom đầu tay của mình. Trông khá lắm cậu bé, tôi cười hả hê tuy rằng để tạo ra nó cũng không mấy dễ dàng. Một chút nữa thôi em sẽ trông đẹp và hoàn hảo hơn. Cần lắp một bộ cảm biến thật nhạy để các thành phần lẻ hoạt động trơn tru hơn, và nó sẽ khiến Shinra khốn đốn một phen. Để xem nào, tôi lật bản đồ ra xem lại một lần nữa. Nói về tấm bản đồ và cả những số liệu mà chúng tôi đang nắm giữ chúng được tìm thấy trong một lần tôi đột nhập vào mạng lưới toàn cầu. Với một Hacker có thứ hạng như tôi thì việc đó chẳng thành vấn đề, và tiếp đó tôi vô tình tìm thấy một vài dữ liệu cũ ẩn trong tập tin của một máy chủ được bảo mật rất kỹ càng và được mã hóa hai lớp. Sau khi giải mã, thông tin tôi có được khá thú vị, một kế hoạch chiến dịch đánh bom và bản phác thảo về quả bom có thể khiến lò phản ứng ngừng hoạt động, ngoài ra còn một thông tin khá thú vị nữa: chủ của tập tin này chính là người lãnh đạo tiền nhiệm của nhóm AVALANCHE (Bão Tuyết) – Fuhito.

So với nhóm AVALANCHE mà tôi đang gia nhập lúc này,trong ký ức của tôi AVALANCHE là một nhóm những chiến binh thiện chiến nhất từng nổi dậy đối đầu với Shinra. Đối với những người luôn căm ghét Shinra thì nhóm AVALANCHE tiền nhiệm là những anh hùng, chúng tôi thường hay truyền tai nhau những câu chuyện về chiến công lẫy lừng của họ. Shinra bao phen khốn đốn trước những chiến dịch của AVALANCHE, buộc chúng phải dồn tất cả lực lượng để đối phó với họ. Lần cuối cùng tôi nghe được tin tức về lãnh đạo Fuhito là 4 tháng trước, ông đã bị xử tử cùng với con gái mình - Elfe. Một cái kết buồn cho cuốn sử thi đầy bi tráng mang tên AVALANCHE .

Thôi được rồi, chuyện ấy gác qua một bên. Những dữ liệu tôi giải mã không được hoàn hảo cho lắm, một số bị hỏng và bản chỉ dẫn cách chế tạo cùng kế hoạch chiến dịch đánh bom cũng được khôi phục không nguyên vẹn. Hy vọng rằng những bước chắp vá của tôi là đúng. Từ bản kế hoạch không nguyên vẹn, tôi đã tự vạch ra kế hoạch cho riêng mình, nhưng tôi đã sửa lại nó khá nhiều lần. Nhưng sau cùng, khi đã ứng ý với bản kế hoạch của mình thì tôi cũng nhận ra nó chính là bản kế hoạch ban đầu. Thật buồn cười, lúc này tôi chợt nhớ đến lời của mẹ mình, đừng bao giờ do dự khi quyết định một vấn đề nào đó vì lựa chọn đầu tiên của mình là lựa chọn hoàn hảo nhất.

Ba cái đinh vít, một dải băng – và nó đã hoàn thành. Tôi thở hắt ra, khuôn mặt không giấu được sự vui mừng. Nào cậu bé, đã sẵn sàng chơi đùa chưa.

Cuối cùng thì tôi cũng cảm thấy mình thực sự là một thành viên của AVALANCHE. Khả năng của tôi chỉ là làm giả thẻ ID, hacking và chế tạo bom mìn. Cũng không khó, với những người chịu khó nghiên cứu sơ cũng có thể làm được, kỹ năng chiến đấu của tôi cũng không có gì vượt trội. Tôi cảm thấy lạc lõng ở nơi này, mọi người đều có vẻ bận rộn với công việc của mình, ý của tôi là ai cũng đóng góp một cách thiết thực cho tổ chức. Còn tôi chỉ ngồi một xó trước máy tính như thể tôi là nữ hoàng ở đây vậy, ngồi một chỗ và nhìn đầy tớ của mình chạy ngược chay xuôi, đôi lúc tôi cũng muốn giúp họ nhưng họ lại không nghĩ vậy, có phải mọi người sợ tôi làm hỏng việc? Jessie thoáng buồn khi nghĩ về điều này. Nhưng khoan đã, có những tôi làm được nhưng họ thì không nhé. Ví dụ như Barret, anh ta không thể tự sửa khẩu Gatling-gun của mình, ngay cả trò vật tay cũng trở nên khó khăn, ngày nào tôi cũng nghe anh ta phàn nàn chửi rủa về những việc này. Biggs và Wedge thì luôn gây sự với nhau về khẩu phần ăn hằng ngày, lúc này này hai người lại chí chóe với nhau về việc đó. Tifa thì luôn bận rộn với quầy Bar của mình, đôi lúc cô phục vụ chậm trễ khiến cho khách hàng bực mình. Tôi không thể nhịn cười mỗi khi nghĩ về những việc này. Jessie suýt thì cười thành tiếng.

Với vẻ mặt đắc ý, tôi rời khỏi bàn làm việc, tiến về phía Barret giật tờ báo đang nằm trên bàn.

"Này, cô làm gì vậy?" Barret nổi cáu.

"Này Biggs, một uống nước ngọt miễn phí nhé." Tôi cố ý lơ đi câu hỏi của Barret và quay sang Biggs.

"Gì cơ? Tại sao tôi phải..." Chợt nhớ ra điều gì đó, Biggs đổi giọng điệu, "không lẽ cô đã hoàn thành nó?"

"Đúng vậy. Vụ cá cược của chúng ta phần thắng thuộc về tôi nhé!" Tôi nói một cách đắc thắng.

Khi nghe tôi nói như vậy, vẻ giận dữ của Barret biến mất, như quên mất hành động vừa rồi của tôi, anh ta chạy nhanh đến bàn làm việc, Tifa và Wedge cũng tiến đến với vẻ mặt trầm trồ.

"Nó có hoạt động bình thường không đó, một tuần nước ngọt miễn phí không rẻ đâu đấy, làm sao tôi biết được cô không cố tình chơi khăm tôi, tôi yêu cầu phải kiểm định lại quả bom này?" Biggs hoài nghi.

"Lúc các cược thì không đề cập đến vấn đề đó nhé. Anh thấy nghi ngờ về tài chế tạo bom mìn của tôi à?"

"Biết đâu cô bất chấp để chơi khăm tôi?"

"Này, ý anh là sao hả?"

Tifa vừa cười vừa ngăn hai chúng tôi lại. Trong lúc đó Barret quyết định mở cuộc họp để đưa ra quyết định cuối cùng. Mọi người mong đợi rất nhiều từ anh bạn bí ẩn của Tifa. Mong rằng anh ta sẽ nhận lời tham gia kế hoạch lần này.

Hm, không biết anh ta có trông có đẹp trai không nhỉ?

Jessie cảm thấy buồn cười với chính suy nghĩ ấy của mình.

Không biết Tifa cảm thấy như thế nào nếu tôi và cậu bạn đó cùng nhau nhấn nút kích hoạt quả bom nhỉ?

Chợt giọng cười của cô nhỏ dần. Đó không phải là vấn đề đáng nói. Chẳng một ai thèm để ý đến tôi dù chỉ vài giây, nếu ai đó đem tôi ra so sánh với một cô nàng xinh đẹp như Tifa thì quả là một sự xúc phạm với cô ấy.

Mà thôi, gác chuyện ấy sang một bên, nhiệm vụ sắp đến sẽ rất quan trọng và tiềm ẩn những nguy hiểm bất ngờ. Chẳng ích gì buồn rầu về những thứ vớ vẩn như thế lúc này. Hãy suy nghĩ về những thứ tốt đẹp hơn như là hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo chẳng hạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net