Khi chúng ta chẳng đủ sức giữ lấy nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi chúng ta chẳng đủ sức giữ lấy nhau. Anh mệt mỏi e cũng mệt, chẳng ai chịu từ bỏ cái tôi trong mình để giữ lấy người từng là tất cả của ta lại. Năm tháng chúng ta bên nhau đã qua, có khi nào anh chịu ngoảnh đầu nhìn lại, có khi nào a tiếc thương người con gái ấy, tiếc cho kỉ niệm của đôi mình. Dăm ba câu chuyện mở đầu  thay cho lời làm quen, từng hành động cử chỉ thể hiện tình yêu thương giờ đã đi quá xa. Dẫu biết lòng người dễ thay đổi, chúng ta vẫn thấy tiếc cho thanh xuân của ta năm ấy.

Thanh xuân năm ấy có người đứng chờ trước cổng đón đi học, thanh xuân ta cùng nhau gắn bó, từng con đường ta đều thân thuộc giờ trở nên xa lạ. Không có anh bên cạnh cuộc sống vắng lặng chẳng còn ồn ào, chẳng có kẻ làm phiền vậy mà buồn đến thế....
Nhớ lúc trước khi còn quen nhau, dù e có giận dỗi sai trái, anh vẫn lặn lội đến nơi xin lỗi an ủi, có những đêm ta cãi nhau vặt vãnh bởi những câu chuyện không đáng có, anh thức trắng đêm trằn trọc không ngủ vì e chẳng chịu làm lành. Vậy mà giờ đây khi chúng ta trưởng thành hiểu chuyện hơn 1 chút chúng ta chẳng còn thuộc về nhau.
Sau bao nhiêu đau thương mất mát, anh đã không vì em mà ở lại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net