Chương 78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bọn mày đi đâu vậy?"

Teru hai mắt chớp chớp nhìn một đám Thiên Trúc cùng Takemichi xỏ giày rời khỏi nhà thì cũng muốn đi theo.

"Không có gì, bọn tao đi lúc rồi về ngay"

Takemichi tính đến căn cứ Hắc Long để xử lý cục nợ giời cho kia nhưng những sự việc tiếp theo không phù hợp với đứa nhóc như Teru. Thằng nhóc còn quá nhỏ để nhìn những sự việc gây bẩn mắt hơn nữa  bộ phim mà thằng nhóc yêu thích cũng sắp chiếu rồi.

"Hừm...bọn mày cẩn thận đấy"

Teru bĩu môi, dạo này đi đâu cũng thần thần bí bí như vậy. Nó chỉ biết chuyện liên quan đến Hắc Long và Hana, mà chuyện liên quan tới Hana thì nó không có hứng.

Takemichi thấy nó ngoan ngoãn đi vào nhà thì nhanh chóng đến căn cứ Hắc Long.

"Boss, để bọn tao xử lý là được rồi"

Mắt thấy Takemichi đã tới, Inui liền quay qua mau chóng lại gần cậu mà thông tin. Ngay giữa căn phòng là hình ảnh nữ nhân một người toàn máu, tóc tai rũ rượi.

"Mọi chuyện sao rồi Inuipee?"

"Bọn tao cho người làm theo lời mày nói, giờ cô ta đến thở còn khó"

Takemichi hài lòng gật gù, nữ nhân kia bị vậy nhưng vẫn còn cố chấp trừng mắt với cậu.

"Là mày..! Thằng chó..tại sao mày lại từ tương lai trở lại!! Mà..y đã cướp hết tất cả của tao!! Tao sẽ giết mày!!"

Hana hung hăng gào lên, dùng cái cơ thể tàn tạ kìa đứng dậy lao về phía Takemichi nhưng vừa chạy một đoạn thì dây xích giữ lại, ngã xuống đất. Ngay tại nơi đó liền có một vũng máu lớn

"Tch..tởm quá đấy"

Rindou cau mày nhìn cô ta, với cái phận hèn kém này thì thà rằng cứ an phận mà sống đi có khi còn có cái húp. Cứ đụng vào người không nên đụng.

Ran thì ánh mắt thích thú nhìn "tác phẩm" trên nền đất. Takemichi nhìn vậy những lại có thể nghĩ ra trò biến thái như vậy, nhìn xem cô ta còn phải người hay không?

Izana chả quan tâm lắm tới nữ nhân kia, mau chóng ngồi xuống rồi dựa đầu vào vai cậu chờ đợi trò vui tiếp theo. Còn Kakuchou thì ngoài có chút bất đắc dĩ  vì tổng trưởng của mình thì chính là cảm thấy rùng mình với cách trả thù của cậu bạn thanh mai trúc mã. Từng nghe hai cốt cán Hắc Long kể nhưng không ngờ so với tưởng tượng thì việc này còn kinh khủng hơn nhiều.

"Tao nghĩ rằng, mày thật sự cần một cái não để lắp vào. Mày vẫn còn tưởng mình là công chúa à?"

Takemichi không biết làm thế nào mà cô ta biết được cậu từ tương lai đến vì theo cốt truyện gốc do hệ thống nay đã tịt nguồn kia thì tại đây cậu chỉ là một nam sinh bình thường không hề có khả năng, chính là loại người vô dụng dễ bị bắt nạt.

Chẳng lẽ cô ta cũng có hệ thống? Đến quá khứ của Teru cô ta còn biết được kia mà?!

[Ting..kí chủ đoán đúng rồi!!]

"..." Mẹ kiếp, giật cả mình, hệ thống ngu xuẩn này thế nào lại ngoi đầu lên rồi!!

[Kí chủ không mong tôi sao? Tôi bị hệ thống của kí chủ số 2033 tên Hana cắn nên sập nguồn bảo dưỡng một thời gian]

"..." Thực ra tao không những không mong mày mà còn muốn mày cút ra khỏi cuộc đời tao.

[Nếu kí chủ thành công giết cô ta, hệ thống sẽ tiến hành cắn nuốt 2033 để lên cấp. Đến khi tôi đạt cấp 100 sẽ tự động rời khỏi ngài]

"Mày cấp bao nhiêu rồi?"

[Hệ thống hiện tại đã cấp 90, cắn nuốt 2033 xong sẽ  lên 95, tôi hiện tại có thể cắn nuốt cả kí chủ hệ thống]

Takemichi đưa tay xoa xoa hai bên thái dương để bình tĩnh lại. Đưa mắt nhìn Hana vẫn còn đang hung hăng nhìn mình thì tặc lưỡi, nếu đã có cỗ máy thủ tiêu thì tội gì phải bẩn tay nữa, cậu chơi cũng chán rồi.

[Kí chủ thật ác, đem 2033 róc da lúc còn tỉnh táo như vậy, trong thật kinh tởm!!]

"Thế mày có hốc không để tao còn biết được"

[...Có] Kí chủ sau nhiều tháng không gặp thật đáng sợ (Q^Q)

Sau đó Takemichi đem đám người Izana cùng thuộc hạ đuổi hết ra ngoài với lí do là để chơi đùa tự nhiên hơn. Sau đó cậu chứng kiến cảnh Hana bị một vật thể cắn nuốt, cậu còn có thể nghe tiếng răng rắc của  xương gãy.

"M..Mày, cứu tao!! Tao chưa muốn chết!! Aaa!!"

Cô ta đau đớn hét lên, những lời cầu xin dần nhỏ lại rồi tắt ngúm, xung quanh yên tĩnh trở lại

[Thật ngon! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ hủy diệt cốt truyện! Thành công thủ tiêu nữ chính Bạch Liên Hoa!!]

[Phần thưởng: Hệ thống lên cấp 95! Trong nhiều tháng tiếp theo hệ thống sẽ theo nguyện vọng của kí chủ ngăn cách ngài với các nam chính, chỉ cần ngài nói thì hệ thống đảm bảo họ sẽ không tìm thấy ngài]

"Chẹp, mày có ích hơn rồi đấy" Takemichi thật sự muốn cùng Teru rời khỏi nơi đây một thời gian để đi trốn khỏi những rắc rối.

Có lẽ nên mau chóng xử ký những việc còn lại rồi trốn thôi. Cậu lo vị tổng trưởng Thiên Trúc dính người này sẽ điên lên nếu cậu đột nhiên biến mất.

___________Hết chương  78_____________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net