Chương 79

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này Takemichi"

"Sao?"

Takemichi lúc này đã chẳng còn là nhóc tỳ toả sáng như lần đầu mới gặp bởi mấy ai trải qua những chuyện kia lại có thể sống bình thường cơ chứ?

"Cô ta nói mày từ tương lai tới..?"

"Cũng không hẳn, nhưng nói thế cũng đúng"

Takemichi mệt mỏi đáp lại, dọn dẹp được mớ hỗn độn mang tên Hana khiến cậu thả lỏng đi không ít.

"Izana...tao không thuộc thế giới này, thế giới của tao không phân hoá giới tính, tao lớn lên với ước mơ làm người hùng..xong Baji chết, Ema chan chết rồi cả mày cũng chết. Tao quay trở về quá khứ nhiều lần  để tạo nên một tương lai hoàn hảo, nó tốt đẹp hơn cả mong đợi vì Shinichirou thế nhưng còn sống, mày đoàn tụ với gia đình Sano, vui lắm. Mikey cũng không rơi vào bóng tối, ai cũng có công việc riêng của mình"

Takemichi hồi tưởng lại quá khứ thì khúc khích cười. Izana thấy vậy cũng không dám hỏi thêm vì nếu tương lai đó hoàn hảo như vậy thì tại sao Takemichi lại xuất hiện ở đây?

[Kí chủ, nhiệm vụ tiếp theo, để Izana Kurokawa toàn tâm toàn ý vì ngài! Qua nhiệm vụ này hệ thống sẽ thăng lên cấp 96]

"Nhưng làm anh hùng thật mệt, tao đã quá mệt mỏi rồi tự sát. Rồi tao lại đến đây, giờ thì tao cứu người xong rồi, tao sẽ mặc nó trôi, tao sẽ không cứu Mikey khỏi bản năng hắc ám nếu nó lại xuất hiện. Tao ích kỷ rồi, tao còn muốn cùng Izana với Kakuchou đón sinh nhật, muốn cùng anh em Haitani đi mua sắm cùng Shion với Mochi đi dạo phố, cùng Mutou và Sanzu đi xử lý những kẻ phản bội, cùng Koko và Inui đi làm phiền Taiju, cùng Kisaki và Hanma quây quần bên bàn nhỏ và hơn hết tao không muốn để Teru lại một mình, tao muốn cùng nó thực hiện lời hứa đi du lịch"

Izana im lặng nhìn cậu, hai tay nắm chặt, hắn không hiểu những gì cậu đã trải qua nhưng khi nhìn đôi mắt xanh đã đục đi một phần thì không khỏi chạnh lòng.

"Izana, nếu tao rời đi thì chờ tao có được không?"

"Được"

Izana đi tới cạnh cậu, không do dự đáp lại. Hắn tin tưởng cậu nếu có rời đi sẽ trở lại, nếu có rời đi sẽ không bỏ hắn. Hắn không biết vì sao lại muốn tin đối phương vô điều kiện như vậy nhưng hắn không còn sợ bị bỏ rơi nữa, ít nhất là với thiếu niên tóc vàng này sẽ không bỏ rơi hắn

[Hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống lên cấp 96, kí chủ có được sự toàn tâm toàn ý từ Izana Kurokawa]

"Hì hì, cảm ơn Izana"

Takemichi cười nhẹ, đưa tay ôm lấy hắn làm Izana giật mình rồi khẩn trương ôm lấy cậu.Takemichi tiếp nhận hắn rồi!

[...]
"Teru"

"Hửm? Có vấn đề gì sao Takemichi?"

Teru bưng nồi lẩu để ra giữa nhà, xung quanh là đủ loại món nhắm cùng vài loại nước ngọt. Vì nó và Takemichi cùng Kisaki chưa đủ mười tám nên không được uống bia như tụi Izana. Tiếc thật..

"Năm nay mày 16 nhở? Tao nói mày nghe tao.."

"Mày định nói là mày có linh hồn là một ông chú 26 tuổi nên được uống bia đúng không? Bỏ cái suy nghĩ hão huyền đó và sống với thực tế với những chai nước ngọt đi"

Takemichi cầm nín, dùng mặt đáng thương hề hề cầu được toại nguyện mong ước, mười sáu năm nay xa lánh bia rượu khiến cậu có chút nhớ nhung hương vị kia

"Haha, để nó uống một lon thôi có sao đâu Teru, mày cũng hút thuốc trước 18 tuổi mà'

Hanma cười cười đi tới khoác vai nó, hắn năm nay vừa đủ 18 nên rượu bia gì hắn có thể sử dụng được rồi.

"Ngậm họng và cút ra chỗ khác, đừng tưởng tao không biết mày nghĩ gì. Nếu mày vẫn còn yêu thương hơi ấm từ thảm chùi chân thì tao cũng sẵn lòng tác hợp cho hai đưa mày đến với nhau?"

"Khụ, tao nói nhầm, Takemichi phải đủ mười 18 tuổi mới được uống bia đấy không có ngoại lệ"

Cả đám ngồi đó khinh bỉ nhìn Hanma nhưng bọn hắn tự động không dám ho he gì vì đến Takemichi còn từng bị Teru đá ra khỏi nhà thì bọn hắn là cái đinh gì..

Teru thì hài lòng đem đồ dọn ra, sau đó là màn nhậu nhẹt tưng bừng với mấy đứa nhóc uống coca.

Rindou cướp được chỗ ngồi cạnh Takemichi nên sung sướng lắm, cứ thế là được chiếc bảo mẫu chất lượng là Teru cùng Takemichi gắp đồ ăn cho (thực ra là Teru gắp cho Takemichi mà ổng không ăn được cái gì là gắp cho Rindou)

Mutou cùng Mochi chỉ ngồi cạnh vui vẻ uống rồi nhìn đám còn lại nghịch ngợm, Sanzu vì chưa đủ 18 cả buổi chỉ uống được hai hớp nước còn mắt thì cứ dõi theo thiếu niên tóc vàng cứ mãi cười vì những trò đùa của đám kia.

Shion im lặng và gắp thức ăn vào bát, ăn như chưa bao giờ được ăn, quyết chiến hắn bị hai Onega đả kích quá nên chắc giờ chính là ăn cho bõ tức.

Ran thì nhìn thằng em mình được "gắp" đồ ăn cho thì nhíu mày, lấy lí do anh em ruột nên chia sẽ đồ ăn thế là mặt dày đưa đũa gắp lấy đồ mà Takemichi đưa sang trong bát Rindou.

Inui và Koko cũng vì vấn đề chưa đủ tuổi nên ngoan ngoãn uống nước ngọt, vừa vui vẻ nói chuyện vừa ăn uống. Ngồi ở góc như vậy mà vẫn húng lắm, tay gắp đồ ăn lia lịa! Còn vui vẻ gắp mấy món Takemichi thích cho cậu tất.

Izana thì ngồi đối diện với Takemichi, nhìn một đám nói chuyện khiến đối phương cười rộ lên thì cũng vui vẻ. Takemichi có thể thoải mái cười nói khi ở cạnh bọn hắn là điều tốt. Sau hắn cũng cùng Kakuchou hoà nhập với không khí vui vẻ của tất cả.

Takemichi thì cứ cười mãi vì mấy trò mà mà họ làm,  đưa tay tiếp nhận đồ ăn mọi người gắp cho rồi vui vẻ ăn hết. Cậu cũng gắp trả lại nha, nhìn mọi người vui vẻ như vậy thật tốt! Takemichi nhìn qua đứa bạn ngốc nhà mình, thấy nó giờ đã tháo xuống phòng bị mà vui vẻ nói chuyện với mọi người. Có vẻ bọn họ nắm thóp được việc Teru dễ ngại hay sao mà cứ  trêu nó suốt để thằng chả phải gân cổ lên cãi đỏ hết cả mặt. Takemichi cũng vui vẻ nhập bọn, hiếm lắm Teru mới bỏ cái bản mặt thiếu đánh kia xuống, phải tận dụng chứ!

Tối đó nguyên một đám say mèm, còn có mấy đứa tỉnh bơ phải lết xác đi dọn bãi chiến trường. Vui mà dọn cực quá, lần sau sẽ ra ngoài hàng ăn! Còn có Koko chi tiền cơ mà!

_____________Hết chương 78_____________

Đôi lời của tác giả
Các nàng ạ, tui đang sầu thối ruột vì mai phát hành TR tập 1 mà không có tiền mua 😭😭. Không ngờ là nó có thể hơn 100k.
Giãy đành đạch x 100

Hic,mà thông báo trước rằng truyện sắp hoàn rùi nhà các tình yêu :>>>. Và chúng ta sẽ có phiên ngoại, về cuộc sống tương lai 🥺🥺.

Cảm ơn đã ủng hộ nè <33


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net