Chap 32: Giả tạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Sao Jimin lại nói chuyện với Nayoen!” Cả ba trố mắt nhìn. “Từ khi nào họ thân thiết với nhau đến thế?” Lisa ngạc nhiên nói. Và dưới sân trường đang diễn ra cảnh vô cùng thân mật của hotboy nổi tiếng của trường Jimin  và cô nàng đầy quyến rũ Nayeon. Bọn họ nói chuyện với nhau vô cùng thân mật dưới tán cây sân trường, cười đùa thân thiết vô cùng.

Cặp đôi này thu hút không ích sự chú ý của toàn thể học sinh trong trường nha! Tất cả đều tảng ra bang công để xem cặp đôi mới! Dưới tán cây Nayeon thẹn thùn che miệng cười cùng với người con trai đứng bên cạnh sắc mặc có thay dổi chút dịu dàng đi. 

Cả ba phải nói là mở căng mắt hết cỡ để nhìn chỉ thiếu có nước lọt luôn con mắt ra ngoài thôi “Sao có thể như vậy!” Jennie  uất ức nói “Tớ biết con Nayeon đó không ưa bọn mình! Dù sao mình cũng ưa nó nhưng Jimin  sao lại....” Lisa méo mặt tức giận nói. 

“Nghe đâu Nayeon thích Jimin  lâu rồi! Quan hệ của bọn họ mới tiến triển đây thôi!” Remi từ trong dịu dàng bước ra nói “Cái gì là tiến triển quan hệ!” Jennie  nhìn Remi “Cậu nói cho rõ đi!” Lisa không hài lòng nhìn cô. 

“Mình chỉ biết là Nayeon  với Jimin  chỉ mới là bạn gần đây thôi!” Remi ngơ ngác nói. Cả hai cô nàng nhà ta có vẻ tức giận chỉ có một người là từ nãy giờ đã trầm mặt, một lời cũng không nói “Rosé! Cậu nói xem!” Lisa uất ức nhìn cô. Rosé  lặng im nhìn xuống sân trường “Không có gì để nói hết!” Cô lạnh nhạt quăn lại một câu rồi bước vào lớp. 

“Rosé !” Cả ba khó hiểu nhìn theo cái bóng nhỏ lạnh lùng bước vào lớp. Đúng! Rosé cũng đôi lúc rất lạnh lùng, chỉ vào những lúc cô ấy cần thời gian để điều trỉnh lại tâm trạng và những lúc như vậy sự lạnh lùng của cô ấy còn hơn cả sắc đá. 

Rosé  suốt giờ học không nói một lời, quậy phá cũng không có, ngủ gật cũng không có. Chỉ im lặng ngồi đó nhìn lên bảng, sắc mặt lạnh băng đến đáng sợ “Rosé ! Xảy ra chuyện gì?”Lisa nhỏ nhẹ quan tâm nhìn cô “Không có gì!” Rosé  lạnh nhạt trả lời. 

“Cậu làm sao vậy?” Jennie lo lắng hỏi “Nhìn tớ giống làm sao lắm hả?” Rosé  bình tĩnh nhìn Jennie . Rosé  cứ như vậy làm cả nhóm lo lắng không nguôi “Rosé làm sao thế?” Kookie thắc mắc nhìn Rosé  “Tớ không biết!” Kynlee nói nhưng trong lòng cũng rất là lo lắng đi. 

“Rosé của lòng tớ không có chyện gì chứ?” V bày vẻ mặt đáng thương nhìn cô “Cái gì là Rosé  của lòng cậu! Nghe ớn lạnh chết mất!” Kynlee chợt rùng mình. Chỉ có một người là im lặng, sắc mặt cũng không thay đổi. 

............... 

Ra về ba cô nàng vội vã chạy theo Rosé đang bước nhanh phía trước “Rosé ! Cậu làm gì đi nhanh thế?” Lisa thở hồng hộc chạy theo “Cậu có sao không đó?” Remi cũng quan tâm hỏi. 

Rosé  im lặng nhìn cả ba cô nàng, sắc mặt lạnh băng khó đoán được cảm xúc .“Thật ra là có chuyện gì?” Jennie  bước đến nhìn cô, Rosé  chưa kịp trả lời thì bên tai các cô đã vang lên một giọng cười đầy chế nhạo, một cô gái có thân hình quyến rũ cùng gương mặt xinh đẹp sắc xảo bước đến, đưa ánh mắt xem thường nhìn cả nhóm. 

“Còn có thể là chuyện gì nữa! Là bị bỏ rơi đó!” Cô ta cười đầy chế nhạo nhìn cả nhóm nói. 

“Nayeon !” Cả ba cô ngạc nhiên nói “Đúng! Là chị đó! Các cưng ngạc nhiên lắm à?” Nayeon  đầy nghênh ngang nói “Cô muốn gì?” Cả ba nhíu mày nhìn Nayeon . “Tôi muốn gì?” Cô ta lại cười, đôi mắt chợt hiện lên một tia nguy hiểm cùng căm ghét, cô ta gằn ra từng chữ “Tôi muốn các cô phải gục ngã!” 

Cả nhóm giật mình trước lời nói của cô ta, bất giác lùi về sau “Sao? Sợ à?” Nayeon  lại cười đầy kinh bỉ. Cô ta đúng là giả tạo, ngoài mặt Jimin  thì vui vẻ, dịu dàng nhưng thật ra nội tâm không khác gì một con ác quỷ. 

Thấy cô ta đắc chí cả ba ở đây không chịu được mà bước lên gây với cô ta “Bọn tao mà sợ mày sao?” Lisa chịu hết nổi chạy đến nói “Con này láo!” Jennie săn tay áo nói. 

“Mày hết muốn sống rồi à?” Remi cũng rũ bỏ hình tượng dịu dàng mà mạnh bạo nói. Ba cô không nhường nhịn mà cố gây lại, chỉ có một người là từ nãy giờ vẫn không thay đổi sắc mặt, im lặng mà quan sát. 

“Mày muốn bọn tao gục ngã! Chỉ nhờ vào tí thủ đoạn đó sao?” Rosé khẽ nhếch mép, một nụ cười nguy hiểm bỗng chốc hiện ra “Sao?” Nayeon  ngơ ngác nhìn người con gái mang thần thái lạnh băng trước mặt. 

“Mày muốn hạ gục tao! Chỉ nhờ vào bộ mặt giả tạo trước mặt bọn con trai thôi sao?” Rosé bước đến ép sát mặt cô ta nói. Nụ cười trên môi cô khiến cả người cô ta rung rẩy nhưng vẫn cố bình tĩnh mà nói “Tao còn có bộ mặt này để dụ con trai! Còn mày! Mày có cái gì? Ra vẻ trong sáng, thuần khiết để làm gì! Rốt cuộc tất cả đều bị tao cướp mất!” Nayeon  trừng mắt nói. 

“Cướp?” Rosé  khẽ nhếch mép “Mày đã cướp gì được từ tao!” Rosé dùng ánh mắt lạnh băng mà tra hỏi “Cướp được gì thì chính bản thân mày hiểu rõ! Không phải sao?” Nayeon  không sợ mà cố gằn từng chữ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net