Chương 8 : Cô ấy là người con gái của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cô không hề hay biết một nụ cười của mình đã gây ra điều gì cho người bên cạnh đâu .

_ Anh tên gì ?? Bất giác cô quay sang hỏi người con trai bên cạnh còn đang đắm chìm trong nụ cười ban nãy của cô .

Thoát ra khỏi mộng xuân , hắn vội vàng đáp : 

_ Tôi là Hàn Thiên Ân , hân hạnh được quen em 

* È hèm , hình như vẫn chưa có nói qua về Thiên Ân hoàng tử của chúng ta nhỉ ? Anh ấy tuy mang cái vẻ lạnh lùng nhưng một khi gặp phải đối tượng mk thích là lập tức tấn công , tán gái siêu cấp vượt max level . 

What the hell ?? Hàn Thiên Ân chẳng phải là một trong số các nam chính trong hậu cung của nữ chủ Bạch Liên Hoa sao . Hơ , thật là cẩu huyết a 

Trong lúc Tuyết Lan đang không ngừng cảm thán thì bỗng có một đôi nam nữ từ xa bước tới . Đó chính là nữ chủ của chúng ta và Doãn Phàm - Doãn thiếu gia đây sao ?? Cô chưa kịp phản ứng gì thì nữ chủ đã tiến lại với bộ mặt lo lắng , giọng ngọt ngào hỏi thăm :

_ Tuyết Lan , em đi học lại rồi , cho chị xin lỗi , cũng tại chị quá yêu Phàm nên mới khiến em tức giận , em cứ đánh chị đi chỉ cần em tha lỗi cho chị 

Vừa nói Hoàng Ái Linh vừa véo tay mình một cái thật mạnh khiến nước mắt không ngừng chảy ra . Người ngoài mà nhìn vào thì chắc chắn sẽ nghĩ thật là một cô gái yếu đuối và mong ước được bảo vệ cô gái này nhưng mánh khóe này làm sao qua được cái nhìn của cô . 

Bên cạnh nữ chủ là Doãn Phàm , hắn nhìn người con gái lạnh lùng như băng giá trước mặt cũng không khỏi ngạc nhiên , đây có thật là Hoàng Tuyết Lan - cô gái ngốc nghếch , xấu xí , yêu thầm hắn lúc trước không ?? Hoàng Ái Linh đứng bên cạnh thấy Doãn Phàm chỉ nhìn chằm chằm vào Tuyết Lần mà không để ý gì đến mình thì không ngừng bặm môi , khuôn mặt vặn vẹo đi từ lúc nào không biết . Nhưng nữ chủ là ai cơ chứ , nữ học sinh sắp dành giải ảnh hậu do Tuyết Lan bình chọn liệu có phải dạng thường . 

Hoàng Ái Linh nắm lấy tay của cô tự tát lên mặt mình , khuôn mặt đẫm nước mắt trông thật đáng thương 

_ Em cứ đánh chị đi , chị thay Phàm xin lỗi em , vết thương của em cũng do chị gây ra em cứ đánh chị đi nhưng xin em đừng bảo cha mẹ chia rẽ bọn chị 

Thấy cô gái bên cạnh mình khóc sướt mướt , Doãn Phàm không khỏi xót xa nói :

_ Linh Nhi , em không phải tự trách , vết thương của Tuyết Lan là do anh làm , em không có lỗi

Im lặng nãy giờ , cô mới bắt đầu lên tiếng , giọng nói trong trẻo , lạnh lùng lại thêm lãnh huyết vang lên 

_ Hai người đóng phim ngôn tình thì ra chỗ khác tôi không có nhu cầu xem . Chuyện mấy người không liên quan gì đến tôi và gia đình tôi , đừng có đụng đến họ nếu không tôi sẽ khiến cho các người hối hận khi đã sinh ra trên đời đấy 

Doãn Phàm nhìn cô mặt tối sầm lại còn Ái Linh bên cạnh thì trong lòng đang không ngừng thắc mắc : Cái con Tuyết Lan kia sao lại thay đổi nhanh chóng vậy ?? Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng thể hiện ra bên ngoài lại là một việc khác . 

Cô ta làm điệu bộ quỳ xuống trước mặt Tuyết Lan nước mắt rưng rưng nhìn cô 

_ Chị quỳ xuống xin lỗi em , em đừng nói như vậy được không 

Hắn thấy cô ta quỳ xuống thì vội vã nâng dậy 

_ Cô ta đã không muốn tha thứ thì thôi , em không cần phải để tâm cái loại người nhỏ nhen , ích kỷ như vậy 

Giọng nói lạnh lùng của cô lại vang lên :

_ Trong cái trường này sao lắm chó dại thế nhỉ ,không ai bắt nó lại mà cứ để nó sủa ầm lên thế , bảo vệ làm việc tắc trách quá , phải thay bảo vệ mới được 

Nói xong cô bỏ đi để lại hai người một nam một nữ khuôn mặt đã đen kịt lại , còn người con trai lặng lẽ đứng nghe câu chuyện nãy giờ thì bỗng nhiên quay ra nhìn hai người kia với ánh mắt chứa đầy phẫn nộ , vâng đấy chính là Thiên Ân của chúng ta . Hừ , dám làm Lan Nhi bị thương , đúng là không biết sợ chữ chết viết như thế nào mà .

_ Cô ấy là người con gái của tôi , các người mà dám động vào cô ấy thì đừng trách không thấy mặt trời ngày mai

Nghe thấy giọng nói mang đầy sát khí của Thiên Ân thì Hoàng Ái Linh không nhịn được rùng mình , không khí thật là lạnh a , mặc dù bây giờ đang là mùa hè .Cô ta vẫn giả bộ nhưng trong lòng không ngừng thầm rủa cô : Hoàng Tuyết Lan chết tiệt dám dụ dỗ Thiên Ân hoàng tử của ta 

* Tg : Ể , ta ko nhớ Thiên Ân nhà chúng ta là của HAL lúc nào mà Lan tỷ có dụ dỗ Thiên Ân sao , tự hắn nhảy vô đó chứ

_ Hội trưởng ...

Bỏ mặc cái điệu bộ muốn bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu của Hoàng Ái Linh , Thiên Ân chạy vội theo hướng của Tuyết Lan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net