Chương 6: Cô Đã Xuyên Qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ưm... Ưm... ồn ào quá..., đáng ghét, ai sờ tới sờ lui trên người cô vậy? Nguyễn Miên Miên không thoải mái phất phất tay muốn thoát khỏi cảm giác không tự nhiên vì có người bên cạnh này, thế nhưng đôi tay này tựa hồ sờ không biết mệt, cô nhắm mắt nghiêng người, ai ngờ đôi tay này hết sức nhỏ mà trơn mềm lại sờ sau lưng nàng, Miên Miên da gà tất cả đứng lên rồi.

"Đáng ghét, đừng sờ nha, tôi muốn ngủ!" Rốt cục, dưới sự sờ mó của người nào đó, cô không kiên nhẫn nghiêng người, trừng người gây ra họa không vui lầm bầm.

"Tiểu thư, người cuối cùng cũng tỉnh rồi?!" Trước mặt cô truyền đến một tiếng reo vạn phần vui sướng, Nguyễn Miên Miên cẩn thận nhìn tiểu nha đầu đại khái chỉ có mười ba mười bốn tuổi này, khó hiểu nhíu mày, cô ấy là ai a, sao cách ăn mặc quái dị như thế? Tiểu thư trong miệng cô ấy là ai?!

"Tiểu thư tỉnh, tiểu thư tỉnh..." Không đợi Nguyễn Miên Miên mở miệng hỏi thăm, cô ấy liền hưng phấn kêu to chạy ra ngoài.

"Ồ? Chuyện gì xảy ra, đây đến tột cùng là đâu?" Nguyễn Miên Miên nhìn mọi vật trong phòng đều làm bằng đá mà vô cùng hiếu kỳ, không đúng, cô nhớ rõ hôm nay trứng chim của cô ấp ra một con rắn, sau đó, cô sợ tới mức té xuống Thâm Uyên, trời ạ, chẳng lẽ cô đã xuyên qua?!

Lập tức, cô đã bị ý nghĩ này làm kinh ngạc không biết nên nói gì, nếu thật sự đúng như vậy, như vậy, cô đến tột cùng xuyên tới nơi nào?! Mà chủ nhân thân thể này tại sao lại chết?

Không đợi cô suy nghĩ cẩn thận, lòng cô lại suy sụp xuống, bởi vì cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện khác...

Cô rốt cuộc cũng hiểu rõ lí do Trịnh Châu khác thường, cũng hiểu được cô ấy có ý gì rồi, đại khái Châu Châu cũng không muốn cô chết a, chỉ tiếc, cô ấy lại là cấp dưới của Ngải Vân, có lẽ lương tâm cắn rứt, cho nên cô ấy muộn như vậy còn tới khuyên cô bỏ cái trứng kia, chỉ là cô nằm mơ cũng không nghĩ tới Ngải Vân sẽ muốn cô chết...

Cô cùng Ngải Vân quen nhau từ năm đầu tiểu học, cho tới giờ 23 tuổi, nhiều năm như vậy, cô đã sớm coi cô ấy như chị em ruột, cô bao dung tính tình giống đại tiểu thư của cô ấy, bao dung cô ấy vô lý quậy phá, thật không nghĩ đến, cô thật lòng lại đổi lấy sự đối đãi như thế của cô ấy, cô ấy muốn cô chết... Còn là cái chết "khác loại" như thế!

Chỉ là Ngải Vân nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, cô không những không chết, lại ngoài ý muốn xuyên không, xuyên đến một thế giới khác sống tiếp, nhưng, trải qua chuyện này, lòng của cô đã chết hơn phân nửa, bị bạn tốt nhất hại chết, loại tâm tình này cho dù ai cũng không thể bình tĩnh.

"Cha, mẹ, con gái thực xin lỗi hai người, con kết bạn không đúng người sau này không thể chăm sóc cha mẹ, con tin anh hai chị dâu sẽ đối đãi tốt với cha mẹ, sớm ngày quên con đi, nhất định phải vui vẻ, nhất định phải hạnh phúc..." Nói xong, Nguyễn Miên Miên cũng nhịn không được hai tay che mặt khóc ồ lên...  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net