C56-60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đó để lộ chút cảm xúc chân thực sống động như là sự lạnh lẽo và thô bạo nào đó đến từ vực sâu âm u, quấn quanh, bao phủ đôi mắt đen nhánh của hắn. Nhưng người đàn ông kia chưa kịp mừng thầm thì Hàn Lệ đã ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt lặng yên như cái giếng cổ nhìn chằm chằm hắn ra, lạnh nhạt mở miệng nói:

"Tôi biết lâu rồi."

Đây...?

Sao có thể có chuyện đó?

Vẻ khiếp sợ nổi lên trên khuôn mặt người đàn ông kia, làm hắn ta gần như không thể kiểm soát biểu cảm của chính mình, còn Hàn Trang lại mướt mồ hôi trán, ánh mắt né tránh. Tuy ông ta không biết trong phong thư kia có cái gì nhưng trực giác tung hoành trên thương trường nhiều năm nói cho ông ta biết — Tuyệt đối không phải là chuyện tốt đẹp gì.

Đừng nói đến bọn họ, ngay cả người biết cốt truyện như Thẩm Không cũng phải ngạc nhiên nữa là.

Anh chậm rãi cau mày, tóc mái tán loạn rũ xuống trán, che khuất ánh mắt đang thay đổi.

— Theo lý thuyết, Hàn Lệ đã biết nguyên nhân cái chết của mẹ mình từ sớm nên bây giờ chuyện này lộ ra cũng không thể gây tác động mạnh đến Hàn Lệ giống cốt truyện ban đầu, cũng không thúc đẩy hắn nổ súng dưới sự kích động và phẫn nộ. Nếu nói theo logic thì nguy cơ của nhiệm vụ chính đầu tiên đã không còn gấp gáp đến thế.

Thẩm Không ngước mắt nhìn Hàn Lệ đang ngồi ngay ngắn giữa phòng làm việc.

Sắc mặt hắn trầm tĩnh, không có chút rung động nào, cảm xúc trên mặt không có thay đổi gì quá lớn, chỉ có sự tối tăm u âm trong đáy mắt tích lại sâu hơn nữa, trông rất bình tĩnh.

Nhưng chính trạng thái như vậy lại làm Thẩm Không vô thức lo lắng.

... Luôn cảm giác có chuyện gì đó đã thoát khỏi sự kiểm soát.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net