Chương 195

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
dường như đã đưa ra quyết định.

Trên thực tế, trước khi tiến vào phó bản Viện điều dưỡng Bình An gã đã mơ hồ biết được lựa chọn của mình. Sau khi trải qua phó bản, gã đã hoàn toàn chắc chắn mình muốn gì.

Tóc Vàng ngượng ngùng xoa gáy, đáy mắt kiên định hiếm thấy: "Ừm, mấy nữa gặp lại."

Gã còn vài chuyện cần giải quyết.

*

Quý Quan nước mắt lưng tròng, kích động chào đón bọn họ.

Dù sao theo ý hắn ta, có lẽ Tô Thành đã sớm bị người ta lừa vào chỗ chết.

Tô Thành bị sự nhiệt tình đột ngột của đối phương làm cho luống cuống, mà Ôn Giản Ngôn nhân lúc anh ta rơi vào thế công kích dịu dàng của Quý Quanh thì nhanh chóng bỏ lại một câu "tạm biệt", sau đó đầu không ngoảnh lại chui vào phòng mình.

Hắn thật sự mệt muốn chết.

Phó bản [Công viên giải trí Mộng Ảo] kết thúc chưa được bao lâu, Ôn Giản Ngôn đã phải tiến vào [Viện điều dưỡng Bình An] để cứu người. Thời gian giữa hai phó bản gần như liền mạch, khiến cho thời gian nghỉ ngơi của hắn ít đến đáng thương.

Sau khi lê lết cơ thể mệt mỏi tắm rửa sạch sẽ, Ôn Giản Ngôn kiệt sức ngã xuống giường.

Chăn đệm mềm mại như một đám mây ôm trọn cơ thể hắn, xương cốt phảng phất như rã rời, toàn thân vô cùng đau nhức.

Trong bóng tối, mặc dù cơ thể mệt mỏi nhưng Ôn Giản Ngôn không hề buồn ngủ, tinh thần vẫn trong trạng thái hưng phấn cao độ.

Hắn trở mình, đôi mắt tỏa sáng trong bóng tối.

Tuy rằng phó bản lần này mệt mỏi và mạo hiểm, mấy lần suýt chút bị nhốt bên trong vĩnh viễn không thể trở về, nhưng...

Phó bản này mang đến cho hắn rất nhiều bất ngờ, có thể nói là thu hoạch khá phong phú.

Mấu chốt nhất là "giao dịch" với Vu Chúc.

Có hai lý do trực tiếp khiến hắn thẳng thừng chấm dứt kế hoạch, thay vào đó là liên lạc với Vu Chúc.

Đầu tiên, hắn nhận ra danh tính của "Thần" là một mảnh vỡ của Vu Chúc.

Thứ hai, bởi vì lúc đó hệ thống đưa cho hắn hai nhiệm vụ, Tạo thần và gián đoạn thai nghén... hai lựa chọn này đã bao hàm tất cả lựa chọn hắn có thể đưa ra lúc đó.

Nó chẳng khác gì tát thẳng mặt Ôn Giản Ngôn.

Nói cách khác, hai kết quả này đối với phòng livestream mà nói, cho dù chưa chắc vui vẻ chứng kiến, nhưng chí ít cũng nằm trong giới hạn chịu đựng của phòng livestream.

Mà đối với hắn thì khác.

Sau khi đặt Rắn ngậm đuôi vào trong quả trứng, sau khi phá huỷ bắt đầu, hắn nhất định phải mau chóng rời đi để bảo toàn tính mạng, còn thứ phá đi chỉ là một mảnh vụn thai nghén chưa thành của Vu Chúc.

Không chỉ không gây thương tổn cho y, mà nó còn có nghĩa là, bất kể kết quả cuối cùng thế nào, Ôn Giản Ngôn đều sẽ tổn thất một đạo cụ quan trọng.

Vì vậy, ngay khi nhận ra điều ấy, gần như chẳng hề đắn đo, Ôn Giản Ngôn lập tức thay đổi chiến lược của mình.

Mọi chuyện xảy ra sau đó đã chứng minh quyết định của hắn là chính xác.

Sau khi phó bản kết thúc, không có nhiệm vụ nào được hoàn thành, nhưng thực tế quá trình thai nghén đã chấm dứt... chỉ là không chấm dứt như Ác Mộng mong đợi thôi.

Ôn Giản Ngôn cụp mắt, khoé môi ẩn trong tối, mang theo một nụ cười nhạt.

Một nửa kế hoạch đã được hoàn thành... Nửa còn lại nên diễn ra nhanh hơn.

Chỉ cần một chút giúp đỡ.

Ôn Giản Ngôn đứng dậy soi mình trong gương.

Dưới bộ đồ ngủ mở rộng là thân hình trẻ trung rắn chắc, uốn lượn phía dưới là những đường vân đỏ tươi trên xương hông, ẩn hiện trong lớp vải xếp chồng lên nhau.

Làn da được dát một lớp màu cam ấm áp từ đèn ngủ.

Hắn đặt tay lên.

Nhẵn nhụi căng bóng, mang theo hơi nước ấm áp, chỉ cần sờ vào là không thể phân biệt với vị trí khác.

Mắt thường có thể thấy được, những đường vân kia đang dần phai nét.

Đây là chính một trong những giao dịch giữa Ôn Giản Ngôn và Vu Chúc.

Một phần của sự riêng tư.

Rất nhanh, khi Ôn Giản Ngôn buông tay xuống, dấu ấn kia biến thành vết đỏ nhạt, cơ hồ hoà làm một thể với màu da xung quanh, giống như dấu vết do dùng tay nhéo, nếu không nhìn kỹ rất khó phân biệt.

"Này, trợ lý nhỏ."

Chàng trai lười biếng cất giọng, âm thanh quanh quẩn khắp phòng: "Mày có đó không?"

Gần như không có tạm dừng, giọng của trợ lý cá nhân chợt vang lên, âm thanh tổng hợp hoạt bát không mang theo chút cảm xúc cá nhân nào:

"Xin hỏi Ngài cần giúp gì?"

"Tao cần nói chuyện với một hệ thống cấp cao hơn trong phòng livestream của mày, mày có thể truyền đạt phải không?"

Ôn Giản Ngôn đi thẳng vào chủ đề.

Tuy nhiên dường như câu hỏi của hắn đã vượt quá thẩm quyền, trợ lý cá nhân không trả lời mà chỉ giữ im lặng.

"Có lẽ chúng mày đã nhận được khiếu nại và bắt đầu tự kiểm tra hệ thống. Nếu vậy tao sẽ nói thẳng."

Ôn Giản Ngôn cũng không ngại, tiếp tục tự đối thoại:

"Chắc hẳn bây giờ Ác Mộng đã phát hiện ra phòng livestream của chúng mày đang sụp đổ từ bên trong, phó bản và NPC của chúng mày đều xảy ra vấn đề, hơn nữa nguồn gốc vấn đề rất có thể liên quan quyền hạn hệ thống của chúng mày..."

"Nếu cứ tiếp tục phát triển, thậm chí có thể trầm trọng hơn."

Hắn giữ nguyên tư thế mở rộng vạt áo, nửa người dựa vào đầu giường.

Đôi mắt màu hổ phách híp lại, khóe môi mang theo ý cười như có như không: "Muốn giải quyết nó chứ?"

"Có lẽ tao có thể giúp mày."

"Tao tin chúng ta có chung lợi ích và kẻ địch.

Ôn Giản Ngôn thản nhiên nở nụ cười:

"Hơn nữa, theo một phương diện nào đó, tao còn có ưu thế hơn chúng mày. Nếu không tin thì hãy phân tích hồ sơ qua màn của Viện điều dưỡng Bình An đi, chắc hẳn mày có năng lực này mà."

Hắn dùng đầu ngón tay chạm vào môi dưới, tư thái nhàn tản, vẻ mặt mang theo một chút khinh bạc gần như ác ý:

"Có thể bản thân vị Thần kia không cảm nhận được điều đó...

Bây giờ hắn ta chỉ coi tao như đồ ăn thôi."

(*) Notes siu to khổng lồ

Từ sau chương này bắt đầu đổi nhân xưng của Tóc Vàng nhé – từ gã chuyển thành cậu ta. Còn lý do là vì ông anh ngáo ngơ + ông anh sắp nhập đội Ôn Giản Ngôn + editor sắp chết ngộp vì đống nhân xưng của các nhân vật rồi.

Tóm lại nhân xưng giữa các nhân vật là một thứ rất gì và này nọ với mình, có người quen có người không quen, nhưng thôi, nghĩ nhiều đau đầu nên đến đâu hay đến đấy vậy.

Hết chương 195


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net