Chương 236

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đủ tư cách đeo danh hiệu!]

[Danh hiệu: Nữ thần sáng thế đã được đeo!]

[Giới thiệu chi tiết: Đạt được sức đề kháng nhất định đối với quái vật, oan hồn trẻ con... (nhiều tính năng sẽ được mở khoá)]

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

"Ồ ồ!"

"A a a a a a a a a a! Cuối cùng cũng mở khoá danh hiệu!!!"

"Ha ha ha ha ha! Tôi đã dự đoán ở ngay phó bản trước mà! Lần trước khi streamer kích hoạt đạo cụ cấp sử thi đã có điềm báo mở khóa danh hiệu! Tôi chỉ không ngờ nó sẽ kích hoạt ở trong phó bản tiếp theo. Tiến độ này phải sánh ngang với năm phó bản của streamer khác chứ chẳng đùa!"

"Tôi biết ngay mà! A a a a a a a, streamer đỉnh quá! Đây là lần đầu tôi thấy có streamer đạt danh hiệu này!"

"Cười chết tôi mất, Ôn Giản Ngôn vĩnh viễn là mẹ nam!"

Dưới tác dụng của danh hiệu, tuy rằng thần trí của Ôn Giản Ngôn thanh tỉnh nhưng hành động vẫn mất không chế. Hắn ôm thi thể đứa trẻ bước từng bước nặng nề về phía trước.

Mấy người khác đứng trong phạm vi đèn dầu bao phủ cảnh giác nhìn hắn chằm chằm, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Bọn họ biết rằng nếu Quất Tử Đường không lấy được đạo cụ nguồn gốc nguyền rủa, vậy thì có ở bên ngoài làm bao nhiêu đi chăng nữa cũng vô ích.

Mấu chốt phá cục chân chính nằm ở tiểu đội tiến vào trong tranh.

Mặc dù tình huống căng thẳng nhưng với bọn họ mà nói cũng không quá khó nhằn, chỉ cần kéo dài thời gian giữ mạng trước khi đội trưởng thành công là được.

Cả đám hít sâu một hơi chuẩn bị ứng phó toàn lực.

Đột nhiên...

"Tí tách."

Tiếng nước nhỏ giọt đột ngột vang lên trong cửa hàng rộng lớn, ấy thế mà lại có thể xuyên qua tiếng gào khóc của đứa trẻ tiến vào trong tai mọi người một cách rõ ràng.

"...!"

Ba người lập tức giật mình, bất giác quay đầu nhìn về phía thanh âm truyền đến.

"Tí tách."

Lại một tiếng nữa.

Một giọt máu đỏ tươi đặc quánh rơi xuống từ trên trần nhà, tạo thành một vũng máu nhỏ dưới đất.

"Tí tách."

Gần như là trong nháy mắt, tất cả mọi người lập tức hiểu được chuyện đang diễn ra trước mắt rốt cuộc là gì.

Có vẻ thứ tự nguyền rủa bộc phát đều có dấu hiệu báo trước.

Khách hàng đầu tiên bước vào cửa hàng mua hàng hóa và rời đi, sau đó khách hàng thứ hai vào cửa hàng, tiếp theo là khách hàng thứ ba.

Hiển nhiên thứ tự thời gian này cũng tương ứng với thứ tự nguyền rủa bộc phát.

Có một khoảng cách thời gian khá dài giữa lần bộc phát nguyền rủa của bức tranh đầu và bức tranh hai, tuy nhiên khoảng cách giữa bức tranh hai và bức tranh ba lại rất ngắn.

"Tí tách, tí tách."

Tiếng máu nhỏ giọt bắt đầu tăng nhanh.

Đồng tử mọi người co rụt bởi vì kinh hãi, lông tơ trên người dựng thẳng, da gà đua nhau nổi lên, hệt như rơi vào hố băng lạnh toát từ chân đến đầu.

Không ổn.

Đây là điều tồi tệ nhất mà họ có thể mong đợi.

Lời nguyền thứ ba ập đến trước khi Quất Tử Đường hoàn thành bức tranh thứ hai.

Hết chương 236


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net