Chương 87

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Karroy_21091108

Mông Nạp Hughes là một người có tâm cơ rất sâu, đối với biểu hiện của Tác Baker đương nhiên không có khả năng không biết. Nhưng là, giống như Tác Baker suy nghĩ, hắn cũng không phải một cái lại để cho chủ đề không có chút ý nghĩa nào nhiễu loạn người của mình. Huống hồ, còn là chủ đề làm cho hắn chán ghét. Hắn đã không muốn nói, hắn cũng không cần phải biết rõ, hiện tại quan trọng nhất là như thế nào phá vỡ hạ Ai Cập, đem toàn bộ Ai Cập nắm trong tay.

"Vậy sao? Như vậy ngươi đối với những lời vừa rồi của bọn hắn có cảm nghĩ gì?" Mông Nạp Hughes bất động thêm rực rỡ đem chủ đề của Tác Baker nhận lấy, khiến cho những vấn đề phức tạp kia của mình gặp quỷ rồi đi! Hắn biết rõ, những cái nghi vấn kia nếu như miệt mài theo đuổi mà nói... nhất định, không phải kết quả hắn mong muốn.

"Chính như thần dự đoán, vì chăm sóc cái kẻ kia, vận mệnh của Oropesa Seth quả nhiên sẽ bị hủy ở cửa ải tình yêu này. Mà Khải Hoành Tư thực sự chính là ngôi sao của hắn. Hắn sẽ từ từ cắn nuốt vầng sáng của thần Horus, làm suy yếu năng lượng của thần Horus. Cuối cùng, nhất định sẽ mang đến cho thần Horus tai họa mang tính hủy diệt. Vì sao tinh tú khoa trương chói mắt nhất trên bầu trời đã ảm đạm không ánh sáng. Chính là báo trước Vương triều của Oropesa Seth sắp diệt vong".

Một tay Tác Baker hướng không trung vung lên. Nóc phòng đen kịt đột nhiên biến ảo thành một hệ ngân hà nhỏ. Vật đổi sao dời đem cung điện được trang trí hoa lệ vô cùng, chỉ thấy tay y đảo một cái, từ trong những vì sao nắm chính xác hai ngôi sao Tinh trong lòng bàn tay, nói cũng kì quái, hai vì sao Tinh lúc sáng lúc tối đều dây dưa tương địa lẫn nhau, ám cái khoảng kia càng ngày càng mờ, mà cái khoảng sáng kia lại phảng phất hấp thu một viên tinh hoa khác, có vẻ càng ngày càng sáng, so với ban đầu còn hình thành mãnh liệt hơn.

Đối với chuyện quỷ dị như vậy, Mông Nạp Hughes rất để ý nhưng không thể trách giả vờ thờ ơ lạnh nhạt. Băng lạnh trong mắt lợi hại tản ra làm cho người không dễ dàng phát giác thần sắc đang chờ mong. Tác Baker tất nhiên có thể dự tính tương lai của Oropesa Seth cũng giống như y có thể chứng kiến tương lai chí cao Vô Thượng của hắn.

Tác Baker nhẹ nhàng vung tay lên, tinh hệ lập tức biến mất, chỉ để lại trong lòng bàn tay y hai khỏa chiếu rọi và truy đuổi lẫn nhau. 

"Chắc hẳn mấy vị báo cáo mật sử cho ngài phi thường tinh tường. Oropesa Seth đã quyết định công bố cưới Khải Hoành Tư làm vợ. Tình hình chính trị đương thời của Hạ Ai Cập bên ngoài xem ra sóng êm gió lặng, mà thực chất đã phá thành từng  mảnh nhỏ. Oropesa Seth yêu thành liều lĩnh. Hậu quả chắc chắn là nguyên nhân trực tiếp làm cho Hạ Ai Cập bị diệt vong. Mà thần Horus cùng Khải Hoành Tư gặp nhau, hậu quả cũng sẽ chỉ là hủy diệt."

Lời nói ngưng lại, hai vì sao trong tay Tác Baker càng đến gần nhau, chúng va chạm lẫn nhau, biến ảo thành những bột phấn nhỏ lốm đa lốm đốm, sau mới biến mất ở trong không khí. Phảng phất vừa rồi đây, chẳng qua là một hồi ảo ảnh, hay là làm một hồi hoa mỹ mộng. Trong cung điện lại khôi phục sự trong trẻo nhưng lạnh lùng, chỉ có ánh lửa yếu ớt lập lòe kia lúc sáng lúc tối bất định chiếu vào khuôn mặt ma mị của Mông Nạp Hughes, tựa hồ như ngưng đọng.

"Ha ha... ha ha... haha... Thật tốt, thật sự quá tốt! Không nghĩ tới Oropesa Seth sẽ ngu xuẩn như thế, ngu xuẩn tin tưởng vào tình yêu, ngu xuẩn đến mức sẽ lấy một nam nhân làm vợ, vì một nam nhân như vậy mà đánh mất đi tâm hồn. Hắn nhất định là sẽ thất bại như thế, thật là buồn cười, ha ha..."

Nghe xong những lời nói của Tác Baker, Mông Nạp Hughes cũng không nhịn được nữa, liều lĩnh mà cười ra tiếng. Trước kia, Tác Baker đã từng nói qua với hắn quá trình này, mà khi đó chỉ là kế hoạch áp dụng giai đoạn bắt đầu. Mà hiện tại, thời cơ đã thành thục, tất cả ưu thế đều khuynh hướng về hắn. Điều này sao có thể không khiến cho hắn cảm thấy hưng phấn. Tiếng cười lạnh lẽo lập tức vang vọng khắp đại điện...

Thật tình hắn không biết cái gọi là "ngu xuẩn" lại tổn thương sâu sắc tâm của Tác Baker. Đúng vậy, y đang cảm thấy ngu xuẩn không chỉ có một người đâu.

Tác Baker vụng trộm đưa mắt nhìn Mông Nạp Hughes cả khuôn mặt tươi cười không kiêng nể gì. Không tự chủ mà rùng mình một cái! Y... cũng đang là người thất bại ấy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net