Chương 8 - II (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Arnold quả thực rất hối hận.

Erik cứ như một con gián đập mãi không chết, dù nhiệm vụ hắn đưa ra có chết người đến đâu. Những sát thủ hắn cài vào nếu không bị giết chết thì cũng bị đánh đến sống không bằng chết.

Trong năm năm chìm nổi trên chiến trường, Erik đã lập rất nhiều công, dần dần chiếm được sự tin cậy của đồng đội và quần chúng. Ai mà không thích một Alpha hùng mạnh luôn xả thân vì đất nước như thế chứ?

Đặc biệt, y xuất sắc đến nỗi một tên cứng đầu cứng cổ như Bill cũng phải nhường vị trí đội trưởng cho y, luôn tận tâm bày đủ loại mánh lới thuận lợi cho chiến đấu, giúp đỡ y hoàn thiện năng lực của mình. Giờ đây, Erik đã thu được sự tin phục của rất nhiều binh lính, tất cả đều ngưỡng mộ phong cách liều lĩnh đầy hung tàn của y mỗi lần chiến đấu với lũ Trùng tộc dám bén mảng đến lãnh thổ của họ.

Erik được người người kính mộ như một vị thần chiến tranh, là Alpha mà mọi Omega đều mong ước, là người đứng đầu tiểu đội đông thành viên nhất và cuồng chiến nhất.

Về phần William, hắn cũng không hề kém cạnh. Dù không đến nỗi cuồng bạo như Hổ Mang nhưng hắn luôn tìm cách trợ giúp bọn họ trong khả năng của mình mặc Arnold phản đối không ít lần, bản thân cũng cố gắng xây dựng đội mình thêm vững mạnh, để lại ấn tượng tốt đẹp trong lòng nhân dân.

Từ đó, tiểu đội của William và Erik trở thành hai tập thể hùng mạnh nhất trong quân đội, cũng là hai người có số lượng fan não tàn đông đảo nhất.

Arnold nhìn mọi chuyện không đi theo những gì mình suy đoán, hận ý vặn vẹo trướng lớn trong lòng.

Hôm nay hắn mở một bữa tiệc xa hoa hoành tráng chúc mừng thắng lợi trước cuộc tấn công lớn nhất từ trước đến giờ của bên Trùng tộc. Điều này cho thấy Nữ hoàng có vẻ đã phát giác tần số xuất hiện của máy quay bên hắn, cũng như số lượng tử vong của quân ả ngày càng nhiều.

Trận chiến này hắn tự mình đứng ra chỉ huy, một phần cũng để vớt vát hình tượng, cho mọi người thấy hắn vẫn còn quyền lực của Thống soái. Người chết nhiều không kể xiết, máu nhuộm đỏ cả một vùng phía Nam, không khí tang tóc vẫn còn thoang thoảng trên đầu mũi.

Tuy nhiên, sau hơn một tháng chiến đấu không ngừng nghỉ, quân đội đã giành thắng lợi vẻ vang, dù quân số chỉ còn 1/3. Lập công lớn nhất là Erik, không ai có thể quên sự điên cuồng của y trên xa trường, tựa như ác quỷ đang khiêu vũ với máu thịt của kẻ địch vậy.

Nó rất đẹp, nhưng đẹp kinh dị như Tu La địa ngục đang đùa giỡn với sinh mạng của chúng sinh.

Quân sĩ hết thảy đều nhận ra, Erik rất mạnh, mạnh tựa một vị thần, xứng đáng trở thành người lãnh đạo bọn họ.

Sự ám ảnh về quyền lực của con người ở đây, quá đáng sợ.

William vừa cầm ly rượu vừa trò chuyện với các Omega quý tộc, thỉnh thoảng còn liếc sang Erik.

Qua năm năm, Erik đã trưởng thành thành một người đàn ông cao lớn vạm vỡ, cao hơn hắn cả một cái đầu. Thân thể kiện mỹ toả ra khí thế quyến rũ bức nhân, giọng nói so với trước trầm hẳn đi, nghe êm dịu như rượu vang hảo hạng vậy. Y hiện tại là đối tượng số một của các Omega cao quý, không ít người khao khát được trở thành bạn đời của y. Nhưng chẳng có một ai lọt vào mắt xanh của y cả, nhiều người cũng bị tinh thần lực của y khủng bố đến chạy ra xa.

Tuy vậy, không vì thế mà độ nổi tiếng của y giảm sút.

Nhìn bọn họ kìa, thiếu điều muốn viết "Erik ơi chiếm lấy em đi" trên mặt luôn kìa.

William khịt mũi khinh thường, hắn không hề ghen tị đâu. ( ≧Д≦)

"Ký chủ dối lòng cái gì nữa~"

"Mày im đi."

Nhìn lại những Omega đang liên tục tán tỉnh mình, William cảm thấy đau đầu không thôi. Được theo đuổi thích thật đấy, nhưng cứ bị chuốc rượu thế này hắn cũng mệt mỏi lắm chứ. Đã vậy, họ còn không biết xấu hổ toả tin tức tố quyến rũ hắn, nếu không có tinh thần lực lợi hại có khi hắn gục luôn rồi.

Cuối cùng, William lựa một Omega mình thấy vừa ý nhất, tách khỏi đám đông ồn ào trong sự tiếc nuối của họ. Hắn đưa Omega này ra ngoài, tiện hít thở không khí trong lành ngoài trời. Matthew là thiếu gia quyền quý có thế lực, trời sinh hoa nhan nguyệt mạo, chọc người yêu thương. Tính tình cậu lại hiền lành, nhưng đối với tình cảm thì bạo dạn mãnh liệt vô cùng.

William để ý người này lâu rồi. Nếu như hắn muốn kết hôn, Matthew chính là người thích hợp nhất.

"Ngài William~" Matthew sà vào lòng William, hương thơm của hắn như kéo cậu vào cơn si dại.

"Thiếu gia Matthew, xin lỗi vì đã kéo cậu ra khỏi bữa tiệc."

"Không... không sao. Em thích ở một mình với ngài mà." Matthew một vẻ ngại ngùng, nhưng tay vẫn ôm chặt lấy William, tin tức tố ngọt ngào tán ra bao phủ lấy giác quan của William.

Mẹ ơi, gan lớn dữ.

"Thiếu gia, nên thu tin tức tố của cậu lại. Ở đây không chỉ có tôi là Alpha đâu, vả lại tôi vẫn muốn tìm hiểu nhau trước đã."

"Vậy, ngài hãy mang em ra khỏi đây, tìm một nơi nào đó để đânh dấu em đi. Em ngưỡng mộ ngài lâu lắm rồi, từ đó giờ trong em chỉ có hình bóng của ngài thôi." Được nước lấn tới, Matthew gia tăng ma sát giữa hai người, thuỵ nhan ướt át khiêu lên dục vọng trong hắn. Đầu óc hắn trở nên mơ hồ, hương thơm từ đối phương như thiêu đốt lí trí của hắn.

Trước khi hắn mất kiểm soát, một lực mạnh đánh ngất hắn từ phía sau, cả cơ thể rơi vào một vòng tay hữu lực.

---------------------------------------------------------

William mở mắt ra, đầu óc mông lung không rõ. Hắn nhận ra mình đang nằm trên đệm êm, định chuyển mình thì một bờ môi ép sát miệng hắn, đưa chất lỏng lạ lẫm vào bên trong.

Là rượu.

William bị đút uống đến đầu óc triệt để mụ mẫm, đôi mắt đẫm hơi nước không rõ dung nhan người trước mặt. Rượu kết hợp cùng sự xâm nhập của pheromone Omega lúc trước có tác dụng tựa chất kích dục thượng hạng, toàn thân hắn như bốc cháy, cần chỗ phát tiết.

Người cuối cùng hắn gặp là Matthew nhỉ?

Cơ mà... Sao to con thế này?

Mà thôi kệ, hắn cũng đã nhịn quá lâu rồi, hắn nhất định sẽ chịu trách nhiệm cho việc này sau.

William kéo đối phương xuống giường, tay linh hoạt chuyển động trên cơ thể người nọ, mò mẫm nút áo mà cởi sạch. Dù bị tình dục thiêu đốt lí trí nhưng hắn không vì vậy mà hung hăng, trái lại rất dịu dàng, ngón tay nửa đùa nửa thực mân mê làn da, kích thích một tiếng thở dốc từ đối phương.

William đắc ý, cơ thể Omega trời sinh nhạy cảm, nay với kĩ thuật điêu luyện của hắn sao có thể chối từ được chứ?

William khiêu khích lộng hành trên cơ thể người dưới thân, thầm cảm thán Matthew đi tập thể hình hay sao cơ bắp to đến thế. Hắn nghịch ngợm liếm láp phần cổ, cố tình tiếp cận đến tuyến mùi đằng sau gáy.

Hắn chưa kịp làm gì tiếp thì bị đảo ngược lại, một bờ môi hung hãn tiến vào khoang miệng hắn. William ngây ngốc theo bản năng đáp lại nụ hôn cuồng nhiệt đó. Hắn giờ hôn cũng khá rồi nha, thời gian sống cùng Hoa Thư Giải ảnh hưởng không nhỏ đâu.

Erik như dã thú điên cuồng cắn xé bờ môi mọng nước của William, động tác càng trở nên hoang dại khi được đáp lại. Chiếc lưỡi đáp trả vụng về nhanh chóng bị Erik nuốt gọn, bú mút đến tê rần, tay y tiến hành xoa nắn bừa bãi trên cơ thể mỹ miều. Tiếng nước trúc trắc giao triền tạo không khí ái muội vô cùng, William tiếp nhận sự cuồng bạo kia thân thể đã sớm khoác lên tầng đỏ ửng.

Tiếc nuối rời khỏi mỹ vị gây thương nhớ kia, Erik giật phăng chiếc áo trên người hắn, da thịt áp sát trực tiếp. Hương bạc hà thơm ngát tựa như lông vũ nhẹ nhàng gãi lên dục vọng của y.

Nếu mùi hương của Omega là xuân dược sản sinh điên cuồng về thể xác thuần tuý, William lại tựa dòng nước mát xoa dịu tâm hồn. Ngay từ khi biết mình không hề bài xích với hương Alpha trên William, Erik đã sớm nghiện khí tức bạc hà đặc biệt này.

William cảm thấy trống rỗng, muốn vươn mình thì một luồng tin tức tố cường hãn xâm nhập vào phạm vi của hắn. Động tác hắn đình trệ, tựa như bị trói buộc bởi sợi dây thép, ngay sau đó hoá thành một cỗ nhiệt lưu xuyên vào huyết quản hắn. Có mụ mị đến mấy William cũng biết đây là từ một Alpha khác, hắn theo bản năng mà phản kích, cự tuyệt sự tấn công cường thế này.

Hai người chiến ý dạt dào lại hấp dẫn đối phương, tin tức tố hoà tinh thần lực dây dưa đối kháng, không ai chịu nhường ai, cơ hồ hoà quyện lại với nhau. Erik lòng dâng lên sự phấn khích khó tả, kích thích của cuộc chiến giành quyền chủ động này đã sớm làm cự vật của hắn trướng lớn đến doạ người.

Cảm giác hưng phấn như vậy không thể tìm được với Omega, khi mà họ là chủng loài yếu đuối, sản sinh sự thần phục gần như là tự nhiên đối với Alpha.

Khoái cảm tuyệt diệu mị hoặc thần trí Erik, William lợi dụng cơ hội này kẹp lấy eo y, dùng sức uốn người đè y dưới thân. Nhưng chưa ngồi ổn thì lại bị trời đất quay cuồng chèn ép trở về, thứ nóng hổi của đối phương nửa đùa nửa thật cọ cọ bắp đùi hắn, nóng đến bỏng.

Tin thần lực của Alpha SSS quá mạnh mẽ, tin tức tố cũng tràn ngập ý vị xâm lược cuồng dã, rất nhanh William bị nó bao phủ, tựa như một con thú hoang đạt được thắng lợi hoành hành bên trong thân thể hắn.

Thân thể William run rẩy, toàn thân đổ mồ hôi làm làn da băng thanh ngọc khiết thêm trong suốt, để rồi sắc đỏ lại nhuộm làn tuyết trong veo ấy. Thần sắc mơ màng của hắn tăng phần mời gọi, vẻ đẹp câu hồn đoạt phách khiến cổ họng Erik khô khốc.

Mẹ kiếp, nếu bây giờ y không thượng yêu tinh này đến ngất thì không phải là đàn ông.

Erik mắt ánh lên tia bạo ngược, một tay đem quần áo William lột xuống, hiện ra trước mắt là con người loã thể đang bị khí thế áp bách của y làm cho mê hoặc. Y đã mơ ước điều này lâu lắm rồi, thực tế hoá ra còn tuyệt vời hơn những gì y tưởng tượng.

Sau năm năm, cơ thể William càng thêm kiện mỹ rắn chắc, cặp mông bóng nẫy co dãn làm y thèm thuồng, xúc cảm tốt không thể tả.

Dục hoả hoàn toàn được phơi bày ra ánh sáng, vẻ gân guốc thâm đen trái ngược với hình dạng thon dài tinh tế của William. Erik lật William lại, đưa hạ miếng thịt nộn ngon mắt chống lên cao, hậu huyệt nhỏ nhắn phớt hồng giần giật trong e thẹn.

Alpha không giống Omega, có thể tự động tiết ra dâm thuỷ thuận tiện cho việc giao hợp. Tuy nhiên, Erik có thể đoán bên trong Alpha nóng và chặt hơn bất cứ Omega nào, ý niệm biến thái cứ như vậy dậy sóng.

"Dừng lại, không được! "

Bỏ ngoài tai tiếng rít phẫn nộ của William, Erik kéo căng lỗ nhỏ, hung hăng đưa lưỡi vào.

"Á... Ưm... Ahh... Bỏ ra mau tên khốn..."

Erik dây dưa với động nhỏ đến nghiện. Y không hề thấy bẩn, khoang thịt ấm nóng như muốn nuốt gọn lưỡi của y, đợi đến khi y đưa côn thịt mình vào không biết hớp hồn đến nhường nào. Erik khuấy loạn bên trong, William lại vô lực phóng tinh thần lực muốn chống lại nhưng nhanh chóng bị áp chế. Lưỡi Erik tựa hùng mãng ngang ngược khai phá vùng đất mới, đùa giỡn với lớp nội bích nhạy cảm. Hậu huyệt non mềm chưa từng bị đụng chạm sớm tiết ra dịch thuỷ, tất cả đều bị Erik húp trọn. William bấu chặt ga giường, kích thích quá lớn khiến hắn phóng thích ra, thu được ý cười của Erik.

"Thân là Alpha mà mới đó đã bắn rồi. Nhạy cảm thế này, sao thoả mãn được bọn Omega dâm đãng đó chứ?"

Giọng nói này... Là Erik!

"Ngươi... Đồ khốn mau buông ra. Ta là Alpha cơ mà! "

"Alpha thì có sao, một Omega yếu đuối sao có thể thoả mãn ham muốn chinh phục của ta?"

"Tên hỗn đản, ngươi trả ơn ta thế hả? Nếu không nhờ ta ngươi đã chết từ lâu lắm rồi."

William tức muốn nổ phổi, cái nụ cười gian tà nhìn muốn đấm đó là sao hả?

"Mẹ nó, lão tử không muốn bị đè nữa đâu. Hệ thống mau hộ giá a! "

"Việc này nằm ngoài khả năng của hệ thống. "

"Sao mấy nam chủ cứ dòm ngó mông ta không vậy? Ta còn nghĩ chỉ có Thư Giải có vấn đề. Ta thề ta đâu có hấp dẫn đến thế đâu."

"Chắc do kí chủ là nam châm hút biến thái đó. Nam chủ hiện tại độ hắc ám cao lắm, lại yêu kí chủ lâu lắm rồi." Tiểu Đinh Đang vô tư nói. "Nhưng đừng lo nha, tôi giờ đã rút kinh nghiệm rồi. Tôi đã điều chỉnh cơ thể của kí chủ nha, giảm đau tăng khoái cảm, đảm bảo cúc hoa ướt mềm vô địch. Điều chỉnh này mặc định luôn, khỏi cảm ơn."

Nói xong tắt cái rụp.

Cái beep nhà mi!!!

"Sao lại mất tập trung thế này? Có vẻ ta ra tay chưa đủ nhỉ? "

Erik ôm William xoay người lại, tin tức tố ngang ngược xâm lược giác quan của hắn, phút chốc lại phát tình, nước da nhuốm màu hồng xinh đẹp. Erik chiếm đoạt cánh môi ánh nhuận của đối phương, đem cự vật khổng lồ ngấp nghé cửa huyệt bé bỏng. William bị hôn đến đầu óc mơ hồ, thân thể hắn bị Erik giam cầm không có chỗ hở, muốn bỏ trốn nhưng nhúc nhích không nổi.

Không hề báo trước, Erik đâm tính vật trướng to vào lãnh địa mà mình thèm khát bấy lâu kia.

"Á ưm... Đau quá, không vừa đâu!"

Đúng là không vừa, một phần vì tính khí kích thước quá lớn, phần kia lại do lỗ huyệt của Alpha vốn không sinh ra để bị xâm nhập. Erik mới chỉ đưa vào một nửa đã bị bóp chặt đến gầm lên, xúc cảm nóng cháy gợi khát vọng muốn chà đạp người dưới thân.

"Thả lỏng nào~"

Cái giọng quyến rũ này quá phạm quy!!!

Erik một tay ôm vòng eo tinh tế của William, tay kia bóp nắn cánh mông mê hồn, dùng lực thúc mạnh, đạt đến độ sâu chưa từng có, thoải mái đến độ súyt nữa bắn ra.

"Hư a... "

William khóc nức nở, bên trong bị vật thể lạ lấp đầy thống khổ không thôi. Hắn bấu víu lên cơ bắp cuồn cuộn của Erik, tức giận cắn mạnh đến muốn rách cả thịt. Tuy nhiên, Erik không vì thế mà dừng động tác của mình, mùi máu làm dục hoả y thêm mãnh liệt.

"Thiếu chủ hư quá, phải trừng phạt mới được! "

Erik hung hăng thúc dục vọng nam tính của mình vào sâu trong nội bích ngọt ngào, tiếng gầm gừ sặc mùi tình dục vang lên từng đợt đâm rút, mỗi lần đều tiến đến tận cùng, đôi sỉ mao không chút lưu tình đập "ba ba" vào bờ mông săn chắc của hắn.

"Dừng... Đừng mà... "

Chỗ ngoặc sâu nhất trong ruột liên tục bị đè nghiến, William có thể cảm nhận rõ những đường gân guốc của khối hoả thiết, khít khao như muốn khảm sâu vào cơ thể hắn. Erik giờ tựa như con dã thú phát tình mất kiểm soát, tính vật thô to điên cuồng ra vào, miệng không ngừng tàn sát bừa bãi trên thân thể trắng nõn của William, để lại những vết gặm cắn đỏ tấy mê người.

"Ngươi tuyệt quá, William. Xem hậu huyệt của ngươi thít chặt cậu em của ta thế nào này."

"Thân thể dâm đãng thế này, nói ngươi là Alpha ai tin được."

Erik cười gian, để lộ răng nanh nhọn hoắt đáng sợ. William giờ không còn chốmg đỡ được nữa, phóng tinh thần lực thì bị y chèn ép xuống, muốn đấm đá thì bị ôm chặt cứng, muốn mắng chửi thì môi bị hôn mút đến sưng.

Thân dưới của Erik hoạt động không ngừng nghỉ tựa động cơ ra vào vĩnh hằng, thành công khiến hắn phải ra đến hai lần trước khi phóng thích bên trong hắn. Erik ra rất nhiều, thứ chất lỏng đặc sệt đó như lấp đầy bụng của hắn, cảm giác nhớp nháp xấu hổ vô cùng.

Hình ảnh dâm mỹ dấy lên sự thoả mãn không thể nói thành lời, Erik như si như say ngắm nhìn cúc nhỏ rỉ những giọt tinh hoa của y.

Phải, phải như thế.

William như thế này là đẹp nhất, mỹ lệ nhất.

Khóc lóc van xin dưới thân y, cơ thể phải chịu sự giày vò nồng ái của y, niềm kiêu hãnh của Alpha cứ như vậy bị dập nát.

Đẹp quá, thích đến phát rồ!

"Ta yêu ngươi, William. Ngươi là bạn đời duy nhất của ta."

Erik một lần nữa thúc dương vật của mình vào lỗ nhỏ còn đầy tinh dịch chưa rút của mình kia, hung hăng mà yêu thương hắn, thu được tiếng thét sợ hãi của William.

"Ư a... Nhẹ thôi... Làm ơn!"

Tiếng kêu mị hoặc của William tựa ca oanh ca yến, cự vật như được bơm xăng đẩy mạnh tốc độ châm thọc tựa hồ muốn xé rách hậu huyệt nóng ấm mê người kia.

"Ngươi vĩnh viễn là của ta. Kẻ nào dám dòm ngó vật sở hữu của ta, ta thề sẽ móc mắt chúng, bắt bọn chúng tự mình ăn nó."

"Haha, William, kêu to lên nữa đi, ta rất thích tiếng kêu dâm đãng của ngươi. "

William tựa hồ cảm thấy có gì đó vỡ vụn. Là tiết tháo hay lòng tự tôn của Alpha, hắn không còn để tâm nữa. Lúc này, thân thể hắn đón nhận từng đợt khoái cảm tựa sóng dữ cuồn cuộn, dục vọng kêu gào được lấp đầy nhiều hơn nữa.

Áp bách đằng sau quá lớn khiến William như muốn ngất đi. Trong cơn mông lung hắn có thể nghe thấy tiếng liếm mút mạnh bạo của Erik, không khỏi dấy lên cảm giác quen thuộc.

Khí tức này... Rất giống Hoa Thư Giải...

Sao có thể...

Thần trí ngưng trệ, William nhanh chóng bị sự tấn công cường hãn của Erik phá bỏ phòng tuyến cuối cùng, hãm sâu vào trận ái tình cuồng oanh lạm tạc (*) kéo dài suốt đêm.

---------------------------------------------------------

(*) Cuồng oanh lạm tạc: liên miên không dứt

Lời tác giả: Ngồi viết mà tự thẩm luôn, bọn bạn ngồi gần cứ tưởng mình bị điên ( ̄∀ ̄)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net