Chương 22: Trở về.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họa Mục Tiên trở về tòa tháp của Hư Vô Điện, ôm lấy thi thể đã lạnh băng của Cẩn Dục Lăng.

"Ngươi muốn chạy trốn khỏi ta sao, phụ thân?" hắn bật cười đến điên dại "Thật đáng tiếc, ngươi không trốn được lâu đâu."

Bởi , ta trở thành thần chỉ có một mục đích...

"Phụ thân."

Trầm Lăng giật mình quay về phía phát ra thanh âm, bóng người mờ nhạt trong sương mù dần hiện ra, Họa Mục Tiên mỉm cười đầy tà khí "Ra là ngài ở đây, ta còn tưởng phụ thân tính trốn đi nữa đâu?"

"..." Trầm Lăng nhíu mày, thái độ của nam chủ có chút không đúng.

Ban đầu hắn còn ngây ngô cười nói, sao bây giờ lại mỉm cười biến thái thế này?

"Không có gì, tìm thứ gì phù hợp với ngươi rồi trở về thôi, cũng không nên quá tham lam." Trầm Lăng đảo mắt nhìn bí tịch, bảo vật chất đống trong hang động, quả nhiên đúng như trong tiểu thuyết miêu tả.

"Vâng, còn phụ thân đã tìm được thứ mình muốn chưa?" Họa Mục Tiên sờ sờ khóe môi, bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp để xé rách mặt nạ này.

"Để xem..." Trầm Lăng bình tĩnh nhìn mấy món đồ xa lạ này, cậu chẳng thể phân biệt được thứ nào là đồ tốt cả.

Trầm Lăng chú ý tới một dây cột tóc màu đen tuyền nằm trong thùng trang sức, lấy thứ này cột gọn mớ tóc dài bất tiện cũng không tệ đi?

"Ta lấy thứ này."

"Ừm, hài nhi cũng lấy được thứ mình hài lòng. Chúng ta cùng trở về thôi." Họa Mục Tiên cầm trong tay bí tịch Huyết Hải Thiên Ma, vẻ mặt hiện lên nụ cười rạng rỡ như trước kia.

"..." Trầm Lăng âm thầm nhìn Họa Mục Tiên, ra là tên nhóc này bị đa nhân cách sao?

Trầm Lăng cùng Họa Mục Tiên trở về Ma giáo, vừa mới bước vào cánh cổng, cậu đã bắt gặp vẻ mặt lo lắng và nôn nóng của Ma Thiên Tôn.

"Lăng Nhi, con có bị làm sao không? Ả công chúa Ma tộc đó có làm gì con không?"

"Con không sao... Họa Mục Tiên đã cứu con." Trầm Lăng run run khóe môi, sao cậu lại quên Cẩn Dục Lăng còn có cả một lão cha quan tâm, săn sóc quá mức nhiệt tình vậy nhỉ?

Ma Thiên Tôn kiểm tra từ đầu tới chân của Trầm Lăng, xác định lời của cậu là sự thật mới yên lòng, đôi mắt liếc sang Họa Mục Tiên "Là ngươi sao? Ta nhớ ngươi còn chưa có ở gần tiểu viện của Lăng Nhi như vậy."

Họa Mục Tiên thản nhiên đáp lại "Là vì vị công chúa Ma tộc kia quá sơ hở, tôn đồ đang đi dạo thì vô tình gặp được nàng ta mang phụ thân rời khỏi Ma giáo."

"Phụ thân?" Ma Thiên Tôn dùng ánh mắt quái dị nhìn Trầm Lăng "Con nhận y làm nhi tử sao?"

"Chỉ mới trước đó thôi." Trầm Lăng không chút chột dạ đáp, có gì phải sợ chứ? Không phải Cẩn Dục Lăng nhận nhi tử trong nguyên tác rất bình thường sao?

"Còn tiểu tâm can của con thì sao? Con không sợ nàng ta giận sao? Nếu nhớ không lầm thì sủng nữ con nhận gần đây tên là Đình Yên Tâm, con chán nàng ta rồi?" Ma Thiên Tôn bình tĩnh hỏi Trầm Lăng, gương mặt vô biểu tình không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

"Hử? Chuyện này có liên quan gì tới Đình Yên..." Trầm Lăng ngẩn người, sao cậu lại quên mất, cậu đồng ý làm phụ thân của Họa Mục Tiên, Đình Yên Tâm không phải sẽ hiểu lầm sao?

"Mọi chuyện không như sư phụ nghĩ đâu, con có dự tính của riêng mình." Trầm Lăng thở dài đáp "Bây giờ con có chút mệt, con trở về nghỉ ngơi vài ngày lại tới diện kiến với sư phụ."

"Ừm, mọi chuyện cứ để ta lo." Ma Thiên Tôn sủng nịch xoa đầu Trầm Lăng "Ta chắc chắn không bỏ qua cho Ma tộc về chuyện lần này, đám người đê tiện đó sẽ phải hối hận thôi."

Oh? Nguyên tác lại lệch đi sao?

Trầm Lăng vô cảm xúc nghĩ, cậu đã quen rồi, nguyên tác hay không nguyên tác cũng chẳng sao. Chỉ cần cậu cố gắng mạnh lên là cho cả lũ ăn cám hết!

Họa Mục Tiên âm thầm nhìn chằm chằm Ma Thiên Tôn, hừ, dám nghi ngờ hắn sao? Tốt thôi, kiếp trước hắn thể giết được ông ta, tại sao kiếp này lại không thể?

Một ngườisức ảnh hưởng tới Cẩn Dục Lăng, tốt nhất không nên tồn tại.

Chỉ còn mấy ngày nữa là Họa Mục Tiên tròn 7 tuổi, vào khoảng thời gian đó Ma giáo lẫn Ma tộc vô cùng hỗn loạn. Kiếp trước Cẩn Dục Lăng được Ma Thiên Tôn bảo vệ quá mức chặt chẽ nên y chưa từng phải âu lo và buồn bã chuyện gì, Họa Mục Tiên làm nhi tử của y cũng được an toàn chung. Năm 8 tuổi Họa Mục Tiên bị tra tấn trong Tỏa Điện, mơ hồ biết được Tiên giáo bất ngờ tấn công vào Ma giáo gây ra tổn thất vô cùng nặng nề hắn coi như miễn cưỡng may mắn thoát nạn, nhưng tư vị ở Tỏa Điện cũng chẳng dễ chịu chút nào. Thời gian chỉ còn 1 năm, Họa Mục Tiên không thể không chuẩn bị trước.

Ai biết lần này sẽ chuyển biến bất thường nào đâu?

Người tổn thương Cẩn Dục Lăng, chỉ có thể là hắn!

còn...

Họa Mục Tiên khẽ nhếch khóe môi, đôi mắt mơ hồ xuất hiện vài tia sát khí khi nhìn thấy Cẩn Dục Lăng đang đứng trấn an Đình Yên Tâm.

Đó là thời cơ tốt để giết ả tiện nhân đó.

Hừ, nhờ có ký ức ở dị giới mà phân niệm thứ nhất đưa cho, Họa Mục Tiên rốt cuộc cũng biết lý do vì sao Cẩn Dục Lăng lại yêu thích Đình Yên Tâm.

Ha ha, đáng thương, nàng ta chỉ một thay thế phẩm thôi, nhưng hắn vẫn ghen tỵ đến đỏ mắt.

Vị trí đó đáng lẽ nên dành cho hắn...

Để xem nào...

Nên giết nàng ta bằng cách nào đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net