Chương 6: Tình đầu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nè Lăng, mày có thích đứa nào không?" Bảo Nam đột nhiên buông điện thoại xuống hỏi.

"Hả? Sao tự nhiên lại hỏi vậy?" Trầm Lăng ngẩn người ra, đối với một người trầm tĩnh như cậu thì chuyện tình cảm rất hiếm khi biểu hiện ra ngoài, nhưng cũng không phải là không có mối tình đầu.

"Chẳng qua là tò mò thôi, không biết gu thẩm mỹ của một đứa mọt truyện như cậu thế nào..." Bảo Nam chớp chớp mắt đầy vô tội. Hắn không phải là vì tò mò xem đứa bạn cùng bàn này có là gay hay không đâu a~~

"Để xem... có lẽ là Đình Yên Tâm." Trầm Lăng bất giác nhớ tới cô gái trong giấc mộng của cậu, nếu được hẹn hò với ai đó, chắc chắn Trầm Lăng sẽ nghĩ tới người này.

Đình Yên Tâm là một nữ sinh rất được nhiều bạn học mến mộ và yêu thích, không những hòa đồng và cởi mở với bạn bè, Đình Yên Tâm còn là một học sinh gương mẫu được lòng thầy cô.

Trầm Lăng cũng không phải vì chuyện đó mà có cảm tình với Đình Yên Tâm.

"Ồ, không ngờ cậu thích những người nổi tiếng được đám đông vây quanh đó!" Bảo Nam hơi kinh ngạc, nói rằng Đình Yên Tâm phiền phức cũng không sai, đôi khi xinh đẹp và nổi trội quá cũng sẽ dính không ít nợ đào hoa, đi kèm với nó là sự phiền toái và rắc rối. Vì vậy, những người chủ động hẹn hò với Đình Yên Tâm chắc chắn phải rầy gan dạ và dũng cảm mới làm được.

Trầm Lăng im lặng không đáp, cậu hồi tưởng lại những ký ức mà Đình Yên Tâm đã từng hiện hữu.

Đối với Trầm Lăng, Đình Yên Tâm là một thiếu nữ cao ngạo, tự kiêu chỉ xem những người xung quanh là gạch lót đường, nhưng cô luôn dùng vỏ bọc đáng yêu, ngây ngô để lừa dối tất cả mọi người. Tuy nhiên tất cả đều không phải là giả dối hoàn toàn, Đình Yên Tâm thích những thứ dễ thương, thú cưng và động vật có bề ngoài đáng yêu, thích ăn bánh ngọt và kem vị dâu tây.

Bọn họ là những người bạn bí mật của nhau.

----

Đình Yên Tâm cực kì tức giận, tên bạn trai mới của cô hóa ra là một kẻ lừa gạt và kinh tởm, dám dụ dỗ cô tới quán karaoke để giở trò đồi bại, bọn họ đúng là quá coi thường sự đề phòng của cô rồi. Nhìn xuống áo sơ mi xé rách và nhàu nát thảm thương, Đình Yên Tâm nhíu mày đầy chán ghét, bọn họ sẽ không thoát được cơn phẫn nộ trả thù của đám fan não tàn của đâu!

"Bạn gái này... cậu tránh ra được không? Cậu đang chắn đường trước cửa hàng tiện lợi đấy." một giọng nói xa lạ đã đánh bật cơn phẫn nộ của Đình Yên Tâm. Cô giật mình hoàn hồn, nhận ra bản thân thật sự đứng trước cửa hàng của người khác.

Nhưng ...

Bộ dạng chật vật, đáng thương này của Đình Yên Tâm đáng lẽ phải được nghe một câu hỏi đầy quan tâm chứ? Cảm giác giống như... người này đã nhận sai kịch bản vậy!

Đình Yên Tâm nhận ra gương mặt của người này, đây là nam sinh học cùng lớp với cô- Trầm Lăng. Đình Yên Tâm không quá thân thiết với tên con trai lập dị này, cậu ta hầu như chỉ dành thời gian cho việc học hành và lướt điện thoại. Đôi khi Đình Yên Tâm còn tưởng rằng Trầm Lăng bị bệnh trầm cảm nặng hay tự kỷ gì đó.

Đôi mắt Trầm Lăng cực kì bình tĩnh nhìn Đình Yên Tâm, im lặng nửa ngày mới phun ra thêm một câu "Ăn kem không? Tôi được tặng khuyến mãi một bịch kem vị dâu, nhưng nó không phải vị yêu thích của tôi."

"..." Đình Yên Tâm nghiêng đầu đầy khó hiểu "Tại sao cậu lại cho tôi?"

"Không phải chúng ta là bạn cùng lớp sao? Bạn bè quan tâm lẫn nhau là chuyện bình thường thôi mà." Trầm Lăng cực kì nghiêm túc đáp.

"..." Đình Yên Tâm cuối cùng cũng phát hiện ra một sự thật, tên này đọc tiểu thuyết quá nhiều nên thế giới quan bị 'hoa mỹ hóa' rồi.

Đình Yên Tâm cầm lấy bịch kem mát lạnh chậm rãi ăn hết, nộ khí trong lòng cũng dịu đi.

Những ngày tiếp theo, Đình Yên Tâm đều tới cửa hàng tiện lợi này, vì mỗi khi tan học Trầm Lăng đều tới đây để xài wifi của cửa hàng tiện lợi để đọc truyện, cô luôn 'tình cờ' ngồi ăn quà vặt chung với nam sinh kì quái kia.

Quan hệ của bọn họ không tính là người yêu, cũng chẳng phải bạn bè, nhưng Trầm Lăng là người duy nhất thấu hiểu và lắng nghe cảm xúc của Đình Yên Tâm.

Mà cảm xúc của Trầm Lăng đối với Đình Yên Tâm cũng dần dần thay đổi. Ban đầu Trầm Lăng chỉ muốn tạo ra mối quan hệ tốt đẹp với những bạn học cùng lớp. Khi thời gian trôi qua, cậu lắng nghe những lời tâm sự, những lời than vãn của Đình Yên Tâm, Trầm Lăng dần dần yêu thích con người của cô.

Có lẽ nhờ có sự xuất hiện của Đình Yên Tâm, cuộc sống của Trầm Lăng mới có thêm màu sắc.

Trầm Lăng chớp chớp hàng lông mi cong dài của mình, trong giấc ngủ ngắn ngủi cậu đã hồi tưởng về một đoạn ký ức ấm áp của thế giới cũ. Cậu xoa xoa huyệt thái dương, tâm trạng hơi trầm xuống vì sự do dự của bản thân.

Trầm Lăng đã có người mình thích, liệu cậu có thể ngủ với người xa lạ được không?

"Cũng không đúng... chưa hẳn Tâm có ý định hẹn hò với mình, cậu ấy quen rất nhiều bạn trai cơ mà..." Trầm Lăng tự lẩm bẩm với bản thân. Nếu nói đến khuyết điểm của cậu, chắc chắn phải nhắc đến sự tự ti của Trầm Lăng đối với bản thân.

Trầm Lăng nghĩ rằng, cả đời này sẽ không có ai thật sự mến mộ và yêu thích một người tầm thường và tự ti như cậu.

Hiệu suất làm việc của Họa Mi rất khá, chưa đầy một canh giờ nàng đã chọn ra những nữ đồ đệ dung nhan tuyệt trần đủ mọi sắc thái, điềm đạm đáng yêu có, quyến rũ yêu nghiệt cũng không thiếu. Khiến cho một tên nam sinh thủ thân như ngọc là Trầm Lăng được rửa mắt kinh diễm qua một lần. Cho tới bây giờ, Trầm Lăng mới hiểu được thế nào gọi là nét đẹp 'nghiêng nước nghiêng thành' trong văn học cổ đại phương Đông, mấy cô nàng ca sĩ hay minh tinh thậm chí cũng phải cuối đầu chịu thua.

Ha ha... cậu sẽ được khai bao với mỹ nhân... Coi như cũng được an ủi phần nào đi?

con trai thì sợ mất trinh tiết cái chứ?

Trong lúc nội tâm của Trầm Lăng đang bùng cháy, rất nhiều người đứng ở đây đang lo âu, thấp thỏm nhìn về phía Cẩn Dục Lăng ma tôn, gương mặt lạnh nhạt vô tình của cậu khiến bọn họ càng thu nhỏ sự tồn tại của bản thân.

Trầm Lăng ngẩn người nhìn thiếu nữ mặc lam y trước mắt, nàng ta đã làm cậu nhớ tới một người...

"Ngươi tên là gì?"

Thiếu nữ xinh đẹp kia giật mình ngước đầu, đôi mắt đen láy như cẩm ngọc phản chiếu gương mặt của Cẩn Dục Lăng, nàng e lệ nở nụ cười ngây thơ, tựa như một tiên nữ không nhiễm khói lửa nhân gian, chẳng ai có thể nghĩ rằng nàng lại là người của Ma giáo.

"Bẩm Lăng ma tôn, tiểu nữ không có tên, vì tiểu nữ chỉ là một lô đỉnh không được các ma tu giả coi trọng."

Trầm Lăng trầm mặc nhìn gương mặt tinh xảo mỹ lệ tương tự với Đình Yên Tâm, không hiểu sao trong lòng dâng lên một cảm giác mong chờ và kỳ vọng.

"Nếu đã như vậy, từ nay tên của ngươi sẽ là Đình Yên Tâm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net