Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9

" Đinh... Chúc mừng kí chủ hoàn thành NHIỆM VỤ CHI NHÁNH 1, nhận được phần thưởng 1500 TP... Tích Thỉnh kí chủ không ngừng cố gắng! "

Âm báo của hệ thống đánh thức Tiêu Mộ từ trạng thái nhập định.

Tiêu Mộ im lặng một lúc, rồi bỗng nhiên thở dài một hơi. Hơi thở trên người hắn cũng bởi vì tâm thần mà có chút xao động.

Chính là sau đó hắn bỗng thu liễm lại, đóng mắt lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

o0o

Bên Tiêu Mộ không có động tĩnh, nhưng chính ở Cửu Vũ Môn lại sóng gió ngập trời. Ma Tộc phá hủy Trấn Giới Pháo Đài, xâm nhập chiếm giữ biên giới, ảnh hưởng thật lớn tới đại thế Nhân tộc.

Thân là trụ cột của Nhân Tộc, Cửu Vũ Môn càng là sứt đầu mẻ trán, việc công không ngớt.

Sau khi chiếm được biên giới, Ma Tộc càng là yên tĩnh đến cực điểm, chưa để Nhân Tộc tra ra được bất kì động tĩnh gì. Chính là địa vị tu vi càng cao, càng biết được là đây chỉ là bình yên ít ỏi trước cơn bão, chờ đợi Nhân Tộc tiếp sau đó chính là vũ bão chiến lửa, ngập trời tai ương

Không khí cả Nhân Giới đều thâm trầm đến cực điểm. Người người lo sợ bất an. Phía Cửu Vũ Môn cũng không tốt hơn là bao, càng tồi tệ, giống như một quả bom nổ chậm, chỉ cần bất kì một tia lửa điện nào, liền phá hủy tất cả, không để lại một vết tích nào.

Chính là tia lửa điện đấy thế nhưng có, hơn nữa xuất hiện thật nhanh, vừa hiện liền khiến Cửu Vũ Môn toàn bộ từ trên xuống thấp bùng nổ, bao nhiêu ngột ngạt tích tụ trong vài ngày qua đều hận không thể trút hết xuống.

Nhị đồ đệ Tư Âm của Thái Thượng Trưởng lão Túc Lăng Hạ, thế nhưng chính là nội gián do Ma Đế cài vào.

Ngày ấy, ở Cửu Vũ Môn - Hắc Vũ Phong - Nghị Sự Đường :

"TƯ ÂM, NGƯƠI CÓ BIẾT TỘI HAY KHÔNG? "

Âm thanh hùng hậu, uy nghiêm không ngừng vang vọng trong đại điện Nghị Sự Đường.

Mà người phát ra thanh âm, không ai khác chính Môn Chủ đại danh đỉnh đỉnh của Cửu Vũ Môn.

Vị này một thân tử tinh thiên bào, khuôn mặt bởi vì đặc thù tu luyện mà như ẩn đằng sau sương mù, càng làm bất cứ ai nhìn vào cảm thấy một loại huyền bí cường đại; một thân tràn ngập thượng vị giả khí chất, nhất cử nhất động chính là mang theo một loại đặc thù uy nghiêm.

Lúc này, Cửu Vũ môn Môn Chủ chính là đang ngồi ở chủ vị của Nghị Sự Đường. Do cấu tứ hình vòng cung của cả sảnh đường, cao tầng của Cửu Vũ Môn cũng là lục tục dựa trên thân phận địa vị cao thấp mà ngồi xung quanh hai bên trái phải của hắn.

Ngồi ở trong này, bất cứ ai nếu như lộ mặt ở bên ngoài đều có thể nhấc lên một phương tinh phong huyết vũ, bình thường đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, không phải có thực lực cực cao chính là tài năng cực điểm, địa vị ít người có thể so sánh.

Chính là tất cả con người này, đều cùng hướng mắt về phía một điểm chung duy nhất - nguyên nhân của cuộc nghị sự này - Tư Âm.

Thiếu niên thân hình gầy yếu, một thân đạm lam y phục, càng tôn thêm đường nét đơn bạc mỏng manh. Khuôn mặt bởi vì gắt gao cúi đầu, mà bị tóc đen che khuất, bả vai nhỏ gầy chính là nghe được âm thanh vang vọng trong Nghị Sự Đường mà mãnh liệt run rẩy một trận, khiến người không kìm lòng được mà sinh thương tiếc, muốn ôm vào lòng mà an ủi.

Rõ ràng là run rẩy tới lợi hại, cảm giác bất cứ khi nào cũng có thể vô tình đổ ngã, chính là vẫn cố kiên trì đứng vững, khiến người nhìn thấy, thật sâu trong thân xác yếu đuối đó, càng hơn là một tâm tính kiên cường.

Tư Âm chính là gian nan mở miệng, móng tay bởi vì siết quá chặt, mà đâm sâu vào thịt, tạo thành những vệt máu đỏ thẫm :

" Ta... ta...không phải là nội gián của ma tộc... "

Chính là bởi vì một câu nói này của Tư Âm, mà khiến không khí vốn âm trầm trong cả đại đường, càng rét lạnh đến cực điểm. Một câu nói, liền giống như một viên đá, ném vào trong vũng nước, tạo nên từng đợt liên miên gợn vòng.

Âm thanh hỗn tạp không biết từ đâu bắt đầu, chính là càng lúc càng nhiều. Có phẫn nộ đả kích, có ẩn ý châm biếm, có thù hằn cực điểm, cũng có khinh thường sỉ nhục. Từng ánh mắt giống như từng nhát đao lợi hại muốn mổ xẻ cả người hắn ra.

Âm thanh loáng thoáng vào tai Tư Âm, chính là khiến hắn càng thêm run rẩy, áp lực tràn đầy làm cho thân thể mãnh liệt rung động đến mức gần như đổ ra, dưới mái tóc che khuất mặt, môi cũng đều bị cắn phá nát.

Ngay lúc Tư Âm nghĩ hắn đều không thể chịu nổi nữa, thì Chưởng Môn mới lên tiếng :

" IM LẶNG "

Lúc này, âm thanh hỗn tạp trong Nghị Sự Đường mới dừng hẳn. Tư Âm cũng cảm thấy giống như trút được một hơi.

Chính là câu tiếp theo, lại làm cho cơ thể của Tư Âm lại tiếp tục căng chặt :

" Tội của ngươi, là tử tội...

Không chỉ chưa từng có cống hiến bất kì với tông môn, với Nhân tộc, càng là vì ngươi, dẫn đến hệ quả to lớn  ...

Mà theo quy củ, phản đồ một khi phát hiện, đều là ý tất phải giết ...   "

Ẩn đằng sau lớp sương mù, ánh mắt của Chưởng Môn lóe lên một mạt thâm ý, âm điệu lúc trầm lúc bổng, khiến người ta đều vì mỗi câu nói của hắn mà phải thay đổi cảm xúc. Câu tiếp theo, hắn chính là cố ngân dài ra :

" ... Lý do duy nhất, ngươi có thể đứng đây bây giờ, là nhờ thái thượng trưởng lão."

Trong khoảng khắc, toàn bộ sự chú ý của cả căn phòng đều rơi xuống vào một người khác. Tư Âm vốn đang cúi gằm mặt xuống, cũng là mạnh mẽ ngửng đầu, đôi mắt to gắt gao nhìn chằm chằm vào người kia, giống như đang níu kéo cọng rơm duy nhất có thể cứu mạng của hắn.

Tại chỗ cao hơn chưởng môn phía đằng sau, chính là có một người ngay từ đầu vốn đang đả tọa. Cả nửa người hắn hơi chìm trong bóng tối, liếc mắt qua đều sợ không ai chú ý, chính là bất cả ai mà nhìn chăm chú vào đều không thấy bất kì sự dao động nguyên lực nào, người không biết có lẽ còn tưởng nhầm hắn đều là tượng đá đâu.

Nhưng tất cả con người trong sảnh đường đều hiểu rõ, hắn không ai khác chính là Túc Lăng Hạ - người có chức vị cao nhất trong Cửu Vũ Môn.

Túc Lăng Hạ chính là bởi sự chú ý của tất cả mọi người, đôi mắt vẫn đang khép hờ chính là dần dần mở ra.

Cùng ngay thời điểm đó, toàn thân khí tràng của hắn ngay phút chốc tràn ra, hơi thở của Đại Thừa Kì ngay lập tức tràn ngập căn phòng.

Chính là ngoại trừ Tư Âm, cao tầng Cửu Vũ Môn trong sảnh đường ít nhất cũng đã là Thành Anh Hậu Kì trở lên. Càng đừng nói chi Cửu Đại Phong Chủ đều đã là Phân Thần Kì. Mạnh mẽ nhất chính là Môn Chủ Cửu Vũ Môn, đã là Phân Thần Kì Đại Viên Mãn, đã đặt nửa bước chân vào cảnh giới mới.

Tuy vây, tất cả đều không từ mà cảm thấy một trận cự đại áp lực, tu vi thấp kém nhất càng là cả người cứng nhắc, không ngừng đổ một hôi lạnh. Mà vừa rồi người dám nhìn thẳng mặt hắn, càng là thấy mắt bị đâm đau.

Mà Tư Âm, tuy là cách xa nhất, nhưng cũng là tu vi yếu nhất, càng kiên trì khó được mà khụy người xuống.

Chính là ngay tại thời điểm này, trên người của Tư Âm bỗng phát ra dị biến. Một luồng khói đen từ cơ thể hắn bốc ra, ngay lập tức cô lập hắn với khí tràng của Túc Lặng Hạ, khiến Tư Âm liền thoải mái hẳn.

Mà những người chứng kiến càng là sửng sốt, kèm theo phẫn nộ. Ngay cả Túc Lăng Hạ ẩn trong bóng tối cũng là nhíu mày lại.

Thoáng chốc, toàn bộ khí thần của Túc Lăng Hạ đều tập trung vào Tư Âm, lực tràng của Đại Thừa Kì càng phát huy đến cực điểm, không ngừng mà mang theo một tia sát ý kinh thiên động địa.

Mà Tư Âm, tưởng chừng như 1 con kiến ở trong cơn bão, lại vì hào quang màu đen không ngừng bao quanh mà được bảo vệ, thoải mái đứng vững. Chính là những người khác thì tuyệt nhiên không dễ chịu như vậy.

Áp lực đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, dường như ngay tức khắc, hơi thở của Túc Lăng Lạ thu liễm lại cực điểm.

Chính là cùng thời điểm, một người giống như từ trong khoảng không xuất hiện bên cạnh Tư Âm. Chính là bởi vì tốc độ quá nhanh, mới khiến người cảm tưởng như trống rỗng mà tới. Mà tại vị trí ban đầu của Túc Lăng Hạ, đã không có một bóng người.

Dưới ánh sáng giữa trung tâm sảnh đường, toàn bộ bóng dáng người kia liền xuất hiện trong mắt mọi người.

Hắn bạch y như tuyết, phong tao vô hạn. Một lần liếc mắt cả đời khó quên...

CÒN TIẾP...

_________________________
...
Mỗi ngày 3 ca thật mệt mỏi :< Chương này ta làm thật bết bát, nhưng cũng cố hết sức 2 ngày nay. Thỉnh đừng ném đá tác giả... Anh anh anh :< ta sẽ bù ngay sau đó mà :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net