Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lông mi Chu Tư Dịch dày đặc, lướt qua lòng bàn tay Từ Vị. Từ Vị đau lòng đến không thở nổi, rõ ràng là người khác phạm lỗi, cuối cùng lại để Chu Tư Dịch phải chịu tội.

Từ Vị cúi người ôm lấy Chu Tư Dịch, Từ Vị không biết nói nhiều lời tốt đẹp, cậu hôn lên môi Chu Tư Dịch, “Chu Tư Dịch, anh là người rất rất tốt.”

Chu Tư Dịch xoa xoa tóc Từ Vị, lòng nhuyễn ra như nước.

“Thật?”

Từ Vị nâng mặt Chu Tư Dịch lên, cắn răng, nói rằng, “Anh không tin tôi?”

“Tin em.”

Cả sinh mạng đều cho em!

Chu Tư Dịch cắn xuống cằm Từ Vị, đột nhiên có tiếng gõ cửa, Từ Vị lập tức đẩy Chu Tư Dịch ra.

Vương Á bước vào, đem máy vi tính đặt lên bàn, nói, “Chu tổng, tư liệu ngài cần.”

Vương Á nhìn Từ Vị một chút, lại nhìn sang Chu Tư Dịch.

Chu Tư Dịch sờ sờ đầu Từ Vị, bởi vì có người ngoài ở đây, Từ Vị liền kéo dài khoảng cách với Chu Tư Dịch, hắn nói, “Từ Vị, em ra ngoài hút điếu thuốc đi.”

“Lão sư dặn tôi bỏ thuốc lá.” Từ Vị nhìn Chu Tư Dịch, “Anh muốn tôi tránh mặt đúng không?”

Chu Tư Dịch: “…”

Vương Á: “…”

“Vậy tôi đi ra ngoài.” Từ Vị xách đàn guitar cùng ba lô xoay người rời đi.

Chu Tư Dịch xoay người liền đụng đến chân bị thương, hít một ngụm khí lạnh.

Từ Vị đột nhiên quay lại, trên mặt Chu Tư Dịch có một tầng mồ hôi mỏng, đôi mắt đen kịt nhìn chăm chú vào Từ Vị, “Đem balo và đàn đặt xuống, em chỉ cần ra ngoài năm phút thôi.”

Từ Vị không nói lời nào, môi mím thành một đường thẳng.

“Cái kia ____” Vương Á cảm thấy hai người này chuẩn bị đánh nhau đến nơi, đành phải mở miệng, “Để lần khác tôi quay lại nhé?”

“Cậu câm miệng.” Sắc mặt Chu Tư Dịch trắng bệch.

“Nếu như hiện tại anh không bị gãy châm, ta chắc chắn sẽ đánh nhau với anh.” Từ Vị không thể nhịn được nữa, đem ba lô cùng đàn guitar đặt xuống, nhanh chân lao ra, đóng sầm cửa lại.

Vương Á nhìn Chu Tư Dịch, “Tiểu Từ sinh khí rồi.”

“Tôi không mù.” Chu Tư Dịch vẫy tay nhượng Vương Á lấy gối chèn sau lưng hắn, ngồi dậy, mở máy tính ra. Chu Tư Dịch đeo kính viền bạc, da thịt tới nhợt, lạnh lẽo cấm dục, “Tình huống hiện tại của Chu Sâm thế nào?”

“Cũng không có chuyện gì, gãy mất ba cái xương sườn, chỉ có thể nằm.”

Ngón tay thon dài của Chu Tư Dịch gõ bàn phím, nhếch lên khoé miệng lộ ra nụ cười chua ngoa châm chọc, “Lão già đến lúc về hưu rồi.”

Vương Á nhìn Chu Tư Dịch, hắn nhanh chóng lật xem văn kiện liên quan đến tập đoàn Chu thị, nói rằng, “An bài để Khải Văn thế chỗ.”

Chu Tư Dịch vẫn luôn không cùng Chu Sâm trực tiếp đối chọi, hắn còn chưa đủ thành thục, không thể ra một đòn trí mạng. Ngược lại Chu Sâm lại cho rằng Chu Tư Dịch sợ, càng ngày càng lấn tới.

“Bắt đầu tiến hành kế hoạch B.” Chu Tư Dịch híp mắt lại, đè xuống lệ khí trong mắt. Nhìn chằm chằm dữ liệu trong máy vi tính, Chu Tư Dịch ngả người ra sau dựa vào đầu giường, tháo kính mắt ra, không hề có cảm xúc nói, “Bão táp sớm sẽ đến.”

Vương Á nhìn Chu Tư Dịch, đột nhiên sinh ra hàn ý.

“Sắp xếp người đáng tin đi theo Từ Vị, cậu ấy ở đây sẽ trở thành bia ngắm.

____________

Từ Vị đi một mạch tới hoa viên, trời nóng như lửa, rời khỏi máy điều hoà quả thực như cá rời nước. Từ Vị yên lặng quay về, không cùng cái tên Chu Tư Dịch ngớ ngẩn kia tính toán.

Từ Vị ngồi tại đại sảnh tầng một mười phút, quay người hướng thang máy đi tới. Thang máy mở ra, Từ Vị cùng Vương Á chạm mắt, Từ Vị chần chờ vài giây, “Anh Vương Á.”

“Không đi ra ngoài hóng gió một chút à?”

Mặt Từ Vị có chút nóng, một tay đút túi, “Các anh nói xong rồi?”

“Tôi mời cậu uống café nhé?”

“Tôi không thể uống café.”

Vương Á thực sự không biết dỗ trẻ con, hắn chỉ chỉ bên ngoài “Vậy ăn kem được không?”

Vương Á có phải muốn nói gì với cậu?, “Cảm ơn anh.”

Mặt trời nóng rát trên đỉnh đầu, Từ Vị hối hận cùng Vương Á ra ngoài, quả thực chịu tội rồi. Ngay gần bệnh viện có một cửa hàng kem ly, hai người đi vào, máy điều hoà lạnh lẽo thổi lên mặt.

Vương Á hỏi, “Cậu muốn ăn vị gì?”

“Chocolate.” Từ Vị nói, “Cảm ơn.”

Vương Á cầm hai ly kem quay lại, hắn một thân chính trang ngồi ở cửa hàng kem ly, hình ảnh có chút không phù hợp. Từ Vị lấy thìa đảo một hồi rồi đưa lên miệng, cậu không thích ăn kem ly, ngại ngọt.

Chu Tư Dịch lại rất thích ăn, bên người luôn có đồ ngọt.

“Việc của Chu tổng tương đối phức tạp, cậu không nên nghĩ quá nhiều.”

“Anh có thể nhìn xuyên qua đầu tôi á? Sao lại biết tôi đang nghĩ gì?” Từ Vị có chút giận, không nhịn được oán một câu.

Vương Á: “…”

Từ Vị lại tiếp tục đảo kem trong ly, thực sự ngọt không chịu được, đứng dậy, “Anh muốn uống nước không?”

“Không cần.”

Từ Vị đi tới quầy gọi một ly nước chanh, uống hơn phân nửa mới nhìn về hướng Vương Á, “Các anh có phải đều cho rằng tôi chỉ là trẻ con?”

Từ Vị chính là trẻ con.

“Không có, không phải chuyện này.”

“Vậy là việc nào?”

Ánh mắt Từ Vị sắc bén.

Vương Á cảm thấy lừa gạt trẻ nhỏ thật vô đạo đức, nói rằng, “Chu tổng không muốn cậu phải lo lắng.”

Từ Vị uống hết chỗ nước chanh còn lại, chọc chọc ly kem.

Tâm cũng thật mệt.

“Anh tìm tôi có phải còn chuyện khác?”

“Ừm, tôi muốn xin lỗi vì đã nói dối cậu.” (MH: nói dối khi Từ Vị gọi điện cho Chu Tư Dịch á, hiu hiu)

Đệt!

Từ Vị trở lại phòng bệnh, Chu Tư Dịch còn đang gọi điện thoại. Từ Vị vòng tới trước mặt hắn ngồi xuống, dửng dưng đối diện tầm mắt Chu Tư Dịch.

Chu Tư Dịch cúp điện thoại, đem điện thoại để sang một bên, nói rằng, “Còn tức giận không?”

Từ Vị kéo ghế tựa tới gần Chu Tư Dịch, “Anh coi rằng tôi là trẻ nhỏ, còn phải cần người lớn ngủ cùng?”

“Ai nói vậy?”

“Việc anh làm nói lên điều đó.”

Chu Tư Dịch trầm mặc trong chốc lát, “Có vài thứ, tốt hơn em không nên biết.”

“Tỷ như?”

“Giết người phóng hoả.” Ánh mắt Chu Tư Dịch trở nên nguy hiểm.

“Đánh rắm!”

Chu Tư Dịch nhếch miệng lên cười, nhìn Từ Vị không nói gì.

“Thật hay giả?” Từ Vị có loại dự cảm xấu. “Chu Tư Dịch, không cho phép anh làm trái pháp luật.” Từ Vị đứng lên nắm lấy cổ áo của Chu Tư Dịch, hầu kết lên xuống, “Không được lấy bản thân ra mạo hiểm, anh là của tôi.”

“Em dùng lực thêm chút nữa, người cũng bị em ghìm chết.” Chu Tư Dịch thở gấp nói.

Từ Vị mặt lạnh buông Chu Tư Dịch ra, “Uống nước không?”

“Em đút cho tôi, tôi có thể uống.”

Từ Vị muốn bóp chết hắn, sao lại có con người như vậy? Hắn đã đem mình gắt gao ăn sạch rồi.

Từ Vị lấy nước đút cho Chu Tư Dịch, đút được phân nửa, bỗng nhiên phản ứng lại, “Tay anh chưa gãy chứ?”

Chu Tư Dịch: “…”

Từ Vị nhét ly nước vào tay hắn, “Anh tự uống đi, tôi phải đi tìm khách sạn.”

“Em trước tiên cứ ở với dì Thái đi.” Chu Tư Dịch đặt nước xuống, lấy điện thoại ra gọi, “Tôi gọi tài xế đến đón em.”

Nhắc tới Thái Ngọc Từ Vị cũng có điểm rụt rè, cậu hơi sợ người này.

“Không cần, tôi ở khách sạn.”

“Bên dì Thái rất an toàn, chồng của dì ấy làm trong bộ tư pháp.” Chu Tư Dịch nhìn Từ Vị, “Tình cảnh hiện tại của tôi cũng không khá lắm, em ở khách sạn tôi không thể bảo vệ được.”

Chu Tư Dịch có lòng tự trọng cao như vậy, lần đầu tiên nói câu như thế này.

Từ Vị dừng lại động tác, quay đầu nhìn thẳng vào mắt Chu Tư Dịch, “Lẽ nào cha anh sẽ tìm đến đánh gãy chân tôi?”

Chu Tư Dịch tạm thời đặt điện thoại xuống, nói rằng, “Gãy chân là kết quả lạc quan nhất.”

Mắt Từ Vị giật giật, “Nhà anh toàn người hung tàn như vậy? Động một chút là đánh đánh giết giết.”

Chu Tư Dịch trầm mặc.

Từ Vị kinh hãi, “Là thật?”

“Lại đây.”

Từ Vị bán tín bán nghi, chần chờ một lúc cũng quay lại. Chu Tư Dịch nắm chặt tay Từ Vị, nói rằng, “Ngồi xuống.”

Từ Vị ngồi xuống, nắm lấy ngón tay đẹp đẽ thon dài của Chu Tư Dịch.Từ Vị có chút hoảng, không biết rốt cuộc nhà Chu Tư Dịch là tình huống như thế nào.

“Khả năng thao túng của Chu Sâm rất mạnh, thế lực của mẹ hắn cũng không nhỏ.” Chu Tư Dịch bao bọc lấy bàn tay Từ Vị, tiếng nói chìm xuống, “Người của tôi đều ở D thành, B thị lại là địa phận của Chu Sâm.”

Chu Sâm yêu thích Chu Tư Dịch, mà bề ngoài ai cũng biết Từ Vị là bạn trai của Chu Tư Dịch.

Chu Sâm không thể động đến Chu Tư Dịch, để Chu Tư Dịch đánh gãy chân đã là cực hạn, mà người bên cạnh Chu Tư Dịch nhất định Chu Sâm sẽ không bỏ qua. Chu Tư Dịch an bài để Từ Vị bên cạnh Thái Ngọc, chính là muốn đề phòng sự việc xấu nhất có thể xảy ra.

Chòng của Thái Ngọc làm trong bộ tư pháp, là một nhân vật sức ảnh hướng rất lớn. Chu Sâm muốn động đến Từ Vị đều phải cân nhắc.

“Hiện tại hắn vừa thoát khỏi nguy hiểm đến tính mạng, trong thời gian ngắn sẽ không gây ra động tĩnh gì, chỉ khi nào mọi thứ êm xuống hắn nhất định sẽ tìm đến em.” Không thể nhìn ra tâm tình của Chu Tư Dịch, hắn nói tiếp, “Dì Thái chỉ có con gái, mà chồng nàng lại rất muốn có con trai, thân thể dì không tốt không thể sinh lần hai. Em nghĩ cách bù vào khoảng trống này, tốt nhất làm cho bọn nhận em làm con nuôi.”

Từ Vị nhìn mặt Chu Tư Dịch đã trắng như giấy, “Tôi liền không chọc giận hắn ____”

Lời nói một nửa liền dừng lại, Chu Sâm làm sao chịu để yên? Nhất định sẽ đối với Chu Tư Dịch làm ra việc không tốt.

“Em là người yêu của tôi, đây chính là động cơ, hiểu không?”

Từ Vị gật đầu.

Chu Tư Dịch tiếp tục giải thích, “Cho nên em nhất định phải trở thành con nuôi của Trần Minh Toàn, Trần Minh Toàn chính là chồng Thái Ngọc. Đến lúc đó có cho Chu Sâm thêm mấy cái lá gan, hắn cũng không dám động đến em.”

“Tôi biết rồi.”

“Lanh lợi một chút.”

Từ Vị rất sợ các mối quan hệ phức tạp, nhưng hiện tại không thể không lôi kéo các mối quan hệ. Làm sao có thể trở nên mạnh mẽ? Làm sao để bảo vệ được Chu Tư Dịch? Không có năng lực sao có thể?

“Tôi biết rồi.”

“Bây giờ tôi gọi tài xế tới đón em, quà đã để trên xe, nhớ mang theo. Em ưu tú như vậy, bọn họ nhất định sẽ yêu thích em.”

“Ừm.”

“Không có chuyện gì thì đừng tới đây, bên này nhiều người phức tạp, sợ sẽ gây khó dễ cho em.”

Thế giới của Từ Vị rất đơn giản, không đen thì trắng. Chu Tư Dịch nhìn Từ Vị một mặt mơ mơ hồ hồ, có chút không đành lòng, bọn họ sớm muộn gì cũng có thể đứng chung một chỗ, Chu Tư Dịch sẽ bồi dưỡng năng lực tự vệ cho Từ Vị.

Từ Vị trầm mặc hồi lâu, buông tay Từ Vị ra, từ trong ba lô lấy ra một cái hộp, đi trước mặt Chu Tư Dịch mở hộp ra, bên trong là sợi dây chuyền đỏ, “Thời điểm mẹ sinh tôi đã cầu được sợi dây này, tôi đeo đến năm mười hai tuổi mới tháo xuống, giờ cho anh đeo.”

Sợi dây đã rất cũ kỹ, ngọc cũng không phải loại cực tốt.

“Cảm tạ.”

“Tôi không có gì để cho anh.” Từ Vị thở dài, cố gắng nhẹ nhàng khom lưng ôm lấy Chu Tư Dịch nhẹ giọng nói, “Tôi nghe lời anh, anh muốn làm gì thì làm đi, đừng để bị thương.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC